Con Rể Quyền Quý


“Thằng lùn, đao pháp dở hơi này của cậu cũng có thể gọi là hoàn hảo, không thiếu sót gì ư? Trương Thác cậu lại đây tôi dạy cậu một chiêu, đảm bảo phá được chiêu này của cậu ta!” Một người phụ nữ có gương mặt giống người phương tây lên tiếng, người phụ nữ này nhìn qua thì mới hơn năm mươi tuổi, nhưng số tuổi thật sự của người phụ nữ này còn lớn hơn người đàn ông thấp bé những ba mươi tuổi: “Châu u chúng tôi, mặc dù phương diện võ thuật này chúng tôi không có lịch sử lâu đời bằng Đại Nam, nhưng đối phó với thằng lùn này thì vẫn đủ sức, lúc cậu ta giơ tay ra, cậu lùi xuống ba mét né tránh, sau khi né tránh được rồi cậu lại tiến phía trước ba bước, đỉnh eo của cậu tai”
Thông qua việc đọc những cuốn sách và quan sát video mà Trương Thác mang xuống cho họ, những người trong này đều đã biết được mình là người của quốc gia châu lục nào.

“Phá chiêu này của tôi? Nói thì dễ lắm bà chị thử xem”
Người đàn ông thấp bé lùi lại mấy bước, sau đó lại giống như vừa rồi, lại giơ cây xương thú lên.


Trương Thác làm theo lời của người phụ nữa có khuôn mặt phương Tây kia, thấy người đàn ông thấp bé kia giơ xương thú lên anh lập tức lùi lại ba mét, thân thể cong ra phía sau, sau đó nhanh chóng tiến lên ba bước, quả nhiên tìm được sơ hở trong chiêu này của người đàn ông thấp bé, anh nhấc đầu gối lên đỉnh vào eo của người đàn ông thấp bé.

Người đàn ông thấp bé hét lớn một tiếng, lập tức thay đổi chiêu thức.

Lúc người đàn ông thấp bé thay đổi chiêu thức, người phụ nữ kia lại mở miệng: “Di chuyển sang trái ba mét, tay phải hất lên!”
Trương Thác làm theo lời của người phụ nữ kia, lập tức phá được chiêu mà người đàn ông thấp bé kia vừa mới triển khai.

“Lại lần nữa!” Người đàn ông thấp bé không phục hét lớn một tiếng, người đàn ông thấp bé liên tục đổi chiêu, nhưng người phụ nữ kia cũng đồng thời nói cho Trương Thác phương pháp phá chiêu thức.

Cứ như vậy, Trương Thác dựa theo lời nói của người phụ nữ kia, đã dây dưa với người đàn ông thấp bé kia hơn hai mươi chiêu thức, ở chiêu thứ hai mươi bảy Trương Thác bị xương thú trong tay của người đàn ông thấp bé đánh trúng ngực, lúc này anh mới nhận thua.

Rõ ràng là người đàn ông thấp bé thắng, nhưng giờ phút này, trên khuôn mặt của người đàn ông thấp bé không hề có lộ ra vẻ vui mừng giống như trong tưởng tượng, ngược lại là Trương Thác tuy thua nhưng trên mặt lại tràn đầy sự vui mừng, vốn dĩ ngay cả một chiêu anh cũng chịu không chống đỡ nổi, nhưng lúc nãy anh lại có thể chống đỡ được hai mươi sáu chiêu, ở chiêu thứ mười ba anh còn đánh lùi người đàn ông thấp bé kia ba bước, mặc dù anh làm được như vậy là vì có người chỉ huy anh, nhưng không thể không nói trong lúc chiến đấu, Trương Thác đã học được rất nhiều thứ.


Người đàn ông thấp bé nhìn về phía người phụ nữ đã chỉ dẫn Trương Thác, khuôn mặt nhăn lại giống như ăn phải mướp đẳng: “Chị gái à, chị có cần phải bắt nạt người ta như thế hay không, dù thế nào thực lực của bà chị ít nhất cũng phải ở cảnh giới Khống Linh rồi, bắt nạt kẻ yếu hơn mình vui lắm sao?”
Người phụ nữ kia nở nụ cười: “Những chiêu này của cậu, biến hóa khôn lường, đúng là có rất nhiều chỗ vi diệu, nhưng nói bộ đao pháp này của cậu đã đạt được tới cảnh giới vô địch, thì vãn chưa đến mức đó, nào tới đây Trương Thác, đấu với tôi một trận đi”
Người phụ nữ kia đi ra, duỗi bàn tay với Trương Thác.

“Cậu trực tiếp đối phó địch, tôi giúp cậu phá chiêu của địch” Một bà già hơn tám mươi tuổi nhưng lại nhìn như ba mươi tuổi còn có thực lực cảnh giới Khống Linh, có thể nói bà †a là cao thủ trong cao thủ, một người đàn ông cao một mét bảy mươi lăm khuôn mặt chữ điền ở sau lưng Trương Thác nói: “Chiêu thức của người phụ nữ này, có khuynh hướng âm nhu, chỉ công kích không phòng bị, nếu chỉ dựa vào thực lực hiện tại của cậu, chỉ sợ cậu chống đỡ không nổi một giây”
“Ha ha” Người phụ nữa kia cười lớn một tiếng: “Đừng quan †âm tới dùng chiêu thức gì, chiêu thức nào có thể giết được người thì chiêu thức đấy lợi hại, Trương Thác, chuẩn bị xong chưa!”
Theo lời của người phụ nữ kia nói ra, bà ta biến mất trước mắt Trương Thác.


“Chân lùi ba bước!” Một tiếng hét lớn từ phía sau Trương Thác vang lên.

Trương Thác ở trong vô thức làm ra động tác, chờ anh thực hiện xong động tác, nhìn lại chỗ mình vừa mới đứng, chẳng biết từ lúc nào, đã có ba cái gai xương dựng đứng ở chỗ đó, nếu cái này là ám khí thì chỉ sợ là anh đã mất mạng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận