“Trương Thác, đối mặt với kẻ địch như thế này, cậu phải dùng hết khả năng của mình không để bà ta biến mất khỏi tầm mắt của cậu, đầu tiên chuyện cậu phải làm là biết rõ ràng vị trí của bà ta, bà ta đang ở ngay bên cạnh cậu kìa mau tiến lên trên!” Sau lưng truyền đến một tiếng quát, Trương Thác không hề do dự lập tức làm theo.
Huyền Thiên Lân đứng ở một bên quan sát Trương Thác, ông ta nhẹ gật đầu: “Mặc dù thực lực của cậu ta rất yếu, nhưng rất có thiên phú, rất nhiều thứ chỉ cần nói một cái liền hiểu, có cách nghĩ của chính mình, nếu cứ thế này, nhiều nhất là trong vòng hai mươi ngày, thực lực của cậu nhất định sẽ mạnh hơn hiện tại mấy lần, còn về phần khí có tăng lên hay không, thì cũng chỉ có thể dựa vào chính cậu ta thôi.
”
“Anh cả, tôi có một ý tưởng không biết có nên nói hay không” Người đàn ông thấp bé đứng ở bên cạnh Huyền Thiên Lân nói.
“Cậu nói đi”
“Không phải là anh còn có một bộ công pháp, vì quá mức cường đại cho nên không có ai có thể luyện được sao, cho Trương Thác thử luyện xem, theo tôi thấy, bộ công pháp đó rất thích hợp với thằng nhóc này, mặc dù công pháp kia rất cường đại, nhưng so với chuyện thẳng nhóc này trực tiếp hấp thụ linh khí, vẫn còn kém xa lắm”
“Hay đấy” Hai mắt của Huyền Thiên Lân tỏa sáng: “Lâu quá rồi, nếu cậu không nhắc nhở, tôi nghĩ tôi sẽ thật sự quên bộ công pháp kia rồi, bộ công pháp cường đại kia so với Trương Thác, vẫn còn có một chút chênh lệch, nếu muốn Trương Thác hoàn toàn khống chế được bộ công pháp đó thì có chút khó, hay là vậy đi chúng ta sẽ huấn luyện cho cậu †a thêm mấy ngày nữa để cậu ta có chút thực lực đã, rồi mới đưa bộ công pháp kia cho cậu ta luyện, mọi người cũng đừng có che giấu, đem những chiêu thức tuyệt học mà mọi người biết, truyền cho cậu ta đi”
“Yên tâm đi anh cả” Người đàn ông thấp bé cười hì hì, nhìn Huyền Thiên Lân: “Thật ra, anh cả anh không cần phải che giấu ý nghĩ của mình như vậy đâu, mọi người đều nghĩ kỹ cả rồi, hội Thần Ẩn có suy yếu hay không không quan trọng, Trương Thác có thể lên làm thần phạt hay không, cũng không quan trọng, hiện tại mọi người đem hết tuyệt kĩ và hi vọng của mình kí thác trên người Trương Thác, chúng ta cũng đã già rồi giới võ thuật thì càng ngày càng xuống dốc, thôi thì để cho cậu ta gánh trọng trách truyền thụ mấy cái tuyệt học này lại cho thế hệ sau vậy, anh có thấy không, chị Po cũng đã đem tuyệt chiêu của chị ấy truyền cho Trương Thác rồi”
Huyền Thiên Lân nhẹ gật đầu: “Vẫn là suy nghĩ thêm đi, dù sao có hi vọng chờ đợi trong cái ngục giam tăm tối này, vẫn tốt hơn đúng không, chuyện này đến đây thôi, cậu xem nước này, là do người thế giới bên ngoài dùng hoa quả làm thành nước uống đấy, loại nước này đúng là rất dễ uống.
”
Huyền Thiên Lân nói, vặn nắp chai nước trái cây trong tay ra uống một ngụm lớn.
Người bị nhốt ở Địa Ngục này, đều là cường giả hiếm có ở khắp các nơi trên thế giới, nếu bọn họ sống ở thời đại võ thuật suy yếu này, bất cứ người nào trong đám người bọn họ, chỉ điểm cho Trương Thác, cũng sẽ khiến Trương Thác có loại cảm giác trứng chọi đá, hơn nữa những cao thủ này không ở cùng một thời đại, cho nên bọn họ liền lấy Trương Thác làm vật thí nghiệm, bắt đầu so chiêu xem ai mạnh hơn.
Hai giờ sau, cho dù thể lực của Trương Thác có tốt hơn người bình thường đi chăng nữa, cũng không chịu đựng được, toàn thân đều là mồ hôi, mỗi một động tác, mỗi lần đánh ra chiêu thức, anh đều hết sức chăm chú, không dám lơ là một giây một phút nào, mệt mỏi là vậy, nhưng kết quả đạt được lại khiến Trương Thác rất hài lòng, liên tục huấn luyện trong hai giờ đồng hồ, Trương Thác tự tin rằng, nếu như mình đối đầu với người đàn ông thấp bé một lần nữa, dựa vào công pháp lý giải chiêu thức anh vừa mới nghĩ ra, cũng có thể chống đỡ được tầm bảy tám chiêu, đây là sự tiến bộ vô cũng rõ ràng, so với lúc đầu mình chưa được huấn luyện, mạnh hơn rất nhiều lần.
Huyền Thiên Lân đi sang, mở miệng nói với Trương Thác: “Tốt lắm, bây giờ cậu cứ nghỉ ngơi dưỡng sức ba mươi phút đi, trong thời gian ba mươi phút này ngẫm lại những thứ mà cậu vừa học được, ba mươi phút sau, tôi sẽ dạy cậu thứ này, nhưng tôi nói trước cậu phải chuẩn bị sẵn sàng cho thật kỹ biết chưa”
“Không có vấn đề, anh cả!” Trương Thác dùng sức gật đầu, Huyền Thiên Lân càng tỏ ra thần bí, trong lòng của anh càng hưng phấn, cái này chứng minh huấn luyện sẽ càng ngày càng có hiệu quả.
Trách nhiệm đặt ở trên người Trương Thác, thật sự là quá nặng, không phải là do Trương Thác lười biếng, cũng không phải là do anh không chú ý, bây giờ mỗi một phút một giây, anh đều muốn tranh thủ, tranh thủ trước lúc quay về tổ chức hội võ cổ đại thế gia, có thể trở về, có được thực lực ngang ngửa thần phạt, sẽ không cần phải sợ thực lực của Chúc thị nữa, sẽ nhanh thôi!
Trong nhà giam không có mặt trời cũng chẳng có mặt trăng, không nhìn thấy được ánh sáng của những vì sao.
Trương Thác đang tiếp nhận huấn luyện của đám người Huyền Thiên Lân ở trong nhà giam ấy.
Trương Thác từ trước đến nay chưa từng bắt gặp hình thức huấn luyện như này.
Từ sau khi chôn cất ông già Lục thì không ai có thể giúp đỡ Trương Thác bất cứ điều gì trên chiến trường nữa.
.