Con Rể Quyền Quý


Có ai ngờ người áo đen căn bản là không hề dừng lại chút nào, cơ thể nhanh chóng vút qua Chu Lộc Lam, lao thẳng về phía cửa của một thạch thất.

Nhóm người của Chu Lộc Lam bị sửng sốt trước hành động của những người áo đen.

“Đại nhân cai ngục, giết những người này trước, tất cả mọi thứ ở đây sẽ là của chúng ta, những con giun dế rời đi trước cũng chạy không được xa đâu” Chu Lộc Lam vội vàng lên tiếng nói, hắn làm cai ngục chính là vì linh thạch bên trong nên không quan tâm đến việc sẽ giết chết mọi người.

Đúng lúc này, một thanh trường kiếm màu vàng sẫm từ bên ngoài Cửa Thanh Đồng bay nhanh chóng và mãnh liệt như chớp, lao thẳng tới người mặc áo đen.


Người mặc đen dùng lực để né tránh thanh trường kiếm màu vàng sãm đó.

Khí cơ phát tán ra từ thanh trường kiếm này lại một lần nữa làm chấn động tâm trạng của những người ở trong hang động, chủ nhân của thanh trường kiếm này chắc chắn là một cường giả không hề yếu hơn cai ngục.

Người áo đen quay lại, lúc này mọi người nới chú ý đến trên ngực của người áo đen có một vết thương rất là kinh hoàng đập vào mắt.

Là ai! Mà có thể làm tổn thương cai ngục được thế?
Người áo đen há miệng thở hổn hển, nhìn về phía Cửa Thanh Đồng: “Trương Thác, cậu thật muốn giết tôi và trở thành kẻ thù của Hội Thần Ẩn à!”
“Cái gì!”
Bốn người Chu Lộc Lam, bao gồm cả nhóm người Bạch Trình tất cả đều đồng thanh phát ra tiếng cảm thán.

“Giết ông ngay tại đây, thì sẽ không còn tồn tại cách nói là kẻ thù của Hội Thần Ẩn nữa rồi” Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên ngoài Cửa Thanh Đồng.

Vào lúc nghe thấy giọng nói này, biểu cảm trên gương mặt của nhóm người Bạch Trình đều đông cứng lạu, chốc lát trong mắt lại hiện lên vẻ vui mừng kinh ngạc dữ dội, bọn họ có thể chắc chắn một trăm phần trăm rằng giọng nói này là của Trương Thác.

Trong đáy mắt bốn người bên phía Chu Lộc Lam tràn ngập sự kinh hãi, bọn họ nghí không ra tại sao Trương Thác lại có thể xuất hiện ở nơi đây, hơn nữa còn đang truy sát đại nhân cai ngục.


Bạch Giang Nam phát ra tiếng cười to: “Ha ha ha! Cái đám chó già Hội Thần Ẩn các người”
Người áo đen nuốt nước miếng, hít sâu một hơi: “Trương Thác, chuyện lần này không phải là tôi muốn hại cậu, không liên quan gì đến tôi”
“Nói nhảm nhiều thế!” Lại một thanh trường kiếm màu vàng sẫm từ bên ngoài Cửa Thanh Đồng phóng thẳng về phía người áo đen, tốc độ của thanh trường kiếm này cực kỳ nhanh, khiến cho người áo đen bị ép vào trong một góc, muốn tránh nhưng không thể tránh khỏi, chỉ có thể gào lên một tiếng và kéo một vị Thần Phạt Sử từ bên cạnh sang để chặn ngay trước cơ thể.

Thần Phạt Sử bị người áo đen kéo sang không hề phản ứng lại, liền bị thanh kiếm dài màu vàng sãm trực tiếp đâm xuyên qua ngực.

Một bóng người dần bước ra khỏi Cửa Thanh Đồng, xuất hiện ở trước tầm mắt của mọi người.

“Lão đại!” Khoảnh khắc nhìn thấy bóng dáng này, Vị Lai kêu lên một tiếng và bổ nhào về phía Trương Thác.


Trương Thác đã bặt vô âm tín suốt một tháng, thế giới bên ngoài đều đang đồn rằng Trương Thác đã chết rồi, đến ngay cả đám Vị Lai bọn họ cũng đã có 7 phần tin tưởng rằng Trương Thác đã chết hoàn toàn rồi, bây giờ được gặp lại Trương Thác làm sao có thể không kích động cho được.

Trương Thác cười ha ha, xoa xoa đầu của Vị Lai: “Cô nhóc này, cũng coi như là đã chịu Ì xem ra em đã sắp đạt đến cảnh gi n tập nghiêm túc rồi, hóa hình rồi đấy”
Hàn Như Ôn đang ở trong đám đông, khuôn mặt cũng mang theo sự kích động nhìn Trương Thác.

Vào ngày biết đảo Ánh Sáng bị tiêu diệt, Hàn Như Ôn cảm thấy dường như trời đất như cũng sắp sụp đổ luôn vậy, từ hôm đó trở đi cô đã bắt đầu lập kế hoạch trả thù, cô biết thực lực của mình thấp kém, nên đã lựa chọn một phương pháp vô cùng cực đoan, cho dù có chết cũng phải kéo theo những tên hung thủ đã hại chết Trương Thác kia chịu tội.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận