Con Rể Quyền Quý


“Nhớ kỹ” Người phụ nữ tóc bạc duỗi một ngón tay ra.
“Ngài ấy sẽ không chết, trên thế giới này người có thể giết ngài ấy còn chưa sinh ra, hiểu chưa?”
Anna tỏ vẻ sợ hãi mà gật đầu.
“Đã hiểu thì tốt, kiếp sau cũng nhớ kỹ chuyện này” Giọng nói của người phụ nữ tóc bạc linh hoạt kỳ ảo, cô duỗi ngón tay kia ra vung về phía trước một cái.

Sau đó cả người khoan thai xoay người, mặt nhìn Trương Thác.
Mà Anna quỳ ở nơi đó con ngươi mở to, cả người chậm rãi ngã về phía trước, đầu ngã xuống đất.

Trên cổ cô có một vết thương nhỏ xíu đã lấy đi mạng sống của cô.
Trương Thác nhìn về phía người phụ nữ tóc bạc đứng ở phía trước, gương mặt của cô ta xinh đẹp hoàn mỹ không có chút tì vết nào.


Dáng vẻ cô ta linh lung xinh đẹp, chỉ cần nhấc tay một cái dù cho là thiên thần thánh khiết cũng sẽ bị cô kéo xuống địa ngục nguy hiểm.
Trương Thác hơi há mồm, kêu tên của đối phương: “Thiết Tăng Thiên Á…”
“Anh Trương Thác, anh nhớ em không?” Thiết Tăng Thiên Á hoạt bát cười một tiếng, hoàn toàn không giống vẻ lạnh lếo khi đối mặt với Anna khi nãy, cô giống như một tiên tử thuần khiết đáng yêu.
“Vì sao?” Trương Thác lên tiếng.

Thiết Tăng Thiên Á thay đổi, cho đến nay Trương Thác đều không hiểu rõ.

Cho đến nay, trong lòng Trương Thác vẫn xem Thiết Tăng Thiên Á như em gái ruột, anh giao Vương ngũ sắc cho Thiết Tăng Thiên Á.

Bọn người Bạch Trình cũng đồng ý nhận Thiết Tăng Thiên Á là chủ nhân của Vương ngũ sắc, nhận định Thiết Tăng Thiên Á lãnh tụ thánh giới tối cao của đảo Ánh Sáng.
Nhưng ai ngờ được người đầu tiên phản bội đảo Ánh Sáng lại là Thiết Tăng Thiên Á.
Trong suy nghĩ của Trương Thác, Thiết Tăng Thiên Á không phải là loại người có dã tâm.

Trước kia, mặc dù Thiết Tăng Thiên Á sẽ cùng Trương Thác chấp hành nhiệm vụ, cô cũng giết vô số người nhưng tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ, không hề có chút nhân tính nào.

Cách làm của cô đã không để mạng người vào mắt, cho dù là người bán mạng vì cô, cô nói giết thì sẽ giết ngay.
“Cái gì mà vì sao?” Thiết Tăng Thiên Á nghiêng, đôi mắt to chớp một cái.

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, ai có thể ngờ mấy giây trước cô đã bình tĩnh lấy mạng một người thế nào.

“Thiết Tăng Thiên Á, rốt cuộc em đang làm việc cho ai?”
Trương Thác đi lên một bước: “Tất cả mọi người chờ em về nhà”
“Ha ha” Thiết Tăng Thiên Á che miệng cười một tiếng.
“Anh Trương Thác, em đã quyết định thì sẽ không tùy tiện thay đổi, chuyện về nhà hãy nói sau đi”
Thiết Tăng Thiên Á phất phất tay với Trương Thác, sau đó khen Shazan: “Shazan, tôi không thể không nói anh rất may mắn, vừa lúc gặp anh Trương Thác ở đây.

Nhưng mà tôi không biết lần sau anh có may mắn như thế không, hi vọng anh có thể sống sót.

Dù sao năm đó anh còn xin cơm của tôi đấy”
Thiết Tăng Thiên Á chớp mắt to, dáng vẻ của cô vô cùng đáng yêu, nhưng Shazan nhìn thấy lại như nụ cười của ma quỷ trong địa ngục.
Thân là người cấp dưới đảo Ánh Sáng thuộc tập đoàn Quân Phiệt, Shazan biết rõ thực lực của mỗi người trên đảo.
Người phụ nữ như thiên sứ tóc bạc này là người khiến người ta sợ hãi nhất trên đảo Ánh Sáng, ngoại trừ quân vương địa ngục ra.
Thiết Tăng Thiên Á giơ cánh tay ngọc lên, trong giây phút cô nâng tay lên, kiếng chống đạn trong phòng này gần như vỡ vụn ra cùng lúc.
Trương Thác biến sắc, rõ ràng anh cảm nhận được trong giây phút Thiết Tăng Thiên Á giơ cánh tay lên đã tản ra sức mạnh đáng sợ thế nào.


Gần như trong không khí đều sinh ra tần số chấn động, nếu chấn động này bao vây một người lại, chỉ sợ trong chớp mắt người này sẽ bị đè thành thịt nát.
Thiết Tăng Thiên Á khế bước đi.

cả người khoan thai lách mình ra khỏi phòng.

Sắc trời đã tối, Thiết Tăng Thiên Á với mái tóc dài màu bạc vô cùng dễ thấy trong bóng đêm.
“Anh Trương Thác, bây giờ anh đã trở nên nhân từ lại nhỏ yếu.

Nếu như thế có thể giữ được Hỏa Tinh không, chỉ sợ người vợ đẹp như tiên nữ kia anh cũng không giữ được đâu”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận