Chương 617:
Ra khỏi công ty, Trương Thác chậm rì rì đi về nhà, cảm nhận cánh tay mình, khí ở bên trong, toàn bộ đã bị anh đẩy ra hết.
Trên con đường của Châu Xuyên, có mười mấy chiếc xe Audi A6 màu đen đang đi đi lại lại trên đường, tính đến giờ thì đã liên tục như vậy một buổi chiều rồi.
Trong tòa cao ốc của tập đoàn Triệu thị, một ông cụ ăn mặc rách rưới, không ngừng nhìn chằm chằm vào mười chiếc màn hình trước mắt, ông ta đã ngồi như vậy một buổi chiều rồi, mắt cũng sắp hoa rồi.
Tâng cao nhất của tập đoàn Triệu thị.
Ông Triệu đang chống cây gậy đầu rồng đứng trước tấm cửa kính lớn, nhìn thấy cảnh tượng người xe đi lại dưới chân mình, có một loại khí thế đang quan sát chúng sinh.
Một thanh niên mặc một bộ tây trang màu đen, đi về phía sau ông Triệu, cúi đầu cung kính nói: “Ông hai, vẫn chưa tìm được người, ông già kia nói, đối phương biết giá trị của thạch lộc tía.
Có phải đã chạy rồi không?”
“Vậy thì đi kiểm tra sân bay, xe lửa, xe buýt, nhanh chóng dò tìm, những con đường mà có thể ra khỏi Châu Xuyên, đều phải tìm một lần.
Cho ông già kia đi xác nhận, loại thạch lộc tía hoang dã này, tôi đã mất bốn năm mới tìm được, nó có tác dụng vô cùng lớn đối với tôi, tuyệt đối không thể xảy ra chút sai sót nào.
Nói với ông già kia, nếu như không tìm được thuốc về, vậy ông ta cũng đừng mong sống nữa” Ông Triệu dùng sức gõ cây gậy trong tay xuống nền nhà.
Vâng”
Người thanh niên vội vàng cúi đầu, sau đó lại từ từ nâng đầu lên, thăm dò hỏi: “Vậy nếu như tìm được người rồi, đối phương lại không muốn giao ra thì…”
“Bốp”
Người thanh niên mới nói được một nửa, ông Triệu đã quay mạnh người lại, tát một cái thật mạnh vào mặt người thanh niên, quát lớn nói: “Cậu đã đi theo tôi bảy năm, loại chuyện này vẫn cần tôi dạy cậu sao? Những thứ đối nghịch với tôi, chết”
“Đã rõ” Người thanh niên liên tục gật đầu, lui ra bên ngoài.
Sau khi người thanh niên rời khỏi, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn một mình ông Triệu, ông ta nhìn về cửa kính, lẩm bẩm nói: “Nhiều năm như vậy, rốt cục cũng có cơ hội xoay người, bất kì người nào cũng không thể ngăn cản mình”
Trong phòng giám sát của Triệu thị, tất cả những thứ hiển thị trên màn hình, đều được từng chiếc xe quay lại.
Ông cụ híp mắt, nhìn cả một buổi chiều, ông ta có cảm giác mình sắp mù đến nơi rồi.
Bỗng nhiên, ánh mắt của ông cụ nhìn chằm chằm vào một màn hình, chỉ vào một người trong màn hình: “Anh ta, đúng, chính là anh, bị anh ta mua”
Ông cụ vừa nói xong, hình ảnh trên màn hình lập tức bị người tải xuống, trong ảnh rõ ràng chính là hình dáng của Trương Thác.
Ảnh của Trương Thác bị nhân viên Triệu thị phóng to in ra, đưa đến trước mặt ông Triệu.
“Là cậu ta?” Khóe miệng ông Triệu gợi lên một nụ cười nghiền ngẫm.
Thế giới này thật nhỏ, chuyện lần trước vẫn chưa tìm cậu †a tính sổ, chuyện lần này lại có liên quan tới cậu ta.
“Ông hai, tôi lập tức đưa người đi tìm anh ta” Người thanh niên tây trang đen ở đằng sau ông Triệu nói.
Ông Triệu suy nghĩ rồi gật đầu:” Đi đi”
Trương Thác tan ca đang đi bộ về nhà, anh đã sớm để ý đến những chiếc xe Audi A6 đi lại trên đường, những chiếc camera trong mỗi chiếc xe, anh đều nhìn thấy rất rõ ràng.
Ngay lúc Trương Thác đi tới cổng của khu nhà, anh bỗng nhiên dừng chân lại, đổi một hướng khác, gọi một chiếc taxi đi về phía khu vực ngoại thành.