Con Rể Quyền Quý


“Hay lắm, quả thật là chị! Tôi tín nhiệm chị như thế, vậy mà chị lại chơi tôi! Chị có còn là con người không!” Mẹ Thu Vân lớn tiếng nói, tuy rằng bà ta sớm đã ngờ tới chuyện này là do chị gái của mình gây ra, nhưng sau khi nghe chính miệng đối phương thừa nhận vẫn có chút khó chấp nhận.

Quách Ngọc Văn đứng ở một bên, hai mắt mở to.

“Tiền đâu?” Trương Thác lại hỏi.

“Tôi… tôi lấy hai tỷ mốt, bác sĩ giả đó lấy sáu trăm triệu, bây giờ đã tiêu hết một tỷ hai rồi, chỉ còn chín trăm triệu, đều…đều đang ở trong thẻ”
Nhất Lâm gặp chuyện Bác gái của Thu Vân run rẩy lấy trong túi ra một cái thẻ ngân hàng.

“Tiền… tiền đều ở bên trong, mật mã là sáu tám năm một bốn hai”
Trương Thác lấy thẻ ngân hàng đưa cho Thu Vân.

“Tìm tên bác sĩ giả đó tới đây luôn đi” Trương Thác thản nhiên nói.


Lúc này, bác gái Thu Vân căn bản không dám nói nhiều, bà †a vội vàng đứng dậy, lấy điện thoại từ trong túi ra bấm số.

Dì Thu Vân nói chuyện, Trương Thác đều đứng ở một bên nghe, xác nhận bà ta không có giở trò mèo gì, mới gật đầu.

Trương Thác bước đến gần mẹ con Thu Vân và nói: “Dì, bà ta lấy tiền đi mua một chiếc xe, quay về dì bảo bà ta sang tên cho các người, chiếc xe đó các người cũng đừng bán, sang tên rồi thì sẽ trở thành hàng secondhand, bán cũng chẳng được bao nhiêu tiền, Thu Vân cũng biết lái xe, để lại cho cô ấy chạy đi, không phải nói dì còn thuê một căn nhà sao, tiền thuê nhà trả rồi cũng không lấy lại được, dì và Thu Vân cứ chuyển vào đó, chín trăm triệu trong thẻ này còn có sáu trăm triệu mà tên bác sĩ giả kia lát nữa sẽ đưa qua cũng tạm thời đủ để cho chú chữa bệnh”
“Ừ” Mẹ Thu Vân gật đầu, nhìn cái thẻ trong tay Thu Vân, bà †a đã cảm thấy hài lòng lắm rồi, nếu như không có Trương Thác, thì sẽ không có số tiền này, bà ta cũng không cần quay lại.

“Anh Trương, tôi có thể trả tiền cho chị dâu và dì đây trước, để cô ấy làm việc cho tôi là được” Ngũ Cảnh Thiều từ bên cạnh bước lên, thuận miệng nói.

Trương Thác nhìn Ngũ Cảnh Thiều, lý nào không hiểu ý của anh ta.

Trương Thác võ vai Ngũ Cảnh Thiều nói: “Không tệ, có chuyện gì, cứ gọi điện cho Bạch Trìnhnh, cậu ấy có thể giúp cậu”
“Cảm ơn, cảm ơn anh Trương!” Ngũ Cảnh Thiều gật đầu lia la, có câu này của Trương Thác, đối với anh ta mà nói, chính là có thêm một tầng bảo vệ cho cuộc sống của anh ta sau này!
Ngũ Cảnh Thiều tuy không biết thân phận của Trương Thác, nhưng anh ta biết, khi nãy cái tên phú nhị đại không kém gì bản thân kia bị phế, gia đình tên phú nhị đại đó ngay cả đánh rắm cũng không dám, có thể thấy những người này lợi hại như thế nào.


Trương Thác đang định thu xếp một số chuyện khác cho Thu Vân, thì điện thoại đổ chuông.

Nhìn tên hiển thị trên điện thoại, Trương Thác cảm thấy hơi lạ, sao thư ký Lý lại đột nhiên gọi điện cho mình.

“Alo, thư ký Lý?”
“Anh Trương, anh đang ở đâu, tập đoàn xảy ra chuyện rồi, anh có thể về đây một chuyến không?” Trong điện thoại, giọng điệu của Lý Thanh vô cùng lo lắng.

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ lập tức về ngay, tối nay có thể đến nơi” Trương Thác nói xong cúp điện thoại, vội vã đặt một tấm vé trở về sớm nhất.

Tập đoàn Nhất Lâm gặp chuyện, còn Lâm Ngữ Lam đâu?
Trương Thác cố gọi cho Lâm Ngữ Lam, nhưng không được.

Thu Vân bước tới chỗ Trương Thác nói nhỏ: “Anh Trương, nếu có việc gì thì mau trở về đi, em có thể xử lý chuyện ở đây”
“Ừ” Trương Thác gật đầu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận