Con Rể Quyền Quý


“Tôi vẫn còn ở công ty, anh Trương, anh tới thẳng công ty là được”
Mười giờ bốn mươi phút tối, Trương Thác bắt taxi đến Trung tâm thương mại ASU Châu Xuyên.

Vào thời điểm này, quảng trường ASU đã hoàn toàn tối om, duy chỉ có tòa nhà cao nhất của công ty Nhất Lâm là vẫn còn sáng đèn.

Cổng tòa nhà Nhất Lâm vẫn chưa đóng, Trương Thác phát hiện trước cổng tòa nhà Nhất Lâm có rất nhiều nhân viên bảo vệ, ngày thường chỉ có một đội mười mấy người trực ca đêm, nhưng hôm nay, lại có hơn năm mươi người, hơn nữa, còn có một số gương mặt mới, chắc là mới được tuyển đến Nhất Lâm hai ngày nay.

Khi Trương Thác chuẩn bị bước vào cổng tòa nhà Nhất Lâm thì bị một nhân viên bảo vệ chặn lại, người này là người mới đến, khoảng chừng hai mươi tuổi.

“Đứng lại, anh làm gì thế!” Nhân viên bảo vệ hét lên.

“Hét cái gì mà hét, đó là ông chủ đấy!” Đội trưởng an ninh nhận ra Trương Thác, vội hô lên, bước tới nói: “Anh Trương, thật sự xin lỗi, người mới đến không nhận ra anh”

Nhân viên bảo vệ mới sửng sốt, vội vàng bước tới xin lỗi.

Trương Thác xua tay: “Không sao, đây cũng là nhiệm vụ của cậu ấy, người này làm việc rất tốt, đã trở thành nhân viên chính thức chưa?”
“Vẫn chưa” Đội trưởng đội an ninh lắc đầu: “Anh Trương, ban đầu Tổng giám đốc Lâm quy định thời gian thử việc ba tháng mới được chuyển chính thức”
“Vậy để cậu ấy trở thành nhân viên chính thức đi, nếu hỏi thì cứ nói là tôi nói” Trương Thác nói, quản lý những nhân viên này thi thoảng cũng phải chiếu cố một chút, chút ít ân huệ này không nhất định phải ban hết cho mỗi người, chỉ cần để mọi người nhìn đấy có khả năng thăng tiến, thì sẽ rất có hiệu quả.

Quả nhiên, nghe Trương Thác nói xong, mấy nhân viên mới đang trong thời gian thử việc hoặc những nhân viên cũ đã trở thành nhân viên chính thức bất giác đều đứng thẳng người, bọn họ hiểu, sớm muộn gì ông chủ cũng có thể nhìn thấy được biểu hiện làm việc của họ.

Trương Thác nhìn thoáng qua ánh đèn trên tầng cao nhất, hỏi đội trưởng an ninh: “Ở đây xảy ra chuyện gì? Sao tối nay lại có nhiều người trực đêm như thế”
Đội trưởng an ninh lắc đầu: “Anh Trương, chuyện này chúng tôi cũng không biết, chỉ là mấy ngày nay, công ty thường có người đến gây sự, nhân viên cũng bị đánh bị thương hết mấy người”
Trương Thác nghe vậy liền nhíu mày, có người gây sự, đánh người khác sao?
“Anh không báo cảnh sát à?” Trương Thác hỏi lại.


“Đã báo” Bảo vệ đáp, sau đó thở dài nói: “Nhưng cũng vô dụng, căn bản không có ai chịu lo vụ này”
“Không lo?” Trương Thác tỏ vẻ khó hiểu, tập đoàn Nhất Lâm là công ty hàng đầu của Châu Xuyên, GDP và thuế hàng năm tạo ra đều thuộc hạng tốt nhất thành phố, công ty gặp chuyện báo cảnh sát, thế mà phía cảnh sát lại bảo không lo?
Trương Thác vẫn chưa hiểu thấu được những điểm kỳ lạ trong vụ này, phải đi hỏi Lý Thanh mới được.

Trương Thác vỗ vỗ vai đội trưởng an ninh, nói: “Nói với các anh em một tiếng, mọi người vất vả rồi, đợi giải quyết xong chuyện này, tôi mời mọi người đi nhậu một bữa.


Trương Thác nói xong liền bước lên lầu, anh đi thang máy lên tầng cao nhất.

“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Văn phòng của Lý Thanh nằm bên cạnh văn phòng của Lâm Ngữ Lam, là một căn phòng nhỏ với những bức tường Trương Thác nghe vậy liền nhíu mày, có người gây sự, đánh người khác sao?
“Anh không báo cảnh sát à?” Trương Thác hỏi lại.

“Đã báo” Bảo vệ đáp, sau đó thở dài nói: “Nhưng cũng vô dụng, căn bản không có ai chịu lo vụ này”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận