Chương 844:
Cô ta cố ý giơ tay lên đưa cây đuốc sát vào Tân Như hơn, dầu hoả nhỏ xuống bên cạnh Tân Như, chỉ còn cách một centimet nữa thôi sẽ rơi xuống người Tân Như.
“Hai!” Trương Thác bước lên một bước.
Cô ta lại dí cây đuốc đến gần Tân Như thêm chút nữa, bây giờ chỉ cần một giọt dầu hoả nhỏ xuống thì tất nhiên sẽ rơi vào người Tân Như và đốt cháy quần áo của Tân Như.
Trương Thác không đếm đến ba, anh nhìn vào bóng tối rồi thốt lên: “Giết!”
Trong khoảnh khắc Trương Thác mở lời thì trong bóng tối xuất hiện một vệt sáng đầy lạnh lẽo bay thẳng đến sát sau lưng cô gái trẻ kia từ sau tế đàn.
Cô ta hoàn toàn không nhận ra sự xuất hiện của vệt sáng đó nên vẫn luôn nhìn Trương Thác với phong thái của kẻ chiến thắng.
Vệt sáng nhẹ nhàng đáp xuống sau gáy của cô ta, chính trong giây phút này, cô ta bị ai đó kéo mạnh khỏi chỗ đang đứng làm vệt sáng vồ vào khoảng không.
Cô gái trẻ khó hiểu nhìn người trước mặt: “Tộc trưởng”
“Chú ý đằng sau cô đấy” Thôn trưởng của thôn họ Lý chống gậy ba-toong, thấp giọng nói.
Cô ta nhìn vào nơi mình vừa đứng và thấy một bóng người màu đen đang đứng ở đó.
Bóng đen đeo mặt nạ quỷ, trong tay cầm một lưỡi dao dài.
Bây giờ cô ta mới cảm thấy lạnh gáy, đưa tay sờ ra sau cổ mới phát hiện cổ áo của mình đã bị cắt, còn có tóc rơi rụng nữa, nếu vừa rồi tộc trưởng không kéo mình thì e là giờ này mình sẽ không còn tiếp tục đứng đây nữa.
Cô gái trẻ tuổi thầm rét run.
Lúc Trương Thác nói ra từ giết thì những chùm sáng lạnh buốt này không chỉ xuất hiện sau lưng cô gái trẻ mà còn xuất hiện sau lưng thôn dân của thôn họ Trương.
Lúc vệt sáng đó hiện ra thì thấy có tám người với thân thủ kỳ dị!
Người của thôn họ Trương không hề nghĩ sẽ xảy ra cảnh tượng này.
Thôn trưởng cân nhắc nhìn Trương Thác dưới tế đàn.
Từng bóng người xuất hiện sau lưng Trương Thác, ai nấy đều mặc áo đen, đeo mặt nạ màu đen và cầm lưỡi dao dài tỏa ra tia sáng lạnh lẽo trong tay.
Những tia sáng đó rải rác sau lưng Trương Thác hệt như bầu trời đây sao trong đêm tối, khi sáng khi tối.
Chỉ riêng những tia sáng lạnh này thôi đã có ít nhất ba trăm vệt rồi!
Cô gái trẻ vốn đang tỏ vẻ phách lối chợt trở nên e ngại vì sự xuất hiện của những bóng người này, cô ta vừa mới đi dạo một vòng trước cổng quỷ môn nên hiểu rất rõ thực lực của đám áo đen nọ, bản thân cô ta cũng không biết họ xuất hiện từ lúc nào!
“Người trẻ tuổi, cậu giết người của thôn họ Lý chúng tôi, có biết sẽ nhận phải hậu quả gì không?” Thôn trưởng nhìn chăm chằm vào Trương Thác.
Trương Thác mỉm cười đáp: “Tôi nói rồi, con người tôi chưa bao giờ bận tâm đến hậu quả! Ra tay đi!”
Khi Trương Thác bật ra hai từ ra tay thì tất cả chiếc bóng sau lưng Trương Thác đều tản ra xung quanh.
Đúng lúc ấy, một ánh sáng chói lọi như đèn pha đột nhiên rực lên như ánh nắng chiếu rọi vào đêm đen.
Tiếng động cơ gầm rú vang lên, dưới ánh đèn pha là hai chiếc xe bọc thép đang lái nhanh tới.
“Quân Vương Địa Ngục, mi quá đáng rồi!” Một tiếng quát vang lên trong bầu trời đêm.
Ngay sau đó, có bóng người đáp xuống tế đàn và đứng trước mặt thôn trưởng của thôn họ Trương.
Trương Thác nheo mắt thấy một người xuất hiện trên tế đàn.
Người này cao hơn hai mét, mặc vest đen, bắp thịt cuồn cuộn in hằn qua lớp áo khoác, mái tóc húi cua và gương mặt cương nghị.