Con Rể Quyền Quý


Chương 892:
Ánh mắt ông cụ lớn dời khỏi túi quần của Trương Thác, xoay người, nói với những nam nữ trung niên đang đứng trước cửa Đường Đình Sâm: “Mở rộng cửa, chuẩn bị yến tiệc!”
Cánh cổng màu đỏ son của Đường Đình Sâm, phía trên có in ba chữ lớn mạ vàng dần dần mở ra, một bức tường đá, nằm ở sau cánh cổng, trên tường có khắc một bức tranh của những người dân ở đây.

“Anh bạn Trương, mời!” Ông cụ lớn của Đường thị lần thứ hai lên tiếng.

Bên trong cửa chính của Đường Đình Sâm, có vài lầu gác, trông rất khác biệt với những tiểu viện, nằm ở phần cuối cùng trong thung lũng, bên trong của khu nhà này, tụ lại thành cái ao, trong nước vài con cá đang bơi.

Trương Thác vừa vào bên trong Đường Đình Sâm, có một mùi cơm mê người, liền truyền vào mũi của Trương Thác.


Ông cụ lớn của Đường thị cười nói: “Anh bạn Trương, đều là vài thứ mà chúng tôi tự trồng, mong rằng không chê đơn sơ”
“Ông cụ lớn đừng nói như vậy, hiện tại, những món ăn xanh mát này, so với những món quý hiếm còn khiến người khác thích hơn, có thể nếm được, tôi vô cùng vinh hạnh” Trương Thác cũng khách sáo nói vài câu lời xã giao.

Bất cứ địa phương nào ở Đại Nam, trước khi bàn bạc chuyện gì quan trọng, đều phải ăn cơm trước, đây là truyền thống từ xưa tới nay, trong thị tộc này, cũng không ngoại lệ.

Một bàn mỹ vị, nhìn như tầm thường, thực ra lại chứa đựng đạo lý huyền diệu.

Trương Thác biết Đông y, đối với rất nhiều loại thực vật, đều vô cùng hiểu rõ, mỹ thực trên bàn, bên trong đều cho.

thêm không ít các dược liệu quý báu, những dược liệu này, chỉ có ở trong núi mới có thể hái được, bên ngoài cũng không gặp nhiều, trên đoạn đường Trương Thác tới đây, cũng có không ít các loại dược liệu quý hiếm, có thể thấy được Đường thị, đối với lần chiêu đãi này, cũng vô cùng long trọng.

Ngồi xung quanh bàn, có ông cụ lớn của Đường thị, hai anh em Đường Minh Tín, cùng với vài nam nữ trung niên mà Trương Thác nhìn thấy trước cửa Đường Đình Sâm.

Vài người đàn ông trung niên này, ở Đường Đình Sâm có địa vị cực cao, trong Đường Đình Sâm, ngoại trừ ba ông cụ ra, thì mấy người đàn ông trung niên này là lớn nhất.


Gia chủ của Đường thị là Đường Tiêu, cũng là một trong số đó.

Trong Đường thị, mỗi người đều được phân công rõ ràng, giống như ba vị ông cụ lớn, trong đó ông cụ lớn quản lý một ít những chuyện quan trọng, Đường thị hễ có chuyện lớn gì, đều do ông cụ lớn quyết định.

Mà ông cụ hai, lại quản lý việc bố trí và tinh luyện độc dược của Đường Môn, độc dược đối với Đường môn mà nói, tuyệt đối là việc trọng yếu nhất.

Ông cụ ba, quản lý thiết kế và chế tạo ám khí.

Còn lại những nam nữ trung niên khác, ngoại trừ Đường Tiêu ra, mấy người còn lại, lần lượt quản lý cảnh vệ và bảo hộ Đường thị, huấn luyện đệ tử, phân công nhiệm vụ, các loại công việc tuần tra xuất kích.

Vận hành một thị tộc lớn như vậy, chỉ dựa vào tự cấp tự túc, là hoàn toàn không đủ, có chút thời gian, cũng sẽ có nhiệm vụ được phân công.


Đường Minh Tín trước khi tới liền nói cho Trương Thác, có một số nhân vật quan trọng đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài, phía chính phủ cũng sẽ cùng thị tộc hợp tác, tại nơi ta làm nhiệm vụ trọng yếu, bố trí một vài đệ tử của thị tộc.

Những người đang ngồi ở đây, có thể nói, tập hợp những người có vài trò quan trọng nhất trong Đường thị, theo lý mà nói, hai anh em Đường Minh Tín không có tư cách ngồi ở chỗ này, chẳng qua bởi vì anh ta là người mang Trương Thác đến đây, nên có thể phá lệ mà ngồi ở đây, nếu như lần này hợp tác viên mãn, địa vị của hai anh em trong nội bộ Đường thị, cũng sẽ được nâng cao.

“Anh bạn Trương, mời dùng” Ông cụ lớn của Đường thị ha hả cười.

“Mời” Trương Thác khách khí một tiếng, cầm lấy chiếc đũa, gắp món ăn gần nhất, bỏ vào trong miệng, chậm rãi thưởng thức, một mùi thơm ngát không thể nói lên lời, tản ra trong miệng Trương Thác, Trương Thác không khỏi thở dài nói: “Món ăn này, mùi vị thật tuyệt vời, thật là có tài nấu nướng”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận