Chương 1056:
Người hỏi vẫn có chút không thể chấp nhận được, tại sao Trương Thác với lai lịch như vậy, không cam lòng lại hỏi: “Trương Thác kia là bố của con sao? Con sống ở đâu?”
Thiên Linh đều mạnh mẽ gật đầu: “Đúng vậy, hai mẹ con tôi sống với bố Trương Thác”
Câu trả lời của Thiên Linh khiến bàn tiệc của Cao Dương Thủy lộn xộn ngay tại chỗ, hai mỹ nữ này sống cùng Trương Thác và có con? Và nhìn thấy hai người phụ nữ này hòa hợp với nhau, đây chắc chắn là cuộc sống đế vương mà đàn ông mơ ước!
Quan trọng hơn, một trong những người phụ nữ là tổng giám đốc của Nhất Lâm.
Những người ở Châu Xuyên, không ai không biết Nhất Lâm, đó là doanh nghiệp lớn hàng nghìn tỷ!
Ánh mắt Cao Dương Thủy hơi sững sờ, nghĩ đến cảnh mình vừa chế giễu Trương Thác và những lời nhận xét tàn nhẫn với Trương Thác Phương, anh ta không khỏi rùng mình, Trương Thác bây giờ là chồng của tổng giám đốc Lâm, cho nên anh bị bóp chết, không phải dễ như trở bàn tay sao?
Nghĩ đến đây, Cao Dương Thủy trong lòng tràn đầy hối hận, lúc này không còn có thể lo chuyện như trên, chủ động cầm lấy ly rượu, đi tới trước bàn Trương Thác: “Trương Thác , tất cả đều người bạn cũ.
Vừa nấy tôi có nói lời xúc phạm mong ảnh bỏ qua cho, đừng để trong lòng, tôi sẽ nâng cốc kính anh một ly”
Đối mặt với Cao Dương Thủy đã đến xin lỗi và nâng ly, Trương Thác thậm chí còn không thèm nhìn, hướng về Lâm Ngữ Lam và nói: “Để công ty kết thúc hợp tác với công ty này”
Lâm Ngữ Lam nghe xong liền biết Trương Thác đang nói đến ai, không cần hỏi nguyên nhân, gật đầu nói: “Được rồi, hiện tại em sẽ thông báo cho thư ký Lý”
Nói xong, Lâm Ngữ Lam lấy điện thoại di động ra, bấm số của thư ký Lý.
Là một thư ký, Lý Thanh luôn trả lời điện thoại 24/24.
“Tổng giám đốc Lâm” Giọng thư ký Lý vang lên từ điện thoại.
“Mọi sự hợp tác với gia đình họ Cao, bao gồm cả công ty và các tài khoản công khai liên quan của họ, đều bị đóng băng!” Lâm Ngữ Lam nói như thế này.
“Đã hiểu” Thư ký Lý trả lời đơn giản và gọn gàng.
Cao Dương Thủy đứng sang một bên, mặt tái đi khi nghe Lâm Ngữ Lam nói, chưa kịp cầu xin sự thương xót thì một người phục vụ bước tới và người phục vụ đang cầm chiếc thẻ mà Cao Dương Thủy vừa đưa cho anh.
“Xin chào ông, số dư trong thẻ của ông không đủ.
Ông có muốn thay đổi phương thức thanh toán không?”
Cao Dương Thủy nhìn tấm thẻ mà người phục vụ đưa tới, tấm thẻ này chính là tấm thẻ của công ty cha anh ta, không ngờ động tác của tổng giám đốc Lâm lại nhanh như vậy, Lâm Ngữ Lam vừa gọi điện vừa nói đóng băng.
Tiền trong thẻ hết sạch.
Tổng giám đốc Lâm không chỉ dọa thôi, mà thật sự là làm thật!
Cao Dương Thủy lấy ra một thẻ khác: “Quẹt thẻ này”
Người phục vụ cầm máy POS trong tay quẹt thẻ ngay tại chỗ: “Xin lỗi anh, thẻ này có dấu hiệu bị đóng băng”
“Đóng băng?” Trái tim của Cao Dương Thủy chùng xuống và lấy ra một tấm thẻ khác.
“Thưa ông, tấm thẻ vẫn còn đóng băng”
“Cái này…” Cao Dương Thủy có chút bối rối, hai chiếc thẻ anh lấy ra đều là thẻ tín dụng của công ty bố anh, lúc này Lâm rút tiền, quỹ của công ty bị phá vỡ, thẻ tín dụng tự nhiên bị đóng băng.
Cao Dương Thủy chỉ có tiền với ba chiếc thẻ này, trong phần mềm liên lạc của điện thoại di động có một số tiền nhưng cũng không nhiều, cũng không đủ để trả cho khoản tiêu dùng này.
Cao Dương Thủy nhìn vào vài người đang ngồi ăn cùng bàn với mình, và nói: “Ai trong số các người có tiền, hãy giúp tôi lấy trả trước, tôi sẽ đưa cho các người sau”
“Ồ, tôi không mang theo thẻ khi tôi ra ngoài, và điện thoại của tôi bị hết pin.
Vừa lúc vợ tôi giục tôi về nhà, tôi về trước.
”