Con Thần Thú Ngu Ngốc Cút Ngay! FULL


Tại một khu chợ ở gần học viện Thương Lam
"Quân Quân, ta muốn ăn cái kia ~"
Bạch Ly lắc lắc tay Mạc Ảnh Quân làm nũng, tiểu móng vuốt chỉ vào quán cá nướng đối diện.

Mùi vị thật ngon ! 
Mạc Ảnh Quân nhìn theo hướng tay bảo bối, không phải là quán cá nướng lần trước sao ?
"Tốt."
"Ăn cẩn thận."
Giống như lần trước, Mạc Ảnh Quân tiến đến mua hai xiên cá nướng đưa cho tiểu Bạch cầm.
Bạch Ly tiếp nhận, giơ một cái lên cắn, mắt tròn xoe nhìn Mạc Ảnh Quân, ấp úng kêu, "Quân Quân, ngươi không ăn sao ?" Nói xong còn đưa một xiên lên.
"Ta không, tiểu Bạch ăn đi." Mạc Ảnh Quân ôn nhu vỗ nhẹ đầu bé trai.

"Ưm ~" 
Bé trai phấn điêu ngọc mài, cặp mắt mèo cong cong, trong miệng nhét đầy thịt cá khiến hai má phồng lên, khí tức xung quanh như có như không thỏa mãn.
Mạc Ảnh Quân im lặng ngắm tiểu Bạch ăn, tay thỉnh thoảng vuốt ve mái tóc bạch kim mềm mượt, trong mắt tràn đầy ý ôn nhu cùng sủng nịnh.
Cứ như vậy, một lớn một bé trong một buổi chiều lượn gần hết khu chợ, giống hệt như ngày trước, chẳng qua lúc trước tiểu Bạch là tiểu miêu còn bây giờ là tiểu nam hài.
Đang đi bỗng nhiên phát hiện tiểu Bạch dừng lại, Mạc Ảnh Quân sửng sốt quay sang muốn hỏi liền thấy bé con đứng trước một bức tượng quái thú được tô màu.
Quái thú to gấp đôi thân hình nhỏ bé của tiểu Bạch, hai tay giơ lên cao tựa như muốn nhào lên hoặc bắt thứ gì đó, miệng mở lớn lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn.

Nhìn qua vô cùng dọa người.
"Tiểu Bạch ?" Chỉ là bức tượng thôi, bảo bối chưa thấy qua bao giờ ?
Tiểu Bạch lúc này đang đứng trước mặt 'quái thú', thân hình nhỏ nhắn căng cứng lên, ánh mắt tràn ngập đề phòng cùng đe dọa.

Thứ này thế nhưng dám trừng hắn, lại còn nhe răng với hắn.


Cũng may hôm nay hắn đi tuần tra khu chợ này mới thấy tên quái thú hỗn láo này, nhất định phải trừng trị !
Mạc Ảnh Quân hứng thú nhìn tiểu bộ dáng như lâm đại địch của bé con, cảm thấy vô cùng buồn cười. Đứng xem một chút bảo bối muốn làm gì đi, Mạc Ảnh Quân vô tâm nghĩ.
Thấy quái thú vẫn tư thế đấy, mắt trợn trừng nhe răng với hắn, tiểu Bạch phẫn nộ nghĩ 'Ngươi nghĩ răng ngươi đẹp lắm chắc !'.   
"Grừ --" 
Bé con cố gắng mở to đôi mắt trừng lại quái thú, miệng nhếch lên để lộ mấy khỏa răng trắng sữa nhỏ nhắn, cái mũi nhăn nhăn, hai tay nhỏ còn bắt chiếc theo bộ dáng quái thú giơ lên trước, âm thanh mềm mại non nớt thoát ra từ miệng xinh 'Grừ grừ'.

Phát ra âm thanh xong, bé con đầu hơi ngẩng lên có chút đắc ý, ngươi không kêu được nhưng ta có thể nha! Nghĩ xong còn kiễng chân lên hưng phấn kêu 'Gru gru' thêm mấy cái.
'Phụt'
Mạc Ảnh Quân không khống chế được bản thân bật cười thành tiếng, tiểu Bạch lúc bé thật đáng yêu >///
Quay trái quay phải, mắt sắc thấy Vương có dấu hiệu muốn tỉnh, Kim Qui vội vàng giơ tay bịt miệng Thanh Loan lại, dùng tay còn lại ôm chặt eo Thanh Loan kéo về sau, không tiếng động gật đầu với Mạc Ảnh Quân khiến hắn ôm Vương về phòng trước.
Thanh Loan thấy Kim Qui không những ủng hộ mình còn chặn hắn lại, vô cùng phẫn nộ hua tay múa chân, ra sức vùng vẫy muốn thoát khỏi.
Kim Qui cố gắng ôm chặt người trong lòng, sờ sờ bóp bóp.

Thật mềm thật thơm >///.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận