[Conan Đồng Nhân Đam Mỹ] Trò Chơi Đuổi Bắt



"1531c2233d01aaa1494170953019"

‘Làm sao có thể so sánh được với đêm tình nhân của hai người.‘

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Shinichi nằm lỳ ở trên giường buồn chán nghịch điện thoại, Vodka vào rạng sáng nay đã tìm thấy cậu và Gin, sau đó dẫn bọn họ ở lại một khách sạn trong thành phố.

Có người nói FSB cũng ở cùng bên trong khách sạn này, Shinichi đẩy mắt kính không gọng của mình một cái, nói thật cậu đối với sở thích kỳ quái muốn cùng cảnh sát ở chung một chỗ của Gin đã có chút quen.

Lúc Gin tắm xong đi ra liền nhìn thấy Shinichi còn đang chơi điện thoại di động, lông mày hơi nhíu lại, nhoài người trên giường đoạt lại chiếc điện thoại.

Shinichi ngẩng đầu nhìn một chút, sau đó tiến vào trong chăn, cả người vùi vào trong đệm.

“Đã muộn, ngày mai còn phải dậy sớm.” Gin chỉ là đơn thuần cảm thấy thời gian này đối với trẻ nhỏ mà nói xác thực đã muộn, ngày mai quay trở lại đại chiến đua xe hắn cũng không muốn nhìn thấy chỗ ngồi kế bên ghế tài xế có một tiểu quỷ mơ ngủ.

“Ừ.” Shinichi rầu rĩ nói, nằm ở trong chăn cảm xúc hỗn loạn.

Gin bật đèn ngủ chuyển thành màu vàng nhạt, đưa tay sờ đầu nhỏ Shinichi một chút, Shinichi quay đầu tránh khỏi tay Gin.

“Còn giận dỗi?” Ánh mắt Gin rất bình tĩnh, tâm tình không có một chút biến đổi.

Shinichi nâng đầu nhỏ lên, lẳng lặng cùng Gin nhìn nhau mấy giây, bất mãn nói: “Tại sao không cho tôi uống thuốc giải?”

Lúc Vodka lái xe tới đón, Vermouth có mang theo thuốc giải đến, ả giải thích lí do ‘mượn’ chiếc xe kia đi là vì đi lấy thuốc giải cùng nhân viên cấp cao của tổ chức.

Shinichi vốn cho rằng có thể giải thoát, kết quả Gin không để cậu uống thuốc giải, bởi vậy cậu cứ luôn giận dỗi.

“Em biết bọn cảnh sát đang tìm kiếm thứ gì, hiện tại chúng ta đã bị cảnh sát theo dõi, nếu như bên cạnh tôi đột nhiên xuất hiện một thiếu niên có khuôn mặt giống với ‘đứa con riêng’ của tôi, bọn họ sẽ điều tra ngay, không nên đánh giá thấp năng lực tình báo của chúng, cho dù hoang đường, đối với chuyện không có cách nào giải thích, bọn họ sẽ tin tưởng đây là sự thực. Đương nhiên còn có một khả năng khác, xét thấy DNA của tôi không tồn tại bên trong bất kỳ hệ thống nào, thám viên sẽ thông qua DNA giám định khác, gen của Kudo Shinichi cùng Edogawa Conan giống nhau đến 99.99%, em cũng không muốn dây dưa vào chuyện bê bối đồng tính sinh tử đi.” Gin liên tưởng đến chuyện lúc trước, cũng chỉ có chuyện này sẽ khiến thối tiểu quỷ canh cánh trong lòng.

“Khi đó anh cũng bằng cách này mà nhận ra thân phận của tôi sao?” Shinichi mẫn cảm bắt được trọng điểm, năm đó Gin sẽ không dùng cách này mà nhận ra cậu chứ?

“Tôi không nhớ rõ mặt em.” Gin lạnh nhạt vô tình trả lời, khi đó hắn căn bản sẽ không nhớ kỹ mặt Kudo Shinichi, thiếu niên kia bất quá chỉ là một trong những con mồi nhỏ bị hắn sát hại qua, vì lẽ đó không tồn tại khả năng liên hệ hai người lại với nhau, dĩ nhiên sẽ không phái người đi điều tra. Cho đến sau sự kiện ám sát Mori, hắn nhận ra được tiểu quỷ kia không phải là kiểu đứa trẻ thích chơi đùa cùng ‘chúcủa mình’, cũng không phải vô tình xuất hiện trong bệnh viện, đứa trẻ kia biết tổ chức tồn tại, thậm chí còn điều tra về tổ chức, hắn mới để cho Vodka đi điều tra về đứa trẻ kia.

Hộ tịch của Edogawa Conan làm rất hoàn mỹ, nhưng vẫn không gạt được con mắt của dân chuyên nghiệp, mà hết thảy việc làm giả hộ tịch cũng là vì để che giấu thân phận thật. Vodka căn cứ vào việc đột nhiên xuất hiện Edogawa Conan mà điều tra người giám hộ, tra ra được mẹ của Kudo Shinichi là Kudo Yukiko, mà Kudo Shinichi khi còn bé cùng Edogawa Conan giống nhau như đúc. Thông qua DNA giám định, bác sĩ trong tổ chức thu được kết luận hai người là bố con, nhưng trực giác của hắn nói rằng hai người kia là cùng một người, từ các phương diện ánh mắt, hành vi, tính cách, ham muốn, Edogawa Conan cùng Kudo Shinichi giống nhau như đúc, hơn nữa lại thích cùng một người phụ nữ.

Nếu như không phải lần điều tra này, hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với tiểu quỷ, cũng sẽ không phát triển trở thành bộ dáng hiện tại này.

“Thực sự cám ơn anh, bố nuôi.” Shinichi nổi giận nói, năm đó nếu như cậu biết lão già căn bản không nhớ rõ cậu, lúc cậu điều tra về tổ chức cũng không cần ẩn núp Gin rồi.

“Không nên nghĩ nhiều, ngày mai dẫn em đi biển.” Gin tắt đèn ở đầu giường rồi nằm xuống, cuộc nói chuyện kết thúc, tiểu quỷ hò hét là tốt rồi, dù sao bọn họ đang đi hưởng tuần trăng mật, ngày mai sẽ đi tản bộ ở bãi biển ngoài khách sạn.

Shinichi hận không thể bóp chết cái lão già tự mình nói với mình này, nhưng cân nhắc đến sức mạnh cùng vóc người hơn kém của hai người, vẫn là phẫn nộ buông tha.

Sáng ngày thứ hai tám giờ, Gin mang Shinichi đến bãi cát ngoài khách sạn dùng điểm tâm, bên bờ biển có một tiệm cà phê rất có tiếng.

Shinichi luôn cảm thấy có người theo dõi bọn họ, toàn bộ buổi sáng đều vội vàng cuống cuồng.

“Cổ của em bị sái rồi hả?” Gin thả tờ báo trong tay xuống nhìn về phía Shinichi, Shinichi ngày hôm nay từ lúc đi ra khỏi khách sạn liền cứ loạn ngắm xung quanh, thật giống như bất cứ lúc nào cũng có người sẽ tấn công bọn họ vậy.

“Gin, tôi cảm thấy FSB đang giám sát chúng ta.” Shinichi dùng tay ngăn miệng mình, nằm nhoài trên ghế cẩn thận nói.

“Trên bãi cát chỉ có mỹ nữ mặc áo tắm hở ngực cùng đàn ông mặc áo tắm khoe dáng người thôi.” Hai chân Gin tùy ý gác trên ghế, hắn hiển nhiên đã quên mất bản thân đang mặc bộ âu phục đen hút nắng rồi.

“Gin, anh lại lừa gạt Cool Guy, ngoại trừ mỹ nữ cùng soái ca áo tắm, còn có bé con giả bộ non nớt nữa.” Vermouth với Vodka xuất hiện cùng nhau, ả trực tiếp kéo ghế ngồi xuống, mặt tươi cười trêu đùa nói.

“Đại ca, mấy tên FSB kia đã bị Vermouth giải quyết xong, đang trên đường trục xuất về nước.” Vodka sau khi nhận được chỉ thị của Gin, liền ngồi xuống bên cạnh Vermonth.

“Vermouth, cô đã làm gì?” Shinichi tò mò hỏi, làm sao trong một đêm mà FSB đều bị trục xuất trở về nước?

“Tôi bất quá chỉ bỏ một ít vũ khí hạng nặng sau cốp xe của bọn họ mà thôi, bọn họ quay trở về có thể sẽ có rất nhiều văn bản báo cáo cần phải điền đủ, trong một khoảng thời gian sẽ không xuất hiện đâu.” Vermouth vô tội hướng Shinichi nháy mắt mấy cái, ả thật không có làm chuyện gì quá với bọn họ.

“Đại ca, Vermouth lại chơi chiêu kia, mỹ nữ kiều diễm bị đàn ông trêu chọc.” Vodka kể tội với Gin, mỗi lần như vậy Vermouth đều bắt y đóng giả thành khách làng chơi thô bạo ngu ngốc đi quấy rối ả, sau đó chờ cảnh sát tinh thần trọng nghĩa tăng cao đánh đập một trận, Vermouth trong lúc những người kia bị phân tán lực chú ý liền lấy ra cái túi đã giấu kĩ, bỏ vào trong cốp xe của cảnh sát.

“Ai bảo ấn tượng của đàn ông đối với phụ nữ xinh đẹp mãi mãi đáng giá rẻ, vì lẽ đó một chiêu này mười lần như một. Vodka, có thể có quan hệ với một người phụ nữ xinh đẹp như tôi, anh cầu còn không được đấy.” Vermouth liếc nhìn giày cao gót cao mấy chục centimeters của mình, sau đó nhấc chân tàn nhẫn dẫm lên trên giày da màu đen của Vodka, Vodka trong nháy mắt thống khổ gầm nhẹ một tiếng.

“Ô gào......” Vodka đau hít hít lấy hơi, nhưng lại không có tác dụng, không thể làm gì khác hơn là đưa tay xuống phía dưới lén lút xoa chân.

“Lần sau chúng ta có thể thử tiết mục sát thủ cùng bình dân có được không?” Vermouth hài lòng vỗ vỗ gò má Vodka, lần sau còn dám cáo trạng liền đạp gốc rễ của y.

“Tôi thích đề nghị này.” Vodka mắt sáng rỡ, có cảm giác vươn mình thành địa chủ.

Vermouth cố ý ngả ngớn nhíu mày nói: “Sorry, Vodka, tôi là sát thủ, anh mới là mục tiêu.”

“Chờ chút, Vermouth, mục tiêu làm sao cũng nên là nữ đi. Nếu như mục tiêu là một người đàn ông, khi hắn có năng lực phản kháng, tốc độ phản ứng sẽ chậm đi một chút; chỉ có khi mục tiêu là một cô gái nhu nhược, người ta mới có thể xuất hiện lòng từ bi, toàn lực ứng phó đi cứu người.” Vodka bất mãn vỗ bàn, dựa vào cái gì y đều là người bị bắt nạt chứ.

“Nói như vậy tôi là cô gái nhu nhược?” Vermouth làm bộ nhu nhược, tay che ngực làm ra vẻ thống khổ.

Vodka mặt đen đi, khuôn mặt nguyên bản không trắng lắm đều sắp hóa thành than mất.

“Gin, Vermouth cùng Vodka có phải là có vấn đề hay không?” Trán Shinichi trượt xuống ba vạch hắc tuyến càng lúc càng dài, làm sao cậu lại có loại cảm giác xem chương trình oan gia chiến đấu mỗi ngày càng lúc càng quỷ dị vậy.

“Vodka thích thầm Vermouth.” Gin nhếch một bên khóe miệng, cúi đầu ở bên tai Shinichi nói thầm.

Shinichi kinh ngạc miệng há to thành hình chữ O, Vodka không phải là nên thù hằn với Vermouth sao? Chuyện Vodka thích Vermouth đã hoàn toàn đánh đổ nhận thức của cậu về y cho đến nay.

“Vermouth là mỹ nữ đệ nhất trong tổ chức được công nhận, những người phụ nữ khác không phải như Sherry lạnh lùng khó gần, thì chính là quả phụ (1) âm hiểm như Liqueur, Vodka rất ít khi tiếp xúc với người bên ngoài tổ chức, cho nên đối với Vermouth ôm ấp ảo tưởng.” Gin cùng Shinichi ở khoảng cách gần nhìn nhau, hô hấp đều quấn quít lấy nhau.

“Gin, hai người đều đã là lão phu lão thê hết rồi, còn chơi trò nhìn chăm chú như vậy? Tối hôm qua happy còn chưa đủ à? Tôi rất hiếu kì hai người lấy tư thế gì đó!” Vermouth đang cãi nhau lại nhạy cảm nhận ra được chuyển động của hai người, vội vàng trêu.

“Vermouth, ta còn chưa tìm cô tính sổ.” Gin cũng không quên hành động của Vermouth tối hôm qua, làm hại hắn phải lái một chiếc xe xa lạ chơi trò đua xe.

“Gin, thực sự không nhìn thấu được lòng tốt mà, không có tôi thì tối hôm qua hai người có thể cùng nhau ngắm sao sao, còn có đốt nến thưởng thức hoa hồng, ăn chocolate nữa?” Vermouth mở ra hai tay bất đắc dĩ nói, “Cool Guy, cậu sẽ không đơn thuần cho rằng trong xe bình dân đó đã có sẵn hoa hồng cùng chocolate nhập khẩu từ Pháp từ trước rồi chứ?”

“Vermouth, cô tại sao phải làm như thế?” Shinichi tối hôm qua có cảm giác kỳ quái quả nhiên không phải không có lý do, những thanh chocolate kia ăn quá ngon rồi.

“Gần đây tôi có thích mấy bài kiểm tra tâm lý, tỷ như mấy kiểu cậu yêu hắn, hắn yêu cô nhưng cô không yêu hắn, nhưng có bài kiểm tra tình yêu nào vui hơn khi phải đặt cược mạng sống vào chứ?” Vermouth như đương nhiên trả lời, tối hôm qua ả nhất thời nảy lòng tham chơi kiểm tra, lúc ở bãi đậu xe tìm được chiếc xe cải trang đó, ả làm một cuộc giao dịch với chủ xe bình dẫn, mua lại xe của hắn. Đương nhiên kết quả không nằm ngoài dự liệu của ả, người đàn ông kia quả nhiên yêu thích nói một đằng làm một nẻo, cuối cùng còn không phải cho Cool Guy một đêm lãng mạn tình tứ hay sao?

“Vermouth, tự mình thí nghiệm chết một mình đi.” Trong tay Gin giơ cao ly thủy tinh nhẹ nhàng lay động, rượu trong ly dưới ánh mặt trời chiếu rọi khúc xạ ra nhiều màu sắc sặc sỡ hoa mỹ.

“Ai nha, Gin, anh quá khách khí rồi nha, cái đó thì để cho Liqueur đi. Tối hôm qua tôi không cẩn thận gặp được Liqueur, thuận lợi gắn máy theo dõi vào túi Liqueur rồi. Liqueur bây giờ đang ở địa phận Mafia ở Mexico, là địa phận kinh doanh súng đạn lớn nhất, an ninh của khu vực này như cái thùng sắt vậy. Để tránh bứt dây động rừng, tôi có dùng máy bay điều khiển từ xa vẽ lại bản đồ của quảng trường, Liqueur sẽ ở đây, bên cạnh là căn nhà của Liqueur.” Vermouth từ trong túi móc ra một bức ảnh, ngón tay trỏ chỉ xuống nơi nào đó trên tòa kiến trúc.

“Vermouth, bức ảnh là do tôi chụp, cô căn bản không chơi máy bay điều khiển từ xa......” Vodka không chịu cô đơn tranh công nói, Vermouth luôn ở trước mặt đại cướp công lao của y.

“Chị gái tôi đây có thể một người một ngựa cho nổ tung cả một kho vũ khí, phá đổ một tổ chức buôn ma túy, phế bỏ một nhánh cảnh sát quốc tế, còn không thể lái được một chiếc máy bay điều khiển từ xa sao? Ôi chao, cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là chúng ta đã tra được vị trí của Liqueur, ‘BOSS’ nhà anh quyết định có muốn tập kích hay không đây?” Vermouth giễu cợt một tiếng, khinh thường nhìn Vodka.

“Hai người tự xử, ngày hôm nay không nên quấy rầy tuần trăng mật của ta.” Gin giương mắt nhìn Vermouth thật sâu, đôi môi khẽ mở chậm rãi cho ra đáp án.

“Cho nên mới nói bữa ăn này là tự mời khách từ xa đến chứ không phải là do nhà nước chi trả hay sao?” Vermouth kéo dài lời, bày ra một vẻ mặt đã lĩnh ngộ.

“Cô đi gặp mặt Liqueur lần cuối, ta cũng không nhìn thấy giấy tờ.” Tầm mắt thẳng tắp của Gin nhìn chằm chằm Vermouth, nỗ lực tìm kiếm điều gì trong đó.

Vermouth không lảng tránh, hào phóng nhìn lại Gin nói: “Tôi đến gặp mặt nói chuyện với Liqueur không phải để bắt tay nhau, chỉ là khoe khoang một chút thôi, anh còn chưa biết đi, Liqueur được bạn trai thứ N tặng cho một cái nhẫn bảo thạch lam, suốt cả buổi tối cứ khoe khoang khiến tôi ngứa hết cả chân, thực sự là ả đàn bà đáng ghét.”

“Tựa hồ là một đêm vui vẻ.” Gin nhàn nhạt trả lời một câu, không có tức giận cũng không có nghi vấn.

“Làm sao có thể so sánh được với đêm tình nhân của hai người.” Vermouth cười híp mắt nói xong, liền kéo theo cái bóng đèn lớn Vodka rời khỏi quán cà phê.

“A, Vermouth không phải đã phá hủy hết thuốc rồi sao?” Shinichi lúc nãy vẫn luôn muốn hỏi, thế nhưng ở trước mặt người thật lại không dám mở miệng.

“Đây là viên đạn khói, dùng để hỗ trợ cho hành động của ả, che giấu thật giả bên trong, chính vì thế Vermouth mới luôn khiến người khác nhìn không thấu.” Gin cũng thực sự không hiểu rõ Vermouth, thế nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại cho hắn khi dùng Vermouth, khi đã cần dùng người hắn sẽ không nghi ngờ, cho dù bây giờ trong tổ chức cũng có không ít người muốn đạp hắn xuống đài cao, còn có lực lượng cảnh sát, thế lực đối địch nằm vùng, chỉ là muốn xem hắn làm sao để lợi dụng những người này làm việc cho chính mình mà thôi.

“Tôi tin tưởng Vermouth sẽ không phản bội anh đâu.” Shinichi sờ sờ chóp mũi, Vermouth bình thường tuy rằng luôn khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác nhìn không thấu, thế nhưng ả trung thành với Gin là không thể hoài nghi.

“Vậy phải hỏi người thứ ba gia nhập buổi tụ họp của bọn họ rồi.” Khóe miệng Gin khó nhận ra nâng lên một độ cong, trong đôi mắt dần dần tỏa ra ánh sáng rực cháy.

~~~~~~~~~~~~~~

(1) Quả phụ: người đàn bà có chồng đã chết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui