Chương 49 Bí mật bị thời gian vùi lấp
Conan gật đầu không hỏi gì nữa yên lặng theo dõi tình hình bên dưới. Hattori Heiji vẫn còn đang giải thích cho lão Yama Kotue về vụ án mạng của Kaito Yuji , chẳng mấy chốc lão đã không kiên nhẫn xua tay.
"Thế còn vụ án của cô Katagiri thì sao? Theo lời khai của hai cô bé Katagiri đã châm lửa vào áo khoác của mình rồi ngã xuống hào nước. Chẳng có chiếc đèn pin nào ở đó cả."
Hattori heiji nhếch miệng
"Người đốt chiếc áo khoác và ngày xuống nước không phải cô Katagiri Maho mà là anh Wakashika Shegehiko. Trước đó, anh đã hẹn cô Katagiri trên cầu và dặn dò cô ta mặc áo khoác đề phòng trời mưa có thể ướt tấm biểu thư. Cây cầu lúc đó không có người qua lại bởi vì mọi người đều đã tập trung hết lại tại chân tháp Tenshu xem xác chết cháy đen của ông Kaito . Wakashika mặc một cái áo khoác giống hệt áo cô Katagiri đến chỗ hẹn và bất ngờ đập đầu cô ta xô xuống nước. Khi cái xác nổi len , anh ta đứng trên cầu đổ xuống một ít dầu hỏa . Xong việc, hắn chờ có người đi ngang qua lập tức châm lửa vào áo khoác rồi lao xuống hào nước. Trong khi rơi , anh ta ném chiếc bật lửa xuống cái xác tẩm dầu hỏa còn mình thì lặn một hơi mất tăm. Cho dù lúc đó là ai chạy tới cũng sẽ chỉ thấy một cái xác nổi trên mặt nước với lưng áo bốc cháy."
Conan nghe vậy nhíu mày
"Nếu chị Ran và chị Kazuha không đi ngang qua đó , hoặc không có người nào tình cờ đi ngang chẳng phải cái xác sẽ bị dòng nước cuốn đi xa sao?"
Akito liếc nhìn Yue lắc đầu. Sẽ không! Không có chuyện đó xảy ra bởi vì nếu không có Ran và Kazuha xuất hiện vẫn con có Yue chạy tới. Hơn nữa......
"Đó chỉ là một hào nước , dù có sâu thì cũng không phải là sông lấy đâu ra dòng chảy mạnh để cuốn cái xác ra xa?"
Conan vẫn không hiểu rõ vụ án đành phải hỏi
"Thế còn nghi phạm thứ 3 anh ? Tại sao cảnh sát lại không hoài nghi anh ta là hung thủ?"
"Nhóc còn nhớ Kazuha và Ran có nhắc tới một người cách chân cầu không xa lúc Katagiri rơi xuống nước chứ? Người đó chính là , anh ta đã khai với cảnh sát rằng Wakashika hẹn anh ta tới đầu cầu trễ hơn cuộc hẹn với Katagiri khoảng 10 phút. Vừa tới nơi đã thấy một cây đuốc sống anh ta hoàng hồn chạy mất vừa phần vì sợ vừa phần tránh phiền phức ."
Bên dưới, lão già Yama Kotue không giấu nổi kinh nhạc nhìn sang Wakashika tràn nhập thắc mắc
"Nhưng anh ta không hề bị ướt cũng không bị bỏng."
Heiji nhìn sang Wakashika trầm mặc thừa nhận chỉ hơi nhếch moi
"Anh ta rất thông minh, trước khi châm lửa đã chùm thêm chiếc nón của bộ đồ chống cháy đặc biệt của lính cứu hỏa thế lạc chẳng sợ bỏng cũng không lo bị ướt tóc . Vết máu cảnh sát tìm thấy trên áo nạn nhân chính là vào lúc anh Wakashika xốc nách nạn nhân lên dựng xác dựa vào thành cầu. Tôi tin chắc nếu cho giám định tấm huy hiệu Nobunaga trên áo anh ta sẽ thấy có dính máu."
Lão Yama Kotue ngập ngừng hỏi
"Tại sao anh ta lại muốn giết tôi cùng với hai người kia? Trước kia chúng tôi chưa từng gặp nhau không thù không oán."
"Không chỉ có ông cùng hai nạn nhân vừa rồi, ngay cả ông Hirano người đề ra chuyến đi lần này nữa. Từ khi xác định được người trong tấm hình nọ chính là ông Hirano , cảnh sát đã cho kiểm định DNA và xác định cái xác cháy đen dưới hào nước tuần trước chính là ông Hirano ."
Tới lúc này, Wakashika mới lên tiếng thừa nhận
"Đúng. Chính tôi là người giết chết Hirano, Kaito Yuji và Katagiri Maho . Tôi cũng đang chuẩn bị giết chết lão già Yama Kotue này. Tất cả đều là để trả thì cho ông nội tôi , người đã dành cả cuộc đời để nghiên cứu nhân vật Hideoshi huyền thoại .
Sinh thời, ông nội tôi thường kể cho tôi về hai tấm biểu thư liên quan tới một kho báu có giá trị. Ông có ý định sẽ hiến tặng cho nhà nước để xử lý nhưng bị bạn bè tham lam phản đối.
13 năm trước, trong một ngày nọ, ông tôi bảo rằng đi họp nhóm rồi từ đó biệt tích chẳng trở lại. Cái xác được cảnh sát tìm thấy 13 năm trước chính là ông nội tôi. Nhóm cộng sự của ông đã giết chết ông và cướp mất tấm biểu thư cùng một số mảnh gốm vỡ để nhận diện kho vàng.
Tưởng rằng đã mất hết chứng cớ nhưng tôi lại tìm được tấm hình chụp chung cả nhóm họ với ông nội tôi , tôi đã tìm cách tiếp cận họ dù rằng có một người đã biến đổi cả gương mặt. "
Heiji nghe vậy không khỏi nhớ tới bức hình mà Akito gửi cho cậu, giật mình xoay người đối diện với lão Yama Kotue .
"Chẳng lẽ.....người đó là ông Kotue?"
Hattori Heiji vừa xoay người đã đối diện với họng súng tối đen. Xung quanh cậu không biết từ lúc nào đã xuất hiện bao nhiêu người , tất cả đều cầm súng, gương mặt hung ác mũi súng chĩa vào cậu cùng Wakashika . Heiji tin tưởng chỉ cần cậu nhúc nhích một chút có thể lập tức biến thành tổ ong ngay.
Biến động bên dưới xảy ra nhanh tới nỗi Conan còn chẳng kịp hồi thần đã thấy Heiji một mình trong vòng vây, cậu nhóc lập tức sắc mặt trắng nhợt thiếu chút nữa đã la lên kêu ngừng. Yue kịp thời bịt chặt miệng Conan ngăn cản tiếng hét của cậu.
Conan ngây người chỉ thấy Akito nói gì đó vào bộ đàm, không bao lâu sau , Conan trợn mắt nhìn cao ủy Toyama cùng giám đốc sở cảnh sát Osaka có mặt tại nhà kho rách nát này. Cho tới lúc ấy, Conan dù có ngốc cỡ nào cũng đoán ra được kế hoạch của họ. Cậu lặng lẽ thoát khỏi chế trụ của Yue nhẹ giọng chất vấn
"Tất cả kế hoạch đều do chị sắp xếp đúng không?"
Yue thản nhiên liếc mắt nhìn cậu lắc đầu không đáp. Conan đương nhiên không tin tưởng tiếp tục hỏi
"Chị biết đêm qua tôi nghe lén cuộc trò chuyện của chị với cha Hattori sau đó dùng bông hoa giấy kia cảnh cáo tôi không được nói chuyện này cho Heiji biết ?"
Lúc bấy giờ , Hattori Heizo cùng cao ủy đã chỉ huy đội đặc công bao vây áp chế hoàn toàn băng cướp do lão Yama Kotue cầm đầu , khung cảnh vừa huyên náo vừa hỗn độn. Trong cái ồn ào ấy , Conan chỉ nghe tiếng Yue nhàn nhạt vang lên , tuy thanh âm rất nhỏ lại khiến cậu khó có thể quên được .
"Tôi biết Kaito Yuji và Katagiri Maho sẽ chết. Đêm qua gặp cha nói những gì cậu đều đã nghe thấy cả. Kế hoạch này không phải do tôi bày ra; tôi chỉ nói cho cha tương lai được báo trước. Tôi không nghĩ hai vụ án tự thiêu kia lại liên quan tới vụ cướp của giết người táo bạo gần đây. Cậu cho rằng tôi là thần sao ? Biết trước được tương lai bày ra hết thảy? Hay là.....cậu hoài nghi tôi là chủ mưu sau cùng ? Kudo Shinichi?"
Cảnh sát cùng tội phạm bên dưới nháo thành một đoàn, bên trên Conan cùng Yue mặt đối mặt , sự đối lập này khiến cho khung cảnh có chút quỷ dị; cảnh sát được lệnh bảo vệ hai người vô thức chà xát cánh tay nổi đầy da gà trong lòng dấy lên cảnh báo mơ hồ.
Đây không phải là lần đầu tiên Conan nghe được tên thật của mình từ miệng Yue . Nỗi khiếp sợ và kinh hoàng ban đầu cũng không còn nữa . Cậu hiện tại chỉ cảm thấy khó hiểu, cậu tin tưởng Hattori Heiji sẽ không tiết lộ bí mật của cậu cho người khác , ngay cả Kazuha cũng không hề biết Conan chính là Kudo Shinichi. Vậy thì tại sao cô gái xa lạ này lại có thể biết được cậu?
Cho tới khi ngồi lên xe của Akito về cảnh cục Yue mới tiếp tục giải thích hết thảy
"Có lẽ Heiji chưa nói cho cậu biết bí mật của tôi. Giống như những gì cậu nghe được tôi quả thực có dính dáng tới cái chết của Katagiri Maho và Kaito Yuji . Tôi biết trước họ sẽ chết nhưng không hề cảnh báo cho họ , tất cả chỉ có vậy thôi."
Hattori Heiji cùng Hattori Akito trầm mặc không nói gì dường như càng thêm khẳng định lời của cô. Conan nhịn không được nhìn sang Heiji như muốn hỏi chuyện hoang đường này cậu tin tưởng ư? Đổi lại Hattori Heiji chẳng buồn nhìn cậu nhóc . Conan xiết chặt nắm tay chất vấn
"Tại sao vậy ? Cứ coi như chuyện chị nói là thật tại sao chị không cứu họ? Họ có tội nhưng cai họ cần là sự trừng phạt của pháp luật chứ không phải là cái chết."
Yue cười thành tiếng, ánh mắt tràn ngập chế giễu
"Lại hỏi cậu một lần nữa . Tôi là thần sao? Số mệnh của họ đã tuyệt, muốn cứu cũng không được mà có thể cứu tôi cũng tuyệt đối không cứu."
Conan nghe vậy lửa giận nháy mắt bùng lên. Hattori Heiji thấy vậy nhanh tay túm chặt lấy cậu. Akito khó chịu liếc nhìn Conan một cái
"Không thấy tôi đang lái xe sao? So với Kudo Shinichi trước đây tôi gặp nhóc quả thực không giống cho lắm."
Conan nghẹn một bụng hỏa hung hăng lườm Hattori Heiji , một lúc sau mới chậm rì rì lên tiếng.
"Tại sao lại không cứu ? Cho dù là sinh mệnh sắp tàn chẳng lẽ chị không động tâm?"
Yue nhìn ra cửa sổ xe, bầu trời gần sáng mông lung một mảnh tâm tình cô chợt rơi vào hồi ức
"Động tâm thì sao mà không thì sao? Thần chết muốn đem linh hồn dơ bẩn của họ đi gột rửa chẳng lẽ muốn ngăn lại? Tôi ngay cả người yêu quý nhất của mình cũng có thể nhẫn tâm nhìn người đó ra đi trước mắt vậy thì đám người kia chết sạch đối với tôi có ý nghĩa gì đây?
Kudo kun , cậu cùng Hattori mọi người giống nhau, đều đem sinh mệnh con người làm hết thảy. Còn tôi, tôi đem vận mệnh quỹ tích mới là tối cao , tôi không cho phép bất cứ ai làm loạn vận mệnh được an bài sẵn bởi vì tôi không muốn bất cứ ai phải nhận lấy thống khổ như tôi đã từng trải qua.
Tôi không phải con người , chính xác hơn tôi chỉ có một nửa có thể coi là nhân loại. Tôi không được sinh ra ở thế giới này , không giống các người có quyền sinh ra và chết đi. Tôi là người của bộ tộc thiên nhân , những sinh vật gần với thần nhất. Chính vì thế, chúng tôi được thần ưu ái ban cho những năng lực đặc biệt . Bởi vì biết được quá nhiều , thiên nhân tộc trải qua hạo kiếp cuối cùng chỉ tồn tại một số ít lưu lạc khắp các thời không. Chúng tôi, số ít thiên nhân còn sống phải chịu chung một lời nguyền truyền hết đời này sang đời khác . Tôi mang trong mình năng lực bị thần sáng thế nguyền rủa , sống không được an bình, cũng không thể chết đi . Linh hồn tôi mang theo nguyền rủa của cả bộ tộc chịu đủ thống khổ vạn năm trùng sinh rồi chết, chết lại trùng sinh Vĩnh viễn không ngừng.
Thần số mệnh đem tôi tới thế giới này với hi vọng có thể tìm kiếm được phong ấn, phong ấn nguyền rủa trong đôi mắt và linh hồn của tôi. Akito chính là phong ấn ấy. Mỗi khi ở cạnh anh, tôi không cần phải chịu thống khổ từ năng lực mà đôi mắt mình mang lại. Tôi cảm kích anh, cảm kích Hattori gia tộc đã bao dung tôi , che chở cho tôi. Tôi lợi dụng kẽ hở từ năng lực của mình giúp họ phá án nhanh chóng, giảm bớt thương vong đã là dốc hết lòng thành cậu còn muốn tôi cứu vớt người nào nữa đây Kudo kun?
Mỗi đêm, chỉ cần chợp mắt, không có Akito ở bên tôi lại chứng kiến hết người này lại người khác trải qua thống khổ và sợ hãi của tử vong lại không thể thay họ sửa lai vận mệnh quỹ tích . Kudo kun, cậu nói xem đến tột cùng là tôi xấu xa hay là do cậu quá lương thiện?
Vận mệnh của một người ngay từ khi sinh ra đã được an bài thỏa đáng, muốn thay đổi cũng phải là chính người đó tự phát giác ra và tự mình xoay chuyển. Cho dù là thần cũng không có cách nào bẻ cong vận mệnh đã được định sẵn. Nếu không.....tai họa sẽ rơi xuống trước hết là với kẻ đã thay đổi số mệnh.
Con người bởi vì cuộc sống mà trở nên độc ác tàn nhẫn, xấu xa không chịu nổi . Có mấy ai thiên lương mà sống được tới cuối cùng? Thế giới này dẫm đạp lên nhau mà sống, cá lớn nuốt cá nhỏ đã trở thành quy luật. Trong tim cậu có nhiệt huyết, cậu luôn muốn tìm ra chân lý và sự thực nhưng đến tột cùng sự thật ấy là tốt hay là xấu? Là đúng hay là sai? Cái gọi là pháp luật bất quá chỉ là một cách giết người hợp pháp mà thôi. "
Có lẽ, Conan cả đời này chưa từng chịu kích thích lớn hơn thế . Bản thân teo nhỏ ít nhất cũng là do dược vật, Conan vốn không tin tưởng thần quái thế nhưng khi nghe Yue nói những lời này cậu ngoại trừ lựa chọn tin tưởng cũng không có tỏ thái độ gì khác lạ. Hattori Heiji hơi giật mình nghe cô bày tỏ , ít nhất sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy cậu cũng tin tưởng ma quái có thực trên đời. Về phần Akito , anh trầm mặc lái xe không hề nói chuyện chỉ là trong lòng anh giống như có hàng ngàn con kiến đang cắn xé, vừa đau đớn vừa buốt giá lại chẳng thể nào xua bớt được bức bối trong lòng. Linh hồn anh không biết vì cái gì trở nên trống rỗng , giống như có ai đó .....vô tình dùng đao đào ra một mảnh , đau đến chết lặng, hít thở cũng khó khăn.
P/s : mình đã thi xong nên từ giờ sẽ đăng chương lại như cũ 3 ngày 1 chương . Hi vọng mọi người tiếp tục ủng hộ mình nha