Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh

Yue đột ngột đổi lộ trình khiến cho đám đông có chút rối loạn. Conan nhanh nhẹn kéo tay Yue bước lên một bục cao gần đó. Đám đông thấy Yue lại gần liền Hưng phấn xúm tới, vừa nghe cô lành lạnh mở miệng

“Mọi người xin đừng cản trở lễ hội có được không ạ?”

Đám người nghe vậy cũng liền dừng chân không tiến lên nữa, thế nhưng ánh mắt vẫn là tràn ngập hưng phấn

Conan nhanh trí cười với một vài cô gái gần đó, dùng ngọt ngào nãi thanh hỏi

“Có thể cho em hoa không ạ?”

Đám thiếu nữ đó sao có thể chống cự được vẻ mặt manh chết người ấy, líu ra líu ríu đưa hoa cho Conan. Cậu nhóc hơi cúi người cười với họ rồi đưa bó hoa cho Yue. Cô xoa đầu Conan tỏ vẻ cảm tạ, tay ôm bó hoa lên ngực nhìn xuống đám đông

“Cảm ơn mọi người đã yêu thích, tin tưởng và ủng hộ YUUs trong suốt thời gian qua, tôi rất cảm kích trước sự yêu mến của mọi người. Vì vậy hôm nay, tôi mạo muội hiến một đoạn vũ, hi vọng mọi người không chê bai.”

Mỹ nhân hồng y như lửa, đóa hoa hồng bên mắt trái nở tung diễm lệ phi thường. Cô buông xuống ánh mắt, nhẹ nhàng di chuyển. Mảnh khảnh cổ tay vũ động, mềm mại tựa như không xương. Lúc này, mọi người mới nhận ra quần áo trên người Yue là vô số tầng sa mỏng tạo thành, màu đỏ nhạt tới đậm dần tựa như hỏa diễm bập bùng trong từng bước nhảy. Oánh nhuận da thịt như có như không lộ ra khiến cho vô hạn mơ màng.

Trên bục để một hàng nguyệt quý đỏ, Yue mảnh khảnh cổ tay lướt qua thảm hoa. Ánh mắt hoàn toàn không nhìn thấy, bốn phía tối om một mảnh, bên tai chỉ còn vọng lại tiếng chỉ dẫn của Conan cùng thanh âm trái tim kịch liệt run rẩy của bản thân, trong đầu Yue hiện tại là trống rỗng.

Cô không biết bản thân lúc này đang làm gì, chỉ biết một khi đã múa lên liền không thể dừng lại. Vũ khúc cô đang múa kỳ thực là một loại hiến tế cổ xưa. Dùng hoa làm sinh mệnh, tôn thờ chúng, nâng niu chúng. Hoa thần sẽ phù hộ cho nhân loại, bảo hộ họ khỏi bệnh tật cùng phá hoại. Hoa thần còn là hoá thân cho sinh mệnh tiếp nối, thờ phụng hoa thần có ý nghĩa rất lớn đối với nhân loại. Chỉ là....trải qua thương hải tang điền, tập tục thờ phụng thần hoa cũng dần mất đi. Vũ khúc mà cô dùng thậm chí ngay cả sách cổ cũng không ghi chép tới.

Yue nâng đóa hoa nguyệt quý lên cao, ánh mắt xanh biếc tràn ngập thành kính. Cô quỳ gối trước mắt tất cả mọi người, đầu ngẩng cao nhìn lên bầu trời. Bên dưới không một ai lên tiếng, đoàn diễu hành cũng dừng lại từ lâu, không có một ai dời mắt khỏi thân ảnh lửa đỏ trên bục cao ấy. Gió thổi tung ánh lửa bập bùng cháy, váy áo đỏ theo gió tản ra xa. Hương hoa nồng đậm quấn quýt bên người, khảm vào tâm hồn mỗi người đang có mặt ở đó, dường như rất cả đều rơi vào mộng cảnh. Mộng cảnh hoàn mỹ do thiếu nữ áo đỏ vẽ nên. Không biết từ lúc nào, sắc đỏ của nguyệt quý hoa dần bị sắc hồng nhạt thay thế. Khi tiếng trống dồn từ thành cổ Osaka vọng lại, mọi người mới ngơ ngác hồi thần. Chỉ biết vươn tay ra đón những cánh anh đào buông xuống.

“Không thể nào?!”

“Hoa anh đào làm sao có thể nở vào thời gian này?”


“Đẹp quá a~”

Không ít lời thán phục vang lên, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn lên những cây anh đào trồng ven đường, ánh mắt một mảnh kinh ngạc. Thời gian này không phải là thời gian hoa anh đào nở, nhưng là hiện tại khắp đường phố đều thấy cánh hoa tràn ngập. Sắc anh đào hồng nhạt hoà cùng sắc đỏ của nguyệt quý, gió nhẹ thổi phảng phất như một giấc mộng.

Thân ảnh Yue vẫn ẩn hiện trên bục cao giữa cơn mưa cánh hoa anh đào. Cô không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được một loại lực lượng nào đó đang tràn ngập quanh thân mình. Mềm mại, nhẹ nhàng như đang vuốt ve mơn man trên da thịt. Cơn gió thoảng qua, khiến cho thân thể cô nhẹ bẫng, dường như những cánh hoa kia đang mang theo cô nhảy múa vậy.

Conan đứng bên dưới không thể không kinh ngạc. Đoàn người cũng vậy, bởi vì lúc này Yue giống như được bao bọc bởi cánh hoa, không ai nhìn rõ thân ảnh cô chỉ thấy một mạt lửa đỏ ẩn hiện, gió thổi không ngừng cuốn những cánh anh đào bé nhỏ vờn quanh thân thể Yue. Thậm chí còn khiến cho nhiều người lầm tưởng bản thân trông thấy ảo giác, những đóa hoa ấy kết lại thành đôi cánh mang Yue bay lên.

Rất nhanh, khi cơn gió tan mất, dưới chân mọi người chỉ còn lại những cánh hoa hồng nhạt lặng lẽ. Những cây anh đào bên đường hoa cũng không còn, chỉ để lại những cành lá xanh giống như cơn mưa hoa vừa rồi chỉ là ảo giác chợt loé mà qua vậy.

Vũ khúc kéo dài gần nửa tiếng rồi, bên đội phá bom vẫn chưa có tin tức gì truyền lại. Conan nhìn Yue sắc mặt dần chuyển tái, mồ hôi tẩm ướt mái tóc cũng nhịn không được nôn nóng. Bọn họ trì hoãn quá lâu rồi, chỉ sợ hung thủ sẽ nhịn không được mà kích nổ quả bom.

“Conan, cách nhóc không xa, người đeo tai nghe đứng trước hòm thư. Mau bắt lấy hắn.”

Giọng Yue không giấu nổi mệt mỏi nhưng cô vẫn không nhịn được dồn dập nói. Quỷ khí từ người kia từ lúc hoa anh đào rơi xuống liền nhịn không được toát ra ngoài mới khiến cho Yue nhìn thấy hắn. Mà đã hiện hình rõ tới mức cô có thể trông thấy từ xa chỉ có thể khẳng định rằng hắn đã mất kiên nhẫn rồi.

Conan nhanh chóng ỷ vào dáng người nhỏ bé, như chớp lẻn vào đám đông tiếp cận người kia.

Đó là một thanh niên có vẻ nghèo túng, sắc mặt vàng như nến, râu mép lún phiền hiển nhiên cuộc sống không được tốt để hắn có đủ điều kiện chăm chút cho bản thân. Hắn đeo kính mắt, vóc người tương đối cao nhưng rất gầy mặc một chiếc áo gió tối màu càng khiến cho thân hình hắn gầy yếu. Hắn đứng trong đám đông tuy không nổi bật nhưng rất dễ nhận ra. Hắn cúi đầu chẳng hề giống mọi người, ánh mắt lấm lét liếc nhìn xung quanh chứ không thản nhiên quan sát chung quanh. Tuy rằng tiết trời mát mẻ nhưng hắn chỉ mặc một thân áo gió mỏng manh mồ hôi lại túa ra đầm đìa. Tay phải của hắn dường như nắm chặt thứ gì, hắn luôn vô thức liếc đồng hồ đeo tay, thời gian càng dài hắn càng lúng túng. Tuy rằng đi theo đoàn người nhưng bước đi của hắn rất nhanh, phải nói là cực kỳ giống tư thế sẵn sàng chạy đi. Hắn khẩn trương đi sát vào những bồn hoa nguyệt quý bên đường, lơ đãng tỏ vẻ nhìn vào chúng. Conan đã nghe qua về bức thư khủng bố liền nhanh chóng xác định nghi phạm, chỉ thấy bên tai vang lên tiếng Yue nhắc nhở

“Trong tay hắn có khả năng là điều khiển từ xa để kích nổ quả bom. Cảnh sát hiện tại tập trung ở 3 khu vực lớn, nơi này trước đó đã có cảnh khuyển rà soát qua. Nhưng khả năng cao vẫn còn sót lại bom. Cậu cần phải khống chế hắn trước khi hắn kịp kích nổ nơi này. Trong đám đông có người của Yakuza, cậu có thể nhờ họ hỗ trợ Kudo kun.”

Thanh âm của Yue truyền qua máy truyền âm nhàn nhạt, dồn dập mang theo từng tiếng thở dốc. Trong mắt Yue lúc này bóng tối đã tán đi, hình ảnh hung thủ ngày càng hiện rõ, quỷ khí vờn quanh hắn, trên đỉnh đầu người nọ, Liêm đao sắc bén đã chuẩn bị vung xuống.

Người đó đi dọc theo những bồn hoa nguyệt quý sắc trắng trên mặt càng bại lộ rõ ràng.


Không có.....tại sao có thể không có?!

Hắn rõ ràng.....rõ ràng đều đặt ở đây?!

Hắn quay đầu nhìn khán đài đúng lúc nhìn thẳng ánh mắt xanh biếc của Yue. Hắn trừng mắt, nhãn thần tràn ngập sợ hãi. Tay run rẩy, hắn cố sức nhếch mép khiêu khích nhìn Yue. Lúc này, cô đã nhắm mắt lại.

Hắn không phục!

Tại sao cô ta có thể yên lành ngồi ở đó?!

Cô ta không phải con người, mọi người đều bị vẻ ngoài của cô ta lừa dối, cô ta là ác ma sẽ đưa mọi người vào địa ngục.

Hắn phải cứu người.

Hắn muốn dùng hỏa diễm thiêu cháy cô ta. Khiến cho thân thể cô ta trở nên xấu xí, cô ta sẽ không thể tiếp tục hại người được nữa.

Chỉ cần.....

Chỉ cần hắn bấm xuống......

.......bấm xuống......

RẦM!!!!


Một trận thiên toàn địa chuyển, hắn chỉ cảm thấy trên cổ nhói đau, sau đó cái gì cũng không biết.

Là cô ta sao?

Là ác ma không tha cho hắn......

Người này ngã xuống không gây ra bất cứ rối loạn gì, Conan thở phào nhẹ nhõm. Nhóm Yakuza lập tức tiến lại gần hắn kéo đi. Quả nhiên tìm được trên người hắn một khối thuốc nổ quấn quanh cơ thể, trong tay hắn là điều khiển bom từ xa.

Yakuza lập tức bí mật giao người cho cảnh sát, Conan cũng quay về khán đài. Ai ngờ vừa về tới liền nhìn thấy một màn khiến người ta kinh hãi.

Yue ngã ngồi trên mặt đất, dưới sàn dính đầy vết máu. Cổ tay trắng nõn của Yue lúc này bê bết máu tươi, mà đè lên người cô không biết vừa từ nơi nào xông ra tới, Minami ánh mắt đỏ ngầu, con dao sẮc nhọn trong tay không ngừng loé ra ánh sáng sắc lạnh.

Tiếng thét chói tai từ dưới đám đông vang lên, nhưng không có ai dám lao lên cứu Yue. Minami giống như điên rồi, kè kè con dao trên cổ Yue, bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt động mạch cô. Không ít người gọi điện báo cảnh sát mà các nhà đài muốn tăng doanh thu phát sóng liền quay cận cảnh không sót chút gì, ngay cả vẻ điên cuồng trong mắt Minami cũng bị phóng đại lên rất nhiều lần.

“Shittokami.”

Yue bị quỷ khí của Minami lây dính, sắc mặt đã trắng nay càng thêm trắng. Linh lực điên cuồng tạo thành một lớp bảo vệ mỏng manh bao phủ lấy thân thể cô. Vết thương trên cổ tay căn bản không cảm thấy đau đớn, nhưng trước mặt nhiều người như vậy cô còn phải ngăn cản việc thương thế được chữa lành, cứ tiếp tục thế này Yue không chắc mình có thể khống chế được đôi mắt tử vong.

“Mày căn bản không phải là người Yue! tao sẽ xé nát bộ mặt giả dối của mày, trước mặt mọi người để cho họ biết mày là một con quái vật!!!!”

Conan vội vàng đá lon nước bằng giày tăng lực lên trên bục ý đồ tấn công Minami giải thoát cho Yue, nhưng căn bản không thể chạm tới được cô ả. Quanh thân Minami không biết từ bao giờ đã bị quỷ khí bao trùm, dựng lên một màn chắn ngăn cách cô ta với mọi lực lượng bên ngoài. Người bình thường không thể nhìn thấy được quỷ khí, nhưng Conan lại có thể lờ mờ nhìn ra cả Yue và Minami đang bị bao phủ bởi một màn khói đen dày. Sắc mặt Conan tối đen lại, cắn răng đứng đó không có biện pháp.

Mọi người trơ mắt nhìn mũi dao sắc nhọn đâm xuống khuôn mặt của Yue mà cô lúc này thật sự là bình tĩnh đến quỷ dị.

Shittokami và Minami ngây thơ thật đấy. Nếu như đôi mắt tử vong có thể dễ dàng biến mất như thế, vậy thì đau khổ cả vạn năm của cô tính sao đây? Máu tươi của cả ngàn người phải làm thế nào? Oán hận của các chủng tộc cứ thế chấm dứt chắc?

Yue xiết chặt tay, ánh mắt xanh biếc loé lên.


Shittokami, nếu ngươi lần này thực sự muốn chết vậy thì ta sẽ nể tình tiễn ngươi một đoạn đường.

Trong tiếng thét đầy kinh hãi của đoàn người, con dao nhọn bị Yue cản lại. Móng tay sắc bén của cô dưới ánh sáng bập bùng của lửa đỏ trên khán đài mơ hồ toát lên ánh sáng lạnh lẽo. Yue nhìn Minami trong mắt tràn ngập thương hại cùng bình tĩnh, nếu không phải trên cổ tay cô còn một vết thương dài đang đổ máu thì có lẽ mọi người đều lầm tưởng Minami mới thật là người bị hại.

Minami khựng lại, uy áp từ đôi mắt tử vong truyền thẳng vào tận sâu trong tâm hồn. Chung quy lại, cô ả chỉ là người thường. Shittokami chỉ còn 1 nửa, nó quá suy yếu để có thể đối mặt với một đôi mắt tử vong đầy tai ương. Quỷ khí cho dù đã tồn tại cả ngàn năm, xong tổn thương tận xương cốt, mất một nửa thân thể, lực lượng co rút lại phải sống nhờ trên thân một nhân loại nhỏ bé, sinh tồn nhờ phần hắc ám sâu trong nội tâm con người nó đã không có cơ hội thắng.

Đột nhiên, thân thể Minami cứng đờ, lưỡi dao trong tay cũng bị một lực lớn đánh bật. Cô ta kinh ngạc nhìn người vừa lao lên khán đài, trong mắt là thật sâu kinh hãi cùng tuyệt vọng. Akito một thân cảnh phục lạnh lùng nhìn cô ả như đang nhìn một vật chết.

“Bắt cô ta lại.”

Akito thuần thục tháo khớp cổ tay Minami, cô ta nhịn không được đau đớn sắc mặt trắng bệch. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Akito, tràn ngập đều là không thể tin.

Hattori tại sao lại bảo vệ cô ta?

Cô ta là chân chính ma quỷ! Đến cả Hattori cũng bị cô ta lừa dối?!

“Tại sao? Tại sao a?! Tất cả các người đều bị cô ta lừa rồi! Cô ta mới là ác quỷ, Hattori, anh không thể để cô ta lừa anh nữa. Tại sao đến lời của em anh cũng không tin tưởng vậy Hattori?”

Minami bị cảnh sát áp giải, nhưng cô ta không ngừng hét lên gọi Yue là ma quỷ. Sắc mặt Akito tối đen, hận không thể lao tới khiến cô ta câm miệng.

Minami hận Yue không chỉ bởi vì Yue cướp mất vị trí của cô ta tại YUUs. Càng nhiều bởi vì sự xuất hiện của cô, khiến cho Akito không còn là ảo tưởng thuộc về riêng cô ta nữa. Minami thực sự rất thích Akito. Đã từ rất lâu, cô ta tận lực làm tốt mọi việc do Yuu Kikyou yêu cầu không chỉ vì chỗ đứng của mình trong YUUs mà càng là bởi cô ta muốn Akito nhìn về phía mình. Minami đã từng hi vọng, Yuu Kikyou sẽ mai mối cho cô ta cùng Akito. Bởi vì bà biết Minami yêu thầm Akito lâu lắm rồi. Xuất thân của Minami không tốt, cha cô ta là khách làng chơi, ham mê bài bạc. Ông ta thua rất nhiều, thua không có khả năng trả, bởi vậy ông ta đem Minami gán nợ cho chủ bạc. Yuu Kikyou là phu nhân của đầu lĩnh Yakuza, chuyện này làm sao bà không biết? Bởi vì thân thế của Minami quá đáng thương, Yuu Kikyou lại thương người, bà không cho phép Minami phải bán thân phục vụ vì vậy đem người tới YUUs, cũng từ đó thay đổi nhân sinh của cô ả. Minami thực sự coi Yuu Kikyou là người tái sinh ra mình, tâm sự với bà rất nhiều, cũng đi theo bà tiến vào Hattori gia rất nhiều lần. Minami đem lòng yêu Akito từ bao giờ không biết rõ, nếu Yue không xuất hiện, có lẽ Yuu Kikyou sẽ thật sự mai mối cho Akito cùng Minami. Tuy không phải máu mủ tình thâm, nhưng thời gian Minami phục vụ cho bà cũng đủ để bà coi cô ả như người thân ruột thịt. Nhân tâm con người đều là thịt, làm sao có thể nhẫn tâm đây? Yuu Kikyou đồng ý mai mối là một chuyện, có thể bên nhau hay không lại là chuyện khác. Minami cầu bà, đã đến nước ấy sao Yuu Kikyou có thể không siêu lòng? Chỉ là lúc ấy, Yue lại đột nhiên xuất hiện.

Minami không có dũng khí bày tỏ với Akito. Cô ta thậm chí còn không biết rõ nỗi đau khổ của Akito khi Eri từ bỏ bay ra nước ngoài. Đối với Minami lúc ấy tràn đầy trái tim đều là hả hê sung sướng. Eri đi rồi, Akito ánh mắt sẽ chỉ thuộc về mình cô ta. Akito có lẽ cũng không biết cô gái luôn đi theo dì Kikyou lại ôm ấp một mối tình si với mình đến vậy, thậm chí tình cảm ấy đã dần biến chất. Anh quá chú tâm vào công việc để quên đi nỗi đau mà Eri để lại cho mình. Trái tim Akito thật sự chưa từng vì ai mà nổi nên gợn sóng, mãi cho tới khi Yue xuất hiện.

Sự hiện diện của Yue khiến cho Minami ngày càng oán hận. Nhưng bởi vì Yue được bảo vệ quá tốt, cô ả không thể tiếp cận, mà lúc ấy, khi Shittokami chưa chiếm lấy phần tối trong con người Minami, cô ta cũng không muốn hại người.

Thời gian Yue xuất hiện ở Tenjinbashi suji càng ngày càng nhiều, Minami cũng càng thêm độc ác. Cô ả đã từng nhiều lần ám hại Yue nhưng kết quả là đá chìm đáy biển. Yue thậm chí còn không hề phát giác ra bản thân đã lượn lờ trước quỷ môn bao nhiêu lần. Từ một vài việc nhỏ như thêm chút đồ trong nước uống và đồ ăn vặt của Yue, hay cố ý phá hỏng y phục Yue sẽ mặc Minami tất cả đều đã thử qua. Trùng hợp là những lúc như vậy Yue sẽ bị gọi đi hoặc bản thân cô không khỏe hủy buổi chụp hình. Minami chưa từng ám hại Yue thành công lần nào, ngoại trừ việc làm hủy hoại đôi mắt Yue ngày hôm nay. Minami thật sự không cam lòng, cho tới khi con quỷ kia đến tìm cô. Minami thực sự muốn nổ chết Yue, nhưng con quỷ kia lại cho cô ả biết Yue căn bản sẽ không chết bởi bom đạn của người thường, Minami cho dù bị hận thù làm mờ mắt nhưng trí thông minh hẳn là vẫn còn lại bởi vậy nên mới có màn Yue bị xút ăn đã hủy hoại ánh mắt. Minami muốn biết Yue có thật sự không phải người thường hay không.

Con quỷ kia muốn cho Yue bị toàn bộ mọi người thấy rõ năng lực. Cho nên Minami chấp nhận ra tay, chỉ với một điều kiện duy nhất. Đó là Yue phải chết, phải thân bại danh liệt. Chết trong sự thoá mạ của ngàn người. Minami từ khi bị Yuu Kikyou đuổi đi một khắc ấy đã biết trước được kết cục của mình, nhưng cô ta vẫn làm. Bởi vì cô ta hận Yue. Có chết Minami cũng sẽ kéo theo Yue chôn cùng mình. Nhưng Minami có lẽ sẽ không ngờ rằng, Akito sẽ bảo hộ Yue tới vậy. Sẵn sàng bỏ cả nhiệm vụ chỉ vì muốn bảo hộ cô ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận