[Conan Đồng Nhân] Tranh Đoạt

“Shinichi, tối nay chúng ta ăn hải sản đi!” Heiji lôi kéo Shinichi định đi tới khu hải sản.

“Buổi tối ăn cái gì là do ta quyết định!” Kuroba giữ chặt Shinichi: “Honey, qua bên kia giúp ta chọn sữa tắm trước đã!”

Thấy hai người giữ chặt mình không buông tay, còn căm tức nhìn đối phương, Shinichi lại tự than thở — cảnh tượng này…… hình như trước kia cũng từng xảy ra!

“Tôi muốn đi chọn kem!” Shinichi giãy tay hai người ra, đi thẳng về phía trước.

Hai người ở lại tại chỗ cũng không có lập tức đuổi theo.

“Muốn nói chuyện sao?” Heiji thấp giọng hỏi.

“Nói chuyện gì?” Kuroba giả bộ mờ mịt.

“Nói chuyện…… tại sao ngươi lại cho ta cùng đi dạo phố!” Heiji nở nụ cười xấu xa.

“Trăm ngàn đừng hiểu lầm, không phải ta có hứng thú với ngươi đâu!” Kuroba giả bộ sợ hãi.

Sau đó hai người nhìn nhau cười.

“Ta muốn giữ Shinichi ở bên mình…” Kuroba có chút bất đắc dĩ nói: “Nhưng tiếc là… ta phát hiện, muốn lưu lại Shinichi nhất định phải mang thêm ngươi nữa!”

“Thật sự là phát hiện đáng tiếc!” Heiji nhún nhún vai: “Ta nghĩ, hai chúng ta còn chưa tới tình trạng hoàn toàn thủy hỏa bất dung đi!”

“Nói thật, cảm giác này cũng không thoải mái chút nào!” Phải chia sẻ Shinichi với Heiji, Kuroba vẫn là cảm thấy tâm đau!

“Heiji, Kuroba, các cậu chậm quá!” Không đợi Heiji kịp an ủi, Shinichi đã ở phía trước thúc giục bọn họ.

“Đi thôi!”

***

Sau bữa tối, Heiji đè lại Shinichi trước cửa phòng tắm, chưa mở miệng nói chuyện, liền đã hôn lên người đang có chút kinh ngạc kia — hắn thật sự là càng ngày càng nghiện cảm giác được hôn cậu.

“Heiji?” Shinichi hỏi.

“Shinichi…” Heiji bảo trì khoảng cách đảm bảo hắn có thể tùy thời hôn đến môi Shinichi: “Kuroba chấp nhận cùng tớ chia sẻ cậu rồi!”

“A?!! Hắn……” Shinichi cả kinh đến mức có chút không thể tin được: “Hắn tiếp nhận rồi sao?”

“Ừm…” Heiji nhẹ nhàng gật gật đầu, nháy mắt với Shinichi: “Cho nên… hoan nghênh cậu tối mai quang lâm hạ giá tới giường của tớ!”

“Đáng ghét!” Shinichi giận dữ, huy quyền đánh vào ngực Heiji.

“Heiji…… Cám ơn các cậu!”

“Đứa ngốc!”

***

Nương theo ánh sáng mờ tỏ của đèn bàn, Kuroba tựa vào đầu giường tùy ý lật xem sách. Shinichi nhảy lên giường, ôm lấy cổ Kuroba, dâng lên đôi môi của mình.

“Honey, thì ra em nhiệt tình như vậy!” Khó khăn lắm mới bắt gặp Shinichi chủ động, Kuroba điên cuồng đáp lại.

“Kuroba, cám ơn cậu!” Shinichi rúc vào cổ Kuroba, thấp giọng nói.

Kuroba hiểu rõ, hai tay vòng qua bên hông Shinichi thoáng buộc chặt: “Em có biết, nếu có thể, ta cũng không nguyện ý như vậy.”

“Tôi biết! Tôi biết là mình tùy hứng, nhưng cậu cùng Heiji đều là…… Cậu không biết, tôi cảm kích cỡ nào đâu, tôi bốc đồng như vậy…… nhưng lại vẫn có thể có được hạnh phúc này!” Shinichi hơi chút kích động.

“Đứa ngốc!” Kuroba thương tiếc che lại miệng của Shinichi: “Như vậy, em nên cảm tạ ta cho tốt đi…… ngay bây giờ……”

Ở trên người cậu thi triển ma pháp mê loạn, tay luồn vào trong áo cậu, da thịt trực tiếp chạm đến làm cho cậu có chút run run: “Kuroba……” Không có nhiều thêm lời nào, bởi vì cái người đáng giận kia đã nuốt hết tất cả thanh âm của cậu – cường hôn cậu! Đầu lưỡi thấp nhiệt của người nọ càn quét từng tấc đất trong khoang miệng cậu, bá đạo mà lại cường thế tuyên cáo chủ quyền thuộc về hắn!

“Ưm……” Kuroba vừa lòng rời đi môi cậu, kéo theo đoạn chỉ bạc lóe ra nhan sắc ái muội khiến người ta mặt đỏ.

Không chần chờ, Kuroba lại dời miệng xuống cần cổ Shinichi, trên làn da trắng nõn lập tức hiện lên dấu hôn đỏ sậm. “Ư…, Kuroba……” Hắn biết, Shinichi thích hắn lưu luyến ở chỗ này.

Shinichi không tự chủ vặn vẹo thân mình. Không đủ, cậu muốn nhiều hơn nữa!

Kuroba một tay nâng mông Shinichi lên, một tay đỡ lấy tấm lưng bóng loáng của cậu, đem cậu đặt ở trên người di động, như vậy, môi hắn vừa vặn có thể hàm trụ vật nổi lên trước ngực Shinichi. Răng nanh có chút dùng sức cắn chỗ màu đỏ kia, đầu lưỡi thấp nhuyễn còn mềm nhẹ trấn an: “A……” Loại cảm giác bị khiêu khích sâu sắc vây quanh này làm cho Shinichi bất giác ưỡn người, mãnh liệt kích thích dồn về hạ phúc của cậu.

“Kuro…… ba……” Shinichi có chút bất mãn khẽ gọi. Ngón tay Kuroba vẽ vòng trên đường viền cúc hoa của cậu, nhưng lại chậm chạp không chịu đi vào, điều này làm cho Shinichi cảm thấy hư không khó chịu.

“Honey, em đã quên, đêm nay là lễ cảm tạ của em đối với ta, cho nên em phải chủ động một chút nha!” Kuroba nhíu mày nhìn Shinichi, xấu xa cười nói.

“Hả?” Chủ động? Vẫn đều là bọn họ chủ đạo khi hoan ái a, cậu…… không biết lấy lòng người khác như thế nào, hơn nữa, bảo chính cậu làm…… chuyện đáng xấu hổ như vậy……“Tôi…… Không biết…… nên làm như thế nào……”

“Tin tưởng ta, Honey, em sẽ biết làm như thế nào!”

“Nhưng là……” Nguyên bản gương mặt vì *** mà có chút phi hồng lúc này đã đỏ như quả anh đào.

“Honey, ta chờ không kịp!” Kuroba vẫn là kiên trì.

……………………………………………………………..

Tiểu Bạch: quà 8/3 đây ^^ chúc các nàng hủ nữ luôn vui vẻ, xinh đẹp và hạnh phúc nhé X”D


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui