[Tự sự của công chúa]
Giữa tháng ba, khí trời từ từ trở nên ấm áp, trời sáng nhanh hơn.
Trong thời tiếc ấm áp ấy, công chúa cực kỳ hài lòng ôm chăn ngủ.
Cây anh đào to to trong sân, đã bắt đầu nở hoa.
Thời gian này, buổi sáng rất dài, trời rất nhanh sáng, khi mở tung cửa sổ, ánh nắng mặt trời sẽ cười toe toét theo cửa sổ đi vào phòng, kèm theo những cơn gió mát.
Công chúa hé mắt, nhìn cái đồng hồ hình mèo cầu tài, 6:00.
Mới sáu giờ mà đã sáng thế này rồi sao?
Vì thời tiết ấm áp, người nào đó vì thế sẽ thức dậy sớm hơn.Vào giờ này chắc đã ra ngoài sân rồi.
Người đẹp dãn gân cốt, mỉm cười nhẹ, bước xuống giường, chạy đến cửa sổ nằm úp sấp.
Trong sân, những người hầu đã bắt đầu quét dọn, bắt đầu một ngày làm việc mới.
[Sao còn chưa thấy cậu ấy ra nhỉ? Hôm nay cậu ấy sẽ mặc gì đây?] - Người đẹp hạnh phúc nằm nhoài trước cửa sổ, híp mắt nghĩ một vài chuyện cho đỡ chán.
"Chào buổi sáng, tiểu Nại!" - Một cô hầu gái đang lau chùi bàn đá trong sân, quay đầu nhìn về phía nào đó chào hỏi.
"Chào buổi sáng, dì Mỹ Mỹ!" - Nơi nào đó truyền đến giọng nói vui vẻ của Diệp Nại.
Nghe thấy tiếng nói.
Công chúa đang nằm nhoài ngay cửa sổ, liền ngồi thẳng dậy, đưa mắt xuống dưới lầu, nhìn xung quanh.
[Giọng cậu ấy nghe có vẻ rất vui.]
Diệp Nại đang bê một thùng quần áo to, đi đến chỗ phơi đồ trong sân.
Sau đó, cầm từng cái một bày ra phơi nắng, còn cẩn thận dùng tay kéo thẳng chúng.
[Hôm nay, cậu ấy mặc bộ đồ màu xanh lam mình tặng kìa.
Tiểu Nại đúng là rất thích hợp với màu xanh lam, nhưng màu trắng cũng rất hợp.]
[Đồng phục cũng đã giặt sạch rồi, không biết cậu ấy mặc đồng phục mùa hè(1) sẽ thế nào nhỉ? Váy hơi ngắn, có thể để mấy tên dê xồm ngoài đường mơ ước.]
[Ồ! Hôm nay cậu ấy gội đầu sao? Còn hơi ướt kìa, thật sạch sẽ nha! Nhưng mà gội đầu vào sáng sớm không tốt lắm đấu đấy.]
Công chúa cẩn thận nhìn, để xem tiểu Nại có đeo trang sức hình chú mèo nhỏ nàng tặng hay không? [Phải rồi, sao hôm nay cậu ấy mặc bộ đồ màu xanh lam kia? Vậy là tiểu Nại đang vui đúng không? Chắc là thế, nếu không tại sao cậu ấy lại gội đầu? Cho dù, ngày hôm qua đã tắm rồi....]
Diệp Nại vẫn ở trên sân phơi quần áo.
[Hôm nay sao quần áo nhiều vậy? Đã dặn quản gia để tiểu Nại giặt ít đồ rồi mà, sao vẫn còn nhiều thế? Mặc dù là mùa xuân, nhưng chắc nên mua một chai dưỡng da tay cho cậu ấy.
Mua loại gì mới được nhỉ?]
"Chào buổi sáng, tiểu Nại! Hôm nay cháu thức sớm nhỉ?"
"Vâng, chào buổi sáng chú A Phúc." - Khi cười, tiểu Nại rất dễ thương.
"Chú A Phúc, cháu giúp chú tưới hoa nhé."
"Lại làm phiền cháu rồi tiểu Nại.
Cẩn thận ống nước nhé, còn có, cháu tưới mấy chậu cây ở phía đông là được rồi."
"Dạ!" - Diệp Nại hôm nay rất hăng hái.
[Gò má của tiểu Nại cũng rất dễ thương, dù bị tóc che đi không nhìn rõ lắm.
Hôm nay cậu ấy có đeo khuyên tai mình tặng không? A! Cậu ấy nhìn về phía này rồi.]
Người đẹp đang nằm nhoài trên bệ cửa sổ lập tức úp xuống: [Hôm nay cậu ấy cũng nhìn lên đây, cậu ấy muốn lên rồi phải không? Nhanh, phải nhanh trở về giường nằm.
Mỗi khi tiểu Nại nhìn lên đây, thì chút nữa cậu ấy sẽ lên thôi.]....Công chúa nằm lại trên giường, nhắm mắt, bắt đầu đếm ngược: [20,19, 18.......5, 4, 3.........]
"Linh, cậu chưa thức sao?" - Đúng thật là đi lên rồi kìa.
"................"
"Linh? Vẫn chưa thức sao? Vậy mình vào nhé?" - Cửa được mở từ bên ngoài, Diệp Nại nhẹ nhàng bước đến bên công chúa đang ngủ trên giường: "Linh,thức đi, muộn rồi kìa."
"Cậu hôn mình một cái, thì mình thức ngay." - Nhắm mắt mà chơi xấu nha.
"Hể?"
[Nhất định sẽ hôn.]
"............." - Một nụ hôn mềm mại, rơi lên trán công chúa.
".............." - Người đẹp mở mắt ra, dịu dàng nở nụ cười.
[Đã nói, cậu ấy nhất định sẽ hôn mà.]
"Cậu thức được rồi đấy...." - [Cậu ấy mắc cỡ rồi.........A, cậu ấy đeo khuyên tai mình tặng rồi.]
Tiểu Nại, chúng ta cùng đi học nhé.
"Linh, trưa hôm nay mình rãnh." - [Nếu tiểu Nại nói như thế, liền biết tiểu Nại rất muốn đến phòng hội học sinh tìm mình.]
"Vậy, trưa nay cậu đến phòng hội học sinh đi.
Hôm nay hội học sinh không có họp, hai chúng ta ăn cơm cùng nhau."
"Ừm...." - [Nếu như tiểu Nại "ừm", thì có nghĩa cậu ấy rất vui.
Thế, buổi trưa có thể hôn cậu ấy một chút.]
Tiểu Nại, chúng ta cùng ăn cơm trưa nhé.
Cuối cùng, vì một lớp muốn tan học sớm, nên hội học sinh có nhiều chuyện cần làm: [Không thể ngồi trong lớp nhìn lén tiển Nại rồi, tiếc thật~~]
[Đồ ăn tiểu Nại nấu càng lúc càng ngon, quả nhiên là cố ý học rồi.]
Buổi trưa 12:00
[Hôm nay, hộp cơm cũng chứa một chút tình yêu của cậu ấy.]
"Linh, sao cậu không ăn cà rốt? Cà rốt rất nhiều dinh dưỡng."
[Nếu như cố ý bỏ cà rốt ra, tiểu Nại nhất định sẽ thao thao bất tuyệt nói một mớ đạo lý, dụ dỗ mình ăn cà rốt.]
"Nhưng mà tiểu Nại, cà rốt rất đáng yêu, không nỡ ăn." - [Tùy hứng một chút, tiểu Nại nhất định sẽ đút mình ăn.]
"Linh, không cần không nỡ, mình sẽ làm rất nhiều rất nhiều.
Vậy cậu ăn nhanh nha!." - [Luôn thấy tiểu Nại như thế này rất đáng yêu.
Có cảm giác như hai vợ chồng vậy.]
Công chúa híp mắt, hé miệng, ngoan ngoãn ăn.
Sau đó, lè lưỡi liếm liếm đôi đũa.
"Một nụ hôn gián tiếp nhé." - [Cậu ấy đỏ mặt cũng thật dễ thương~~]
Diệp Nại bắt đầu bới cơm ra: "Thiệt là, sao hôm nay phòng ăn đông người thế? Nóng quá, đổ mồ hôi luôn rồi, a ~ mặt cũng đỏ luôn này! Đáng ghét thật!"
[Nơi này nóng sao? Vào lúc này, chắc có thể hôn một chút rồi.]
Hôn ~~~ ngày hôm nay quả nhiên có thể hôn.
"Hôm nay chúng ta cùng nhau về nhé." - Công chúa mỉm cười.
"Ừm."
Chúng ta cùng về nhà thôi.
Buổi chiều 5:00
Nếu trên đường về nhà nói: "Tiểu Nại, tối nay cậu đến phòng mình ngủ nha." - Nhất định sẽ nhận được một câu trả lời "đáng ghét".
Vào lúc này, nên biểu hiện buồn bã một chút.
Sau đó, tiểu Nại sẽ im lặng ".........." - Cặp mắt cụp xuống, nhìn mũi chân trái.
Và thế là, sẽ có một buổi tối tốt lành.
Đương nhiên, mấy lời như vậy không thể nói mỗi ngày.
Dù rằng biết sẽ không bị ghét, nhưng sẽ làm phiền tiểu Nại.
Dù sao, cậu ấy thuộc dạng người dễ xấu hổ.
Cho nên, trung bình ba ngày nói một lần là OK!
Buổi tối 8:00
Nếu như trên lúc tan học đi về đã nói vậy, dù trễ cũng không được ngủ.
Đầu tiên là đi tắm cho sạch sẽ từ đầu đến gót, chờ đợi chuyện tốt.
Đếm ngược: 20, 19, 18......5, 4, 3...
Tay nắm cửa chuyển động, Diệp Nại từ ngoài bước vào.
"Linh, cậu vẫn chưa ngủ sao?"
"Ừm." - Vào lúc không nên biểu hiện quá vui vẻ.
Tiểu Nại mặc váy ngủ rộng, so với bình thường ngắn hơn một chút.
Điều này nói lên Tiểu Nại đến "hầu hạ" đấy.
Váy ngủ hôm nay cậu ấy mặc, chính mình đưa cậu ấy, mà ngoài miệng thì: "Quá ngắn rồi, nhất định cậu sẽ không mặc đâu nhỉ." - Thế nhưng, chỉ qua một tuần, tiểu Nại vẫn mặc.
Váy ngủ quả thật rất rộng, lại còn ngắn.
Tiểu Nại thấp hơn mình khoảng 10cm, nên mặc váy này nhìn thật đáng đêu.
[Ừm.
Đã tắm rồi.]
"Linh, mình đã tắm rồi.
Thế là chuyện tốt sắp đến: "Có thật không?"
Tiểu Nại, tối rồi đây..
* * * * *
E hèm....Các bạn có từng quan sát ai đó rõ như vậy không?
----------------
(1) Đồng phục mùa hè: tùy theo trường.
Có trường mùa hè chỉ cần cởi bỏ áo khoác ra, có trường vì đồng phục bình thường là tay dài nên sẽ có 1 bộ tay ngắn thoải mái hơn.