Công Chúa! Anh Yêu Em

- Bye mọi người, tụi em đi đây. – Dương An và Phong vẫy tay tạm biệt mọi người.
- Đi chơi vui vẻ. – nó
- Nhớ về sớm đấy. – hắn hét
Nó, hắn và Yến bước vào nhà thở dài ngồi phịch xuống ghế sopha…
Bầu không khí tĩnh mịch lạ thường…
- Nhi à, em có muốn đi ra ngoài không? – hắn bắt đầu lên tiếng.
- Đi. – nó vui vẻ rồi quay sang Yến – Mày cùng đi nhé! Một mình ở nhà chắc, buồn lắm!
- Thôi hai người cứ đi chơi với nhau đi, tao ở nhà cũng được. – Yến cười.
- Đứng dậy đi nào. – nó ra sức kéo tay Yến.
- Thôi mày cứ đi chơi đi.
Hắn cũng cầm lấy tay kia lôi Yến
- Ở nhà buồn lắm, Yến ra ngoài với Lâm và Nhi cho thoải mái.
Mặc cho nó nằng nặc từ chối nhưng nó và hắn vẫn ương bướng cuối cùng Yến cũng phải đi cùng.
Ngồi vào trong xe hơi, dây an toàn đã thắt đầy đủ, hắn nói…
- Giờ chúng ta đi đâu đây?
- Đi ăn đi. - nó
- Ăn cũng được đấy. Tao cũng đang đói. – Yến xoa xoa bụng
- Vậy thì đi ăn nhé. Let’s go… - đẩy bô lăng về phía trước, lao nhanh trên đường quốc lộ, chiếc xe dừng tại nhà hàng San Fu Lou – một quán ăn mang hương vị đặc chưng của Trung Quốc.
Bước vào căn phòng trang trọng tràn ngập những chiếc đèn lồng lõi trụ tỏa ánh sáng màu vàng chanh nhẹ nhàng, chọn chỗ ngồi gần ô cửa sổ, nó khoan khoái thả mình trong không gian tràn ngập mùi hương hoa tuylip
- Quý khách dùng gì ạ? – cô phục vụ xinh đẹp bước đến cất giọng nhẹ nhàng
- 3 Dim Sum, 3 sữa đậu nành và quẩy – nó
- 3 xuất gà Kung Pao ạ. – Yến lên tiếng
- 3 há cảo nhé! – hắn nói
- Vâng, quý khách vui lòng chờ chút. – cô phục vụ đi vào không quên liếc nhìn hắn một cái làm nó chướng mắt vô cùng.
Khoảng tầm 20’ các món ăn được bưng ra bàn, ba người ăn uống vui vẻ. Nó ăn thịt gà còn vương cả nước sốt lên mép…
- Nhi, nước sốt dính trên miệng kìa. – Yến lên tiếng
- Chỗ nào? – nó cầm khăn giấy
- Trên chỗ đó… Không bên phải. – Yến
- Để anh. – hắn nhẹ nhàng cầm giấy lau cho nó.
- Cảm ơn anh. – nó cười
Yến nhìn chằm chằm vào hai người rồi tự dưng thấy xót xa trong lòng, phải chăng là cô cũng đang muốn có một ai đó để yêu thương hay là do có một lí do nào khác nữa.
- Hai người tình cảm thật đấy! – Yến cười
- Mày cũng tìm một chàng trai để yêu đi thôi. – nó
- Tao thì yêu ai được chứ!
- Yến cũng rất xinh đẹp mà, lại rất nhiều người theo đuổi, không ưng ai được sao. – hắn
- Cũng muốn lắm chứ, nhưng không được. – Yến cười
- Tiêu chuẩn chắc cao lắm đây! – hắn
- Không thể cao bằng cái Nhi của anh được. – Yến
- Cao cái gì đâu chứ - nó phụng phịu
- Thôi ăn đi, kẻo thức ăn lại nguội hết. – Yến
Ăn uống xong ba người lại leo bên xe hơi, lượn khắp thành phố, trời cũng đã trở tối…
- Về thôi. Em còn nấu bữa tối, rồi học bài nữa. Mai đi học mà. - nó
- Ok. – hắn
- Yến mày không có sách và dồ đạc thì mai đi học kiểu gì? – nó
- Yên tâm, có người đem qua cho tao rồi. – Yến nháy mắt
Bước vào nhà, An đang nấu bữa tối…
- Mọi người về rồi sao? – An cười.
- Ừ, thơm quá! – Yến tiến lại gần
- Hôm nay em làm món cà ri gà – An
- Chị thích nhất cà ri gà đấy. Chắc là ngon lắm đây… - Yến cười hiền
- An nấu ăn ngon lắm đấy. – nó
- Chị dâu quá khen. – An cười típ mắt
- Phong không đến đây sao An? – hắn
- Anh ấy nói anh ấy có việc rồi oppa.
- Anh cũng về đây nhé! – hắn
- Không ăn cơm tối cùng bọn em luôn sao? – nó
- Ba mẹ vừa gọi nói là có chuyện gấp. – hắn
- Vậy anh về nhanh đi. – An
- Ừm tạm biệt mọi người, tạm biệt em. – hắn vội thơm nhẹ vào má nó.
Xe của hắn vừa lăn bánh...
- Lâm tình cảm nhỉ? – Yến
- Chị Nhi là mối tình đầu của oppa em đấy. – An
- Thật sao. Lâm chưa từng xiêu lòng ai cả luôn hả? – Yến
- Vâng là thật đấy. Em quá phục chị dâu luôn. - An nhìn nó
- Lâm yêu thương nhiều như vậy. Mày lo mà giữ chặt vào kẻo có người cướp mất đấy. – Yến mặt nghiêm trọng.
- Hả? – nó ngơ ngác
- Tao chêu một tẹo mà đã xanh mặt ra rồi sao. – Yến ôm bụng cười, An cũng cười theo.
- Hai người thật là, tôi đi tắm trước.
Nói đoạn nó chạy một mạch lên phòng...
“ King koong... King koong”
- Đến đây... Đến đây. – Yến chạy ra mở cửa – A, anh Su hả.
- Quần áo của em này. – Su vui vẻ
- Cảm ơn anh, anh vào nhà chơi đi. – Yến
- Thôi anh phải về ngay, ba em mới chuyển một số đơn hàng cho anh, anh phải đi kiểm tra ngay.
- Vâng, anh đi đi.
Đóng cánh cổng lại, Yến kéo vali vào...
- Ai vừa đến vậy Yến. - nó ngồi vắt chân ăn bánh kem chờ món cà ri gà của An trên người quấn chiếc khăn tắm.
- Anh Su mang vali đến. – Yến
- Sao mày không bảo anh ấy vào.
- Bận.
- Haizz... Hôm nay ngày gì mà đàn ông bận ghê vậy nhỉ.
- Chị em chúng ta đơn côi. Chị dâu nhỉ? – An
- Tôi quen rồi nên thấy bình thường, FA lâu ngày rồi mà, không có người thương nên tối nay cũng như tối mọi ngày thôi.
Nó và An cùng nhau thở dài...
- Thôi tôi lên tắm rửa đây, người dơ dáy lắm rồi. – Yến lếch thếch kéo cái vali lên tầng
- Nhanh lên nha chị, cà ri cũng chín rồi. – An nói
- Ừ chị biết rồi – Yến nói vọng lại.
- Cà ri chín rồi sao. Để chị dọn cơm phụ cho. – nó đứng dậy múc cà ri giúp An...
....
Và cứ như vậy thời gian ăn tối lại trôi qua, trên phòng của nó có ba cô gái đang chăm chỉ học bài.
Cứ như vậy đến 23h đêm cả ba cùng vươn vai...
- Ôi, xong rồi! Tao không ngờ là nhiều bài như này đấy. – Yến vặn tay
- Tao cũng vậy. Cô Minh thật có tâm quá! – nó uể oải xoay cổ.
- Em cũng nhiều bài quá! – An vươn vai...
Cả ba chẳng ai bảo ai, người tắt điện bàn học, người kéo rèm cửa, người tắt đèn ngủ rồi nằm phịch xuống chiếc giường êm ái. Và cứ như vậy mà trìm sâu trong giấc ngủ...
Ở một căn nhà khác, Phong đang phải chúi mặt vào cái màn hình máy tính, có quá nhiều công việc ở công ty cần cậu giải quyết.
Cậu là người kế nghiệp của công ty ba cậu, nên ngoài việc học cậu còn phải cố gắng trau dồi thêm thật nhiều kiến thức thì mới đủ thực lực để nhận chức chủ tịch trong tương lai.
Ở một nơi khác, nơi góc cửa sổ thủy tinh rộng lớn trong căn phòng màu đen trắng làm chủ đạo, một người con trai mái tóc vàng tay gõ bàn phím laptop, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào màn hình dày đặc những con số. Là dữ liệu quan trọng của công ty ba cậu bên nước ngoài chuyển về và là bài kiểm tra cho người đương nhiệm tài sản của Hàn Gia.
***********************************************************************


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui