-Nè, ĐL lẹ lên đi ngủ - KN nói vọng từ trong buồng ra ngoài giếng nước
-ờ anh bik rùi, chờ anh tí!
- Hết bik lớn đầu rồi mà còn nghịch nước. Thui ngủ trước ak, ở đó luôn đi! – nói rồi cô nắm lên giường và ngủ
ĐL đi vào thấy cô đã nằm lên giường nên anh tắt đèn và nằm bên cạnh KN, thấy cô cầu nguyện j đó anh hỏi nhưng cô ko trả lời, anh gác tay lên trán lầm bầm:” ko bik cô ấy cầu nguyện cái j hen, tò mò ghê… thui ngủ suy nghĩ nhức óc, hoazz ( ngáp dài)” . Đắp chăn cẩn thận ình và KN, ĐL bắt đầu ngủ khò khò… hơi thở đều đặn. KN lúc đó mới quay người ôm anh ngủ cho ấm, mở mắt ra véo nhẹ vào mũi anh:” ngốc ạ! Em ước cho anh zs em mãi mãi được hạnh phúc như z nè!”
Nhưng cô không lường trước được tương lai, mọi chuyện rất dễ hiểu là từ xưa đến nay chưa một ai hạnh phúc mà chưa trải qua gian nan đau khổ cả ! kể cả cô và anh cũng không ngoại lệ. Hạnh phúc mờ ảo sẽ nhanh chóng bị sóng gió khuất lấp, liệu KN & ĐL có thể cùng nhau xây dựng nên 1 hạnh phúc vững chắc??? Tất cả chờ vào định mệnh và thời gian…( định mệnh& thời gian: ê, chứ hok phải tác giả ngươi quyết hả? ,T/g: ờ hề hề… hên xui)
Hôm sau KN bước ra sân vương vai ngáp 1 cái dài, thấy mẹ mình đang cho gà ăn, cô tiến tời hỏi:
-Ủa mẹ anh ĐL đi đâu rùi mẹ?
-Cái con này gớm chửa, mới mở mắt ra đã hỏi chồng đâu rồi, cô coi mẹ cô là j hử? – Bà Hoa kí trán KN mắng yêu
-Đâu có đâu hjhj… hum qua mẹ ngủ có ngon ko? – nịnh
-Ngonnnn, ĐL nó đi bắt cá zs cậu út roy`! – Bà vừa cho gà ăn vừa nói
-Oh !!! –“ trời đất hok bik có bắt dc hok mà đi nữa?” lầm bầm – ak thôi, con đi làm vệ sinh cá nhân đây, paiz mẹ iu nhe! – cô hôn chụt vào má pà hoa rồi chạy tót đi
- Nó chưa đánh răng mà hôn lung tung! – bà Hoa lắc đầu
* Quay lại ĐL zs cậu Út nhoak*
ĐL zs cậu ÚT rủ nhau đi bắt cá ở khúc sông đầu làng, 2 cậu cháu zùa đi zùa nói chuyện
-Nghe nói cậu ở trên TP làm tổng giám đốc j đó lớn lắm phải ko?
-Dạ…, cũng hok lớn lắm đâu ạ!(=.=’)
-Câu khiêm tốn quá! À, cậu có hay về quê chơi ko?
-Ko ạ!
-ừ cũng phải , bận nhìu việc mà ! ở quê thế này cậu thấy có thoải mái ko?
-Có chứ ạ! Về quê rất vui, thấy cái j cũng ngộ, ko giống như trên thành phố, ở đấy xa hoa bấy nhiu thì ở đây mộc mạc bình dị bấy nhiu!
-Zậy sao? Cậu quen zs con Nguyệt ntn?
-Tình cờ thôi cậu ạ! Cháu zs cô ấy gặp nhau ở rạp phim…- gãi đầu
-Ôi giời! ngại j thằng này…! Ngày xưa cậu zs dì Út mới gặp là iu nhau luôn , gia đình 2 bên đồng ý nên cưới thôi – cười nói – đến nơi rồi đưa cậu đầu lưới đi!
ĐL đưa lưới cho cậu rồi giăng ở chỗ hay có cá to qua lại, sau đó hai cậu cháu ngồi trên mỏm đá thả cần câu. Quan sát thì cũng khá rộng, sáng sớm nên cũng khá nhìu người đến, còn có cả mấy chị gái xinh xinh cũng đến nữa!
-Cậu ơi bao giờ cá cắn câu? ( hỏi ngu dễ sợ)
-Cứ kiên nhẫn đợi con nào ngu thì tới….!
-Câu cá cũng rất có lợi, vừa thu giãn vừa tập tính kiên nhẫn! được! – ĐL gật gù
Ô kìa, đằng kia có chị xinh quá gái thôn quê sao mà trắng trẻo dễ thương thế, chị ấy cứ liếc qua nãy jo cứ liếc qua ĐL nhà ta, ý j ấy nhỉ?! ĐL nhột sống lưng, lại ghé qua hỏi cậu:
-Câu ơi sao cái cô kia cứ nhìn cháu chằm chằm thế?
-Haha, cậu ko bik cậu đang lùa tình người ta ak, ko chỉ một cô đâu, bên kia nữa kìa! – vừa nó cậu Út vàu chỉ tay về bên kia, mấy chị kia cũng cười e thẹn – thôi cậu đẹp ko phải tội, ngày xưa tôi cũng khối em theo, đẹp nên nó thế, đừng nản!! – vỗ vai ĐL ( ông này bị j z tời?)