chap 8:
Nhậu 1 trận đã đời, đứa nào cũng ngủ như chết . Nhi nằm kế Nam, Hồng nằm kế Long, Lam nằm kế Nhân, Ngọc nằm kế Khánh, Hân nằm kế Tuấn và cuối cùng là Ái nằm kế Quân
Sáng sớm dậy:
Ánh nắng mặt trời chiếu rọi vào căn phòng khiến Nhi thức giấc và thức dậy
"AAAAAAAAAAAAAAAA " - Nhi la lên làm mọi người thức giấc
" Nhi, có chuyện gì mà em la dữ vậy ? " - Ngọc dụi dụi mắt nhìn Nhi hỏi
" Sao ......sao lại.... " - Nhi chỉ xung quanh và .......
" AAAAAAAAAAAAA "- 6 cô gái cùng nhau la lên khiến 6 chàng trai muốn banh cái lỗ tai
" Các....các....anh có làm gì tụi tui chưa ? " - Ái tức giận hỏi
" Chưa.......tụi anh thề chưa làm gì tụi em cả..... " - Quân giơ tay lên ra vẻ như đầu hàng
Và 1....2.....3.......
" Các chị em xông lên " - Hồng ra lệnh và 6 cô gái xông lên oánh 6 chàng túi bụi......
15 sau:
" Các anh chờ đó....mai mốt mà uống rượu kiểu này....say và ngủ chung kiểu này là coi chừng mạng các anh đấy " - 6 cô gái đồng thanh làm các chàng trai sợ không dám nói gì luôn (đụng phải mấy pà chằn mà)
" ÁAAA, chết rồi....." - Nhi bỗng dưng nhìn đồng hồ la lên
" Gì vậy Nhi, sáng sớm em làm chung đứng tim 2 lần rồi đó " - Hồng nhìn sang Nhi
" 6h30 rồi.... còn 15 nữa là trường đóng cổng đó......" - Nhi chợt nhớ ra
" ÁAAAAAAA, thay đồ đi học lẹ mau lên " - Lam hối thúc
" Đồ ....đồ đâu mà thay..... " - Nhi lúng túng ngó qua ngó lại
" Trong....trong tủ quần áo kìa....chị có mua vài bộ dự trữ " - Hân chỉ vào tủ quần áo và 6 đứa xúm nhau lại lấy đồ
" Ê.....còn....còn tụi anh.... " - Nhân khổ sở
" Đồ tụi anh .......tụi em không biết........nói chung là giờ tụi em đi trước....bye...bye... " - 6 người con gái cầm bộ đồ mình vào phòng trong thay đồ để lại 6 chàng trai mặt ngơ ngác
30 sau:
Nhi là người đầu tiên bước ra, đồng phục chỉnh tề, tóc tai gọn gàng . Cô chạy lại lấy cái điện thoại trên bàn bấm số chị 2 cô
[alo]
" 2 ơi tí 2 lên trường lấy dùm em cái cặp nha " - Nhi nói
[ừ, mà em đi đâu hôm qua đến giờ khiến ông sốt ruột kìa ]
" tí em lên trường sẽ nói với chị sau, giờ chị đem cặp lên trường cho em đi " - Nhi trả lời và cúp máy không để Thùy nói thêm câu nào
Nhi quay sang 6 chàng trai vẫn còn ngồi ở đó
" Sao mấy anh không thay đồ ? " - Nhi hỏi
" Có đồ đâu mà thay " - 6 người đồng thanh
" Trời đất, thì bấm số tiếp tân nó đem đồ lên cho, em nghe mấy chị ấy nói mấy anh có IQ à lại không nghĩ ra chuyện này hả , pó tay . " - Nhi chán nản trả lời
" Ờ ha, ủa mà sao tiếp tân có vậy? " - 6 chàng ngây thơ
" Thì do chị Hân dự trữ sẵn đồ rồi mà , thiệt là " - Nhi lắn đầu
" ờ ha " - 6 chàng gật gù
" Trời, giờ còn ờ ha, thay đồ lẹ lên đi, sắp vô học rồi đấy " - Nhi nói xong rồi phóng cái vèo xuống, đón taxi và đi lên trường
5 nàng kia cũng xong và lấy xe mình đi đến trường
Nhi đến trường thì gặp Thùy, Thùy đưa cặp cho Nhi và cô nàng nhanh chân vô lớp, 5 nàng kia cũng ..... vừa vô luôn .
Tùng.....tùng......tùng......
Tiếng trống vang lên, mọi người đã ổn định chỗ ngồi và bà cô vào lớp
6 nàng lo lắng cho 6 chàng vì không biết có thay đồ và đi đến kịp không nữa
" Nè các em ổn định chỗ ngồi để cô điểm danh nhé" - Pà cô tươi cười
" Dạ " - Cả lớp đồng thanh, 6 nàng cũng đồng thanh nhưng trong lòng cứ thấp thỏm
" Hoàng Ngọc Nhi "
" Có"
" Nguyễn Ngọc Lam"
" Ơ,dạ có"
"Ngô Khả Hân "
"dạ,dạ có"
" Đăng Tuyết Hồng "
" Dạ Có"
" Sử Hồng Ngọc"
" Dạ có"
"........."
"Dạ có"
"........."
"........."
" Dạ có"
".........."
Dạ có"
"......."
"Dạ có"
" Lâm Huỳnh Anh"
" Dạ có"
" Vương Thiên Nam"
"..............."- im lặng
" Vương Thiên Nam"
Nam và 5 chàng kia từ ngoài chạy vô
" Dạ.....dạ có em " - Nam lau mồ hôi đổ đầy trên trán, 5 người kia cũng thở hì hà hì hụt
" 6 em đi trễ, tôi phạt 6 em đứng ngoài cửa đến giờ ra chơi " - pà cô nói
" Thưa....thưa cô.....họ vi phạm lần đầu mong cô bỏ qua cho " - Nhi đứng dậy cầu xin khiến cả lớp bất ngờ và cả bà cô cũng vậy
" Không có bỏ qua gì hết, nội quy là nội quy , vi phạm thì bị kỉ luật.....em nên nhớ điều đó " - Pà cô lấy lại bình tĩnh trả lời
" Nếu cô muốn phạt thì .....em sẽ ra phạt cùng họ "- Nhi nói xong rồi đứng dậy đi ra, Huỳnh Anh và 5 người kia cũng hết sức bất ngờ, 6 chàng cũng vậy
" Thưa cô.......tụi em cũng chịu phạt cùng với họ " - 5 người nói xong rồi thì đi ra ngoài đứng luôn khiến pà cô tức muốn ói máu nhưng không ói được
12 người đứng ở ngoài nói chuyện suốt, Huỳnh Anh thì cứ nhìn ngoài cửa sổ chứ không tập trung nghe pà cô giảng bài
Sau khi kết thúc 2 tiết học, 3 tiếng trống vang lên liên hồi báo hiệu giờ ra chơi . Pà cô kia cũng cho 12 đứa vào lớp
" Phù, đứng sáng giờ muốn gãy cái chân luôn " - Nhi xoa xoa cái chân của mình
" Nhi, đi căntin không ? " - Huỳnh Anh đi lại chỗ Nhi rủ
" À ờ....Huỳnh Anh đi trước đi, lát Nhi xuống sau " - Nhi trả lời và kèm theo nụ cười dành riêng cho Huỳnh Anh, nụ cười bạn thân . Nam thấy Nhi cười với Huỳnh Anh thì trong lòng hơi đau tí mà không hiểu tại sao ( yêu rồi yêu rồi )
" Ừ, vậy lát Nhi nhớ xuống nhé " - Huỳnh Anh hơi khó chịu tí nhưng cũng mỉm cười đáp trả và đi xuống dưới căntin 1 mình
" Ê, hôm nay là giáng sinh, tối nay đi chơi không mí you ? " - Quân hỏi
" Tối nay hả, tối nay ông em ở nhà, em không đi được đâu " - Nhi trả lời
" Yên tâm, ông Nam.....tối nay tui giao nhiệm vụ cho ông phải rước con Nhi đi đến nhà thờ , ông mà không rước tui sẽ ...... tự hiểu hén " - Lam hâm dọa khiến Nam giả vờ sợ sệt
" Vâng vâng....tối nay em sẽ hộ tống chị Nhi đến nhà thờ ạ " - Nam ra vẻ sợ sệt khiến cả bọn phá lên cười, trong đó có Nhi......lần đầu tiên Nam thấy Nhi cười....1 nụ cười thật sự là của 1 thiên sứ " Thôi, xuống căntin đi, tui đói bụng quá à " - Tuấn than
" Ông í, ăn hoài đi, rồi mập như con heo, mai mốt con Hân nó bỏ rồi đừng có mà khóc nhá " - Khánh trêu và nhận được 1 cái liếc sắc lẻm từ Hân tặng cho Khánh
" Thôi, đi căntin không? Mấy người không đi em đi à " - Nhi nói xong rồi đi luôn , và mấy người kia chạy theo. Cả đám vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ, nhưng.....đã có 1 người nhìn thấy......cô ta cười nửa miệng và.....đôi mắt hận thù luôn luôn hướng tới Nhi , Hoàng Ngọc Nhi