Nàng cực kì tức giận đến hoàng cung tìm hoàng huynh nhưng lần nào cũng bị từ chối gặp mặt.
Sau nhiều lần cố tình, cuối cùng cũng chặn được y trên đường đến Dưỡng Tâm Điện.
“Hoàng huynh! Có phải huynh cảm thấy cuộc sống của muội thời gian qua chưa đủ tệ hay sao. Chúc Nghị là người như nào huynh còn không rõ sao? Ta từ nhỏ đã sợ hắn gần chết rồi, biết bao nhiêu người sao huynh không nạp, có phải huynh muốn nhìn ta sống không tốt đúng không!”
Ta một hơi nói không dừng, ca ca cũng câu cũng không xen vào.
Đợi ta nói xong y mới chậm rãi cất lời: “Trước tiên muội bớt giận đã, ta thật sự cũng hết cách, không phải muội không biết ta có thể ngồi vững trên ngai vàng này đều là nhờ Chúc Nghị, muội cũng biết rồi đó, hắn một khi đã muốn thì phải lấy cho bằng được, hắn nói muốn làm phò mã của muội, nếu ta không đồng ý, đến cuối cùng người chịu thiệt thòi cũng là muội thôi”
Lời hoàng huynh nói đều là sự thật, Chúc Nghị thật sự đầu óc có chút điên, chuyện này cũng không hoàn toàn trách hoàng huynh được, nghĩ vậy nên nàng bớt giận đôi chút.
Hoàng huynh tranh thủ thời cơ mà khuyên nàng: “Muội cũng suy nghĩ một chút đi,vinh hoa phú quý và thái bình muội đang hưởng, có phải là do Chú Nghị một tay cầm đao một tay cầm thương ở trên chiến trường giành lấy không. Muội chỉ mới đưa về có vài hầu nam thôi mà, Chúc Nghị có làm phò mã thì đã sao, phủ công chúa trên dưới đều chỉ nghe lời nàng mà”
Mặc dù nghe rất có đạo lý, nhưng nàng vẫn thấy có chỗ nào đó sai sai, nhưng không biết sai ở chỗ nào.
“Chúc Nghị tập võ lâu năm, thân thể cường tráng, nét đẹp này muội còn cần hoàng huynh phân tích nữa sao. Muội cứ ngoan ngoãn chờ ngày thành thân đi, nếu thật sự không thích hắn, thì cứ đem về vài nam hầu nữa, hắn cũng không dám nói gì đâu”
Hắn không dám nói gì? Hắn chẻ nàng ra làm hai khúc còn được.
“Huynh nghĩ đám nam hầu có thể sống an nhàn dưới mũi hắn sao?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Ánh Trăng Lỡ Hẹn
3. Phong Tranh Ngộ
4. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
=====================================
Hoàng huynh bị nàng hỏi khó, suy nghĩ nữa ngày mới đưa ra một ý kiến ngu ngốc: “Nếu, nếu như thương vong quá độ, thì cũng lắm ta xuất tiền cho muội, mua bù lại”
Nàng đã bị khuất phục, hôn sự này dù muốn hay không cũng phải diễn ra.