Cả quảng trường bị tiếng hét của Tư Duệ làm cho im bặt, đôi mắt Tư Duệ đỏ ngầu, thân thể nàng run rẩy rồi bắt đầu biến hóa, đỉnh đầu mọc tai thú, đuôi cũng dần lộ ra, đồng tử thu hẹp như mắt mèo, bàn tay với những móng vuốt sắc bén.
Thu Nguyệt trên vai bị Tư Duệ lạnh lùng ném xuống đất, Hạo Hiên nhanh chóng nhảy tới chụp lấy Tiểu Nguyệt.
Tư Duệ cười điên loạn gằn từng chữ :"Hahaha !! Các người lấy tư cách gì để phán xét ta.
Nhìn lại bản thân xem các người bây giờ cũng có khác gì đám quái vật đâu.
Các người luôn miệng nói ta chết đi vậy tại sao các người lại không chết đi cơ chứ ?!”
Nói rồi thân thể Tư Duệ bắt đầu di chuyển, Hạo Hiên hét lên bảo mọi người mau chạy, Lâm Tư Duệ bây giờ đã trở thành bán yêu.
Đám người lúc nãy còn đang hùng hổ đòi giết nàng bây giờ lại la hét bỏ chạy tán loạn.Thân thể Tư Duệ khẽ động trong chốc lát liền đã đến bên cạnh kẻ to mồm nhất đòi giết nàng, móng vuốt sắc bén vung lên sắp chạm đến người hắn thì KENG một tiếng.
Hạo Hiên đã đến bên dùng đoản đao chặn lấy đòn tấn công của Tư Duệ, hắn lên tiếng khuyên nhủ :“Tư Duệ tôi biết bây giờ cô rất tức giận nhưng hãy tỉnh táo lại một chút đi !!”
“Tránh ra !!!” Lâm Tư Duệ lạnh lùng ra lệnh ánh mắt sắc bén dần trở nên khát máu khiến Hạo Hiên không khỏi giật mình.
Sức mạnh Thần tộc bộc phát một chưởng đánh bay Hạo Hiên, hắn không ngờ chỉ là bán yêu thôi mà đã mạnh đến như vậy nếu nàng thật sự hóa thành yêu quái chỉ e rằng toàn bộ người dân trong vương quốc đều sẽ bị tiêu diệt.
Hạo Hiên ho ra một ngụm máu, chống thanh đoản đao xuống làm điểm tựa để đứng dậy.
Với tình hình hiện tại không thể dùng sức mạnh để áp chế chỉ có thể tìm cách đánh ngất nàng mà đưa đi thôi.
Phải nhanh lên nếu nàng trở thành yêu quái cho dù không muốn thì hắn cũng sẽ phải giết chết nàng.
Hạo Hiên dùng sức bật một cái đem tốc độ nhanh nhất cố gắng tiếp cận Tư Duệ nhưng điều làm hắn không ngờ Tư Duệ chỉ nhẹ nhàng lách qua đã có thể tránh được hắn.
Nàng xoay người chuyển từ phòng thủ sang tấn công, móng vuốt sắc bén lao tới cào một đường rất sâu trên lưng Hạo Hiên khiến hắn đau đớn hét lên.
“HA HA HA nếu ngươi cũng muốn cản đường ta, vậy ta sẽ cho ngươi về chầu Diêm Vương trước vậy !!!” Tư Duệ cười lớn một lần nữa vung móng vuốt định kết liễu Hạo Hiên thì một đạo sét từ trên trời giáng xuống.
ĐOÀNG !!!
“AAAAA !!!! Bác Minh Triết ngươi dám đánh lén ta !!!” Lâm Tư Duệ tức giận điên cuồng la hét, Bác Minh Triết không đáp lại tay cầm chặt bùa chú liên tục triệu hồi sấm sét giáng xuống người Tư Duệ khiến nàng phẫn nộ đuổi theo hắn.
”Tên khốn, ta sẽ giết chết ngươi !!!”
Tốc độ của Tư Duệ rất nhanh thoáng chốc đã tới cạnh Bác Minh Triết, nàng không ngừng vung móng vuốt về phía hắn, Bác Minh Triết cũng rất khó khăn mới tránh được.
Tư Duệ đuổi theo hắn mà không hề phòng bị dần dần tiến vào kết giới trên đất.
Lúc này Bác Minh Triết không tránh né nữa mà bất ngờ tấn công khiến Tư Duệ không kịp trở tay, hắn một chưởng đánh nàng bay về phía trung tâm của kết giới rồi hét lên
“Lâm Tư Duệ đã vào kết giới, nhanh chóng vào vị trí thiết lập áp chế nàng ta !!”
Tức thì một đám âm dương sư từ đâu xuất hiện đứng vào các mắt xích của kết giới dùng máu viết vào bùa chú áp chế Tư Duệ.
Những đạo sét đánh xuống liên hồi khiến cho mặt đất cũng bắt đầu bốc cháy cả người Tư Duệ cũng chìm trong biển lửa.
Nàng cứ đứng yên bất động trong kết giới khiến mọi người ai cũng tưởng nàng đã bị khuất phục.
Nào ngờ Tư Duệ càng trở nên điên dại, chỉ thấy nàng tạo ra một quả cầu ánh sáng lớn nâng qua đỉnh đầu trực tiếp ném vào đám âm dương sư.
Đám âm dương sư bị một đòn chí mạng lập tức phun ra một ngụm máu tươi nhưng tay vẫn giữ chặt bùa kết giới.
Tư Duệ không thoát ra được điên cuồng tung đòn khiến kết giới bị lung lay.
Cảm thấy tình hình không ổn Bác Minh Triết nhanh chóng ra lệnh :”Mau giết nàng ta !!!”
Trong đám người lập tức có kẻ cầm kiếm xông đến :”Công chúa quái vật cho ngươi nếm mùi Thanh Long kiếm của ta !!”
PHẬP !!!!
Thanh kiếm trực tiếp đâm qua lồng ngực của nữ tử, đồng tử co giật Tư Duệ dần dần lấy lại ý thức, những dấu hiệu của bán yêu cũng đã biến mất.
Nàng thất thần nhìn thanh kiếm, máu đã bắt đầu rỉ ra, Tư Duệ kích động hét lên :“XUÂN HOA !!!”
Những kẻ bên dưới đứng xem kịch hay lại bắt đầu bàn tán :"Đó không phải là con gái duy nhất còn sống của Phủ tướng quân sao ?! Không phải là cô ta rất ghét quái vật à ?! Sao lại có thể đỡ kiếm cho công chúa quái vật chứ ?!"
Xuân Hoa được Tư Duệ ôm chặt lấy, nàng nằm im bất động, những lời mọi người nói chính nàng cũng không biết tại sao.
Rõ ràng nàng rất ghét quái vật nhưng khi thấy công chúa sắp bị thương nàng lại không kìm được mà lao đến....Những kí ức bất chợt ùa về...
Năm đó nàng 10 tuổi, sau một buổi huấn luyện bên ngoài trở về thì phát hiện cả Phủ tướng quân đã nhuộm toàn màu máu.
Con quái vật gớm ghiếc đang cầm thi hài của phụ thân nhai ngấu nghiến, lúc ấy nàng hoảng sợ tột độ chỉ biết lùi về sau mà bỏ chạy.
Nàng lang thang khắp nơi đến từng nhà họ hàng người thân để xin ở lại nhưng hoạn nạn mới biết chân tình.
Chẳng có ai trong đám người muốn chứa chấp một kẻ không nơi nương tựa.
Đúng lúc nàng tuyệt vọng nhất, công chúa đã đi ngang qua và đem nàng về phủ.
Từ đứa con gái cao quý của phủ tướng quân lại trở thành nữ tỳ hạ đẳng.
Thế nhưng ở Phủ công chúa nàng chưa bao giờ phải chịu uất ức, công chúa đối với ta như người thân ruột thịt, chẳng ngần ngại mà chia sẻ mọi thứ với ta.
Dù biết công chúa rất có thể trở thành quái vật nhưng nàng cũng không thể trơ mắt nhìn người con gái vô tư thuần khiết ấy phải chết.
Bàn tay Xuân Hoa run run rút thanh kiếm đang cắm chặt trên lồng ngực ra rồi quay về phía Tư duệ mà nói :"Có một công chúa suốt ngày chỉ biết gây họa như người đúng là đau đầu thật đấy.
Nhưng mà công chúa, ta tin người nhất định sẽ không bao giờ trở thành quái vật đâu !"
“Xuân Hoa, em đừng nói nữa, máu chảy nhiều quá ai đó mau giúp ta với” Lâm Tư Duệ hoảng hốt gào lên.