Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Thai nàng tuy rằng an ổn nhưng lại quá mức an tĩnh, nghe Tranh Nương nói khi còn trong bụng mẹ, tiểu Lỗi tử nhà nàng bốn tháng đá bắt đầu dùng tay nhỏ chân nhỏ quyền đấm cước đá rồi. Đứa bé này nhà nàng đến tận tháng thứ năm mới bắt đầu có động tĩnh, thế nhưng cũng chỉ nhẹ chân nhẹ tay, nếu không phải mỗi ngày đều cảm thấy đứa nhỏ duỗi tay duỗi chân trong bụng, nàng còn lo lắng không biết đứa bé này có thể hay không…
Sau nàng lại phát hiện ra đứa nhỏ này chịu động tay chân là do nghe thấy tiếng của Bùi Nguyên Tu, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười, còn chưa sinh ra đã biết nịnh cha rồi!
“Đúng vậy, con động.” Bùi Nguyên Tu nửa ngồi trước mặt Lung Nguyệt, nhẹ nhàng áp tai trên bụng nàng, bắt đầu tiến hành hoạt động chào hỏi giữa cha con, khóe mắt đuôi mày nhu hòa vô cùng.
Rốt cuộc đợi đến khi kết thúc tiết “Giải ngao giai phẩm thù giai tiết, quế phất thanh phong cúc đái sương”*, Lung Nguyệt cũng đã đến ngày chuyển dạ.
*Nói đơn giản thì đây là ngày ăn cua ngắm hoa cúc.
Trong viện Bích Thương, Thái y, phủ y cùng với danh y trong thành dàn thành một hàng ngang đứng ngoài hành lang.
Tiểu nha hoàn bưng khăn bông với chậu nước ấm, vội vội vàng vàng chạy ra chạy vào, trên trán mọi người đều xuất hiện một lớp mồ hôi.
Bùi Nguyên Tu đứng ngoài phòng sinh, mắt nhìn chằm chằm không chớp từng bồn nước nòng được bưng vào rồi lại bưng ra, khăn bông trắng được mang ra đã nhuộm thành màu đỏ rực.
Bùi Nguyên Tu hai đời giết người không chớp mắt bắt đầu cảm thấy sợ hãi. (MTLTH.dđlqđ)
Hắn bắt lấy một tiểu nha đầu vừa từ phòng sinh bước ra, một đôi mắt giăng đầy tơ máu hỏi: “Vương phi sao rồi?”
Tiểu nha đầu này mới chỉ khoảng 11, 12 tuổi, bị Bùi Nguyên Tu hung thần ác sát kéo lại hỏi, nàng triệt để bị dọa choáng, cả người run rẩy làm rơi chậu đồng trong tay xuống tạo nên tiếng vang đinh tai, máu pha loãng tràn ra đầy đất.
Lưu ma ma trong phòng sinh nghe thấy tiếng động, vội vàng chạy ra kéo Bùi Nguyên Tu ra một góc: “Vương gia, ngài chớ lo lắng, Vương phi đây là thai đầu, sẽ phải chịu khó khăn một chút nhưng coi như thuận lợi hơn so với những thai phụ khác, bốn canh giờ đã mở ra tám phân, Vương phi là người có phúc…”
“Thế nhưng sao lại xuất hiện nhiều máu như vậy?”Bùi Nguyên Tu nhìn thấy Lưu ma ma như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng.
“Tất nhiên là phải có máu rồi, Vương gia, ngài chớ lo lắng quá, máu này nhìn tuy nhìn nhưng thực chất là đã được pha loãng rồi.” Cánh tay Lưu ma ma bị Bùi Nguyên Tu nắm rất
Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh
Tập tin gởi kèm: