Công Chúa Thành Vương Phi



Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Trở về Tĩnh Bắc Vương phủ, Tẩy Bích kể mười mươi câu chuyệnc ho Lung Nguyệt nghe, cuối cùng còn nói một câu: “Lưu Hải này nhìn thì khôn khéo, không ngờ lại là một tên ngốc.”

Lung Nguyệt cười: “Hắn là một người phúc hậu, Mạc thị này có mắt không tròng. Theo ta thấy cô nương nào gả cho hắn, tất có phúc khí!”

“Đúng vậy, Lưu Hải là một nam nhân tốt.”

Lung Nguyệt vừa dứt lời, Bùi Nguyên Tu từ bên ngoài đi vào, còn bồi thêm một câu.

Tẩy Bích thấy vậy, phúc thân lui ra khỏi phòng.

“Đứa bé kia nói cho cùng cũng là huyết mạch Hoàng tộc, Cửu nhi tính thế nào?” Đã nghe qua sự tình từ đầu tới cuối, Bùi Nguyên Tu hỏi.

Lung Nguyệt cười nhạt: “Mạc thị đúng là tâm lớn, lúc trước dám làm ngoại thất của Lý Lộc, nay đứa nhỏ này chỉ sợ là đứa con duy nhất của Lý Lộc. Nếu đưa bé tới đất phong của Thành Quận Vương, chỉ sợ không sống tới lúc trưởng thành. Nếu chúng ta thương bé, muốn nuôi dưỡng bé, tất nhiên phải nói rõ thân phận của bé, đến lúc đó Lý Thọ lại nói rằng chúng ta muốn dưỡng bé thành quân cờ trong tương lai, lại đòi bé trở về. Chàng và thiếp muốn giữ cũng không thể nào giữ được, dù sao cũng là danh không chính ngôn không thuận. Chẳng bằng tìm gia đình bình thường thu dưỡng, để bé lớn lên bình an là tốt nhất.”

“Không ngờ trong thời gian ngắn nàng lại có thể nghĩ chu toàn""

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh

""""""""Tập tin gởi kèm:
""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui