Công Chúa Thời Tiết

Chắc chị cũng cảm nhận được nỗi đau của bạn gái tôi rồi chứ.Đây chỉ là trả lại những gì chị đã gây ra cho cô ấy thôi.

Trong quán bar lúc này là một mảng cực kì im lặng,chỉ có tiếng nức nở của nhỏ Ly và một vài hơi thở gấp gáp của đám con gái.Họ đều biết hắn xưa nay chưa từng chửi mắng con gái chứ đừng nói là ra tay đánh nữa.Vậy mà hôm nay chỉ vì muốn đòi lại công bằng cho người yêu mà hắn lần đầu đánh con gái,hơn nữa còn là cực kì mạnh tay.

-Hãy cút xa ra khỏi tầm mắt của cô ấy,lần này chỉ là cảnh cáo thôi,nếu còn dám động tới cô ấy lần nữa thì địa ngục chính là chốn dừng chân của mấy người đó.

Trước khi rời khỏi quán,hắn bất ngờ quăng lại một câu khiến cho mấy đứa con gái kia tưởng được buông tha liền trấn động nặng.

-Những đứa còn lại thì sẽ nhẹ nhàng hơn.Tát mỗi đứa mười cái coi như cảnh cáo.

-Vâng!thiếu gia cứ yên tâm ạ!Nhất định sẽ không có án mạng xảy ra.

Tên vệ sĩ hùng hồn nói khiến cho đám con gái bỗng chốc mặt mũi trở lên tái mét.Thế nào là không có án mạng xảy ra chứ!

-Tốt!

Nói xong hắn trực tiếp đi thẳng,không thèm quay đầu lại dù chỉ một cái.


*

-Quách Thiên Thiên,Lâm Hoàng,tao tuyệt đối không để yên cho đôi cẩu nam nữ chúng mày đâu.

Về đến cổng nhà nhỏ Ly không nhịn được tức giận mà gào rống lên.

-Không để yên thì cô định làm gì?

Một giọng nam lạnh lùng vang lên sau lưng nhỏ.Khiến cho nhỏ đang "thăng" thì giật bắn mình liền xoay người lại nhìn.Nhận ra người đó là anh nhỏ liền trưng ra vẻ mặt oan ức,nước mắt lưng tròng.

-Thầy,thầy nhất định phải đòi lại công bằng cho em.Thầy xem,Lâm Hoàng ngang nhiên đánh em ra nông nỗi này.huhu

-Công bằng?

-Dạ!Đúng ạ,thầy nhất định phải trừng phạt cậu ta,đòi lại công bằng cho em nha thầy.

Thầm đắc í trong lòng nhưng vẻ mặt bên ngoài của nhỏ lại tỏ ra vô cùng tội nghiệp.Nhỏ không tin là ông thầy đẹp trai này sẽ không bênh vực cho nhỏ.


-Phặc!

Anh lạnh lùng bóp cổ nhỏ.Dường như muốn cướp đi mạng sống con người vậy.

-Thầyy...

Nhỏ khó thở thốt không ra lời.Dường như không dám tin vào mắt mình nữa.Thầy giáo tự nhiên muốn giết nhỏ.

-Dám mở miệng kêu tiếng công bằng?Ngươi đánh Thiên Nhi của ta còn dám mở mồm kêu ta giúp ngươi?Muốn chết?Đồ rác rưởi ngu ngốc!

Nhỏ quả thật không dám tin vào mắt,vào tai nghe của mình nữa.Hàng ngàn,hàng vạn lần nhỏ không thể tưởng tượng nổi đây là câu nói mà kẻ làm thầy có thể nói.

Nhỏ tưởng như sắp ngạt thở mà chết thì anh bất ngờ buông tay ra.Nhỏ mất điểm tựa liền ngã nhào xuống đất,ra sức hít lấy hít để không khí.

Ánh đèn vàng vọt ban đêm không đủ để nhìn thấy ánh mắt tím đậm của anh.Lạnh lùng và vô tình.

-Chết đi thì nhẹ nhàng cho ngươi quá!

Dứt lời,người con gái đang ngồi trên nền đất lập tức biến thành một con chó đen thui,cực kì xấu xí.

Thân ảnh anh biến mất trước mắt nhỏ.Toàn khu phố vắng tanh vắng ngắt chỉ có tiếng chó sủa vang vọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận