Công Chúa Xấu Xí

Trong bữa tối, mẹ hắn thông báo tối nay hắn phải đi với bà. Hắn cắn răng phục tùng mà lòng tiếc hùi hụi vì đã hẹn với Minh và Dương đi chơi, hắn đành kiếu. Đi với mẹ hắn không buồn nhìn xem đi đâu, cứ nhắm mắt đi theo lưng mẹ thôi, đến nơi hắn sững sờ
- Mẹ có hứng thú với mấy cái bạo lực này từ bao giờ thế? –Hắn ngộp vì dưới khán đài là 1 cái sàn thi đấu cứ như trên tivi hay chiếu đấu boxing ấy, có cái bản ở xa xa để là “Giải thi đấu các câu lạc bộ võ thuật cổ truyền” – Òa, hoành tráng ghê nha!
- Mẹ đang tìm vệ sĩ ày, hôm nay đêm chung kết, mày xem vừa lòng với người thắng cuộc nào mẹ sẽ tìm cách thuê họ làm vệ sĩ ày! – mama hắn tỉnh hơn cả tỉnh
- À há! Mém quên vụ vệ sĩ nha! Vâng để con xem xem ra sao đã nhé! – hắn định bụng coi đã đời rồi sẽ phán không vừa ý ai hết, hé hé
Thế là hắn ta coi trận nào, cứ công bố người thắng cuộc là hắn “súp pờ soi” người đó, tìm đủ cái để chê ỏng chê eo, nào là to con quá hắn đau tim, nào là người gì nhìn giang hồ thấy sợ, nào là người này ăn nhờ may mắn, …. Bla bla . mama hắn dần nghi ngờ hắn ta tuyển vệ sĩ hay là tuyển người tình :v
Đến gần kết thúc buổi thi đấu, Hắn tự dưng thấy nó, @@ hắn nghĩ mình nhìn lầm , cơ mà không sai được, cái mặt sẹo ( dấu hiệu nhận biết ác chiến luôn >~~<
Hiệp 2 bắt đầu, dường như lúc nãy nó được chỉ bày phương án tác chiến thì phải, đối thủ nó được chăm sóc lau sạch máu me cũng lết trở lại san đấu, hắn lại chuyên tâm đến mức lần này hắn chẳng biết tụi kia có còn cổ vũ cho nó nữa không.

Hiệp 2 bắt đầu, nó không như hiệp 1 nữa, nó như hổ đói thèm mồi, tấn công liên tục và đối thủ của nó chỉ có thể né đòn, đỡ đòn, chỉ 1 chút đã thấy rõ rằng đối thủ của nó đã đuối như trái chuối mà nó thì vẫn rất Sung ^^! Nó tấn công bằng 2 chân, hết đạp rồi đá chân trái chân phải, trên cao, dưới thấp nhìn đến hoa cả mắt, và giờ khắc này thì ai cũng thấy cô gái đáng thương kia cắn răng chịu đòn, tìm đường thoát thân mà thôi. Chưa hết hiệp 2 đã thấy chăm sóc viên đội đỏ chạy lên kéo kéo, nói gì đó.
Võ Sĩ góc đài đỏ bỏ cuộc, Võ sĩ góc đài xanh chiến thắng tuyệt đối! – Lời của mc như pháo hoa bùng nổ tất cả khán đài, hắn vui vẻ đứng dậy vỗ tay với cái mặt tươi hơn mặt trời. mama hắn ngỡ ngàng trước thái độ của con trai, kéo kéo đến mấy lần hắn ta mới tỉnh, nhớ đến mẹ
- Mẹ, có gì hả mẹ?
- Mày làm sao thế? Bạn mày à? Sao vui như chính mày thắng vậy?
- Không có a – Hắn chối ngay, rồi bóng đèn sáng trên đỉnh đầu, hắn tiếp luôn – Con vui vì tìm được vệ sĩ rồi ạ!
- Nữ ?
- Vâng! – cái đầu hắn gật còn hơn gà mổ thóc

- Ờ, mẹ không nghĩ đến trường hợp này, để xem lại đã…
- Á, cô ta thích hợp đấy mẹ ạ, này nhé, cô ta cũng không to con đến khủng bố như mấy tên kia, cô ta giỏi võ thực sự, và cô ta học chung trường con, bảo vệ từ trường về nhà ok luôn còn gì! – hắn sốt sắng thuyết phục mà không hay mình giấu đầu lòi đuôi bà con ợ :v
- Học chung trường, vậy mà mới nãy nói không quen, thằng này mâu thuẫn!
- ớ con.. con..- hắn gãi đầu
- Đi!
- Đi đâu mẹ?
- Xuống xem mặt nó ra sao, học trò ai để còn biết mà tìm tới hỏi thuê chớ!
Hắn sung sướng nhảy cẫng, đi nhanh hơn cả mẹ hắn.
Tối mẹ hắn về nhà gác tay, thằng đó sao bỗng dưng lạ quá? Con bé ấy là như thế nào với nó nhỉ? Con bé đó mặt sẹo nhìn hơi lạnh sống lưng, chậc kệ, vậy cho họ sợ ( :”> ), chắc là bạn bè quí nhau thôi, chứ con trai mình chảnh lắm, không có chuyện gì với con bé đâu, sư phụ nó cũng là người có tiếng tăm uy tín, mai tìm đến họ nói chuyện vậy……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận