Lúc đến bãi đất thì tên kia đã ở đó rồi (nàng đi xe đạp nên vậy , khổ thân) hắn ta còn gọi thêm
nhiều người đến nữa, nếu lúc nãy có 1 tên mang nạng chân thì bây giờ có thêm mấy người nữa, hẳn
là tất cả mấy tên hôm đó, giờ xúm lại hết để tính sổ đây mà. Haizz, may mà mình liệu sớm, lũ này
là lũ chơi bẩn, phát ghét, muốn dạy cho chúng nó 1 bài học nhớ đời. ( Suy nghĩ của nó)
Nó bước đến giữa bãi đất, lười biếng khoanh chân ngồi phịch xuống đất,mấy gã kia cứ trố mắt nhìn
hành động của nó, nhỏ này kì quái hết chỗ nói, nó không để ý thái độ của mấy người đó, giọng nói
trách cứ:
- Mấy anh chơi xấu quá đi, nãy có mấy người mà giờ gọi thêm 1 đống, em là con gái mà, con trai
đánh không lại con gái mà còn kéo thêm 1 đống con trai ăn hiếp mình em, cái này thiệt là bất công
nha!
- Tại cô em dại quá, gây thù chuốc oán với nhiều người, hôm nay anh tính sổ với em, nhiều người
khác cũng muốn tính, anh không gọi, ho tự tới thôi. – Gã lúc nãy cười đểu
- Là nam nhi thì đầu đội trời chân đạp đất, thù oán của mình thì tự mình trả, ai đời đi gọi người tới
đánh giùm, không phục đâu. – Nhỏ có hứng thú muốn luyện võ mồm
Ngoài kia, sau mấy lùm cây, có 3 người núp ở đó, theo dõi mọi sự, thật sự thấy nhột và ê mặt mày,
vốn dĩ mình là đầu têu mà bây giờ lại trốn 1 góc xem người khác gánh lấy chuyện minh làm, mà
người ta lại là thân con gái, mình là con trai, tự xét thấy mặt mũi mình thực sự thối nát quá, nhỏ
mắng người mà nghe cứ nhột bụng mình, hic
- Nam nhi hay không tụi anh tự biết, bé đừng giở trò.
- Người ta toàn nói thật, giở trò gì chứ! – nó trề môi phản pháo
- Không nói nhiều, làm thịt nó đi! – mấy người khác hết kiêng nhẫn đã ồn ào lên tiếng.
Ở lùm cây đã muốn nhảy ra khi nghe thế, nó cũng là con gái làm sao để nó 1 mình như thế được,
nhưng chưa kịp manh động thì phải dừng lại xem tiếp.
Một người cao body đẹp, tay xăm trổ mặt cọp, mặt cười như không cười vừa tiến vào vừa nói:
- Muốn ăn hiếp nha đầu của ta? Phải hỏi ý kiến ta, mấy nhóc chưa được sự cho phép của ta, ai dám
động nha đầu này ta xem xem kết quả ra sao! – (Anh Thắng, bà con còn nhớ vị sư huynh của BB
không? ) Anh nói xong thì vừa đến bên nó, cúi xuống xoa đầu nó thì thầm:
- Có mấy thằng nào trong bụi cây nữa
- 3 thằng ạ? – Nó thở dài hỏi lại
- Ừ
- Kệ mấy tên ấy, mà anh đừng xưng danh ra, mồm mấy tên ấy hơn cả bà tám.
- Ha ha
- Cười đủ chưa? Thì ra cô em cũng không vừa nha, cũng gọi người mà bày đặt ăn vạ tụi anh ỷ đông
hiếp yếu! – Bên kia bực bội cằn nhằn
- Eo ôi, em gọi 1 người mà, mấy anh đếm xem phe mấy anh bao nhiêu đi nha! – Nó le lưỡi
****** Đường phân cách không gian chu choe****************
Trong lùm cây
- Sao lúc đi đánh nhau mà cô ta lại chuchoe vậy? bình thường lạnh lùng bỏ xừ ra! – Minh đập đâu
vào mấy cái lá than vãn
- Con này không được bình thường! – Dương cũng không nhịn được than vãn
- Tụi bây im, tập trung xem, bị lộ là nhỏ lột xác tao đó! – Nam khổ sở
- Sao nhỏ lột xác mày? – đồng thanh
- Nhỏ không muốn tụi mình tới xem – Nam quá tập trung, không biết là mình đã lỡ lời làm lộ
- Sao mày biết nhỏ không muốn mình tới? – Đồng thanh ep2
- Nhỏ nói – Nam vẫn còn chưa tình táo
- Nhỏ nói khi nào? – đồng thanh ep3
- Nãy nhỏ nhắn….. ơ tao ….ơ – Nam đã tỉnh táo rồi
- Nói, nhỏ nhắn gì? Nhắn khi nào? Sao tao không biết? – Minh và Dương hỏi dồn dập.
- Bây im coi, về nhà kể, giờ không phải lúc tụi bây làm loạn!
******* ĐƯờng phân cách không gian chuchoe***********
Lại lia máy quay về giữa bãi đất
- Bé gọi 1 người cũng là do bé gọi 1 người, hừ, đã gọi người thì cứ tình gọi người, nhiều ít anh
không biết, hôm nay anh phải bẻ hết chân tay bé để bù lại cho tụi anh!
- Ăn gian nha, chơi đếu! – Nó hậm hực
- Đã như mấy nhóc nói, lỡ mang tiếng gọi người rồi thì gọi cho luôn vậy, nhiều ít không quan trọng
nhá! – Anh Thẵng vẫn cười cười, vỗ tay mấy cái
Ở đâu trong khu nhà hoang kéo ra quá trời người, dường như đứng đầy nửa cái bãi đất rộng.
- Bây giờ thì đứa nào muốn bẻ chân tay nha đầu của anh, lên đây! – Anh Thắng đã đổi giọng, mặt
nghiêm nghị quét mắt tới bên kia.
Vốn nghĩ mình đông người, nhỏ có 3 đầu 6 tay cũng không thoát, nay bỗng chốc tình thế đâỏ
ngược, mấy tên bên này xanh mặt, khí thế ban nãy cũng không còn, tên nào cũng muốn kiếm
đường rút về, tự động lui lại 1 đoạn.
- Muốn chạy cũng trễ rồi, ai bảo mấy nhóc to mồm mắng mỏ nha đầu nhà anh chứ? Anh em lên,
cho chúng nó bò lết về nhà cứ không đi được bằng 2 chân. – Anh Thắng dứt khoát đặt tiêu chuẩn
cho cuộc chiến. Và sau đó, nó quay mặt đi ra sau, không muốn nhìn cảnh hỗn chiến.
Nó vừa đi vừa nói chuyện với anh Thắng:
- Cảm ơn sư huynh, hì hì, phiền sư huynh quá!
- Phiền cái nha đầu nhà ngươi, có việc gì còn biết nhắn anh là tốt, sau này cũng cứ như vậy, anh là
sư huynh thì chuyện bảo vệ sư muội cũng là chuyện đương nhiên.
- He he, sư huynh thiệt nhiệt tình, muội cảm động quá!
- Thôi ở đây xong rồi, em đi giải quyết 3 con kiến kia đi, anh dạy dỗ tụi này đã.
- Cảm ơn anh, em đi, lần sau gặp anh ạ! Bye bye!
Rồi nó bước thẳng đều đến cái lùm cây kia, nó dễ dàn nhận biết vì chỉ có lùm cây này rộn ràng
rung rinh dù trời chả có tí gió =)))))
- CÒn định ở trong đó bao lâu? – Nó hắng giọng hỏi nhỏ
Ba con người xấu hổ lục tục đi ra, định mở miệng viện lí do thì nó đã ngắt lời.
- Ra quán ngồi nói sau
********* đường phân cách là em********
Tại quán nước, cũng 1 bàn 4 người, nó không im lặng như mọi khi, nó là người mở miệng trước.
- Chuyện hôm nay, quên hết dùm tôi, tôi không cần cảm ơn, không cần gì hết, tôi muốn được yên
ổn học ở trường.
- Đâu phải muốn quên là quên cái rột đâu! – Minh chống chế
- Thế bây giờ muốn gì? – Nó không mấy vui vẻ
- Á a a, không có gì, không quên cũng phải quên, sẽ quên hết, tiểu tổ tông bớt giận. – Dương thấy
không ổn vội bụm miệng Minh, nịnh nọt
- Cảm ơn! – Nó đứng dậy quay mặt nói với Nam- Cặp tôi đâu?
Nam lấy cặp nó, đưa trả.
- Tôi đi trước! – nói xong nó bỏ đi, để lại 3 người tự xử với nhau.
- Sao mày có cặp nhỏ? – Minh thắc mắc hỏi Nam
- Nhỏ nhắn lấy dùm. – N
- Bao giờ? Sao tụi tao k biết? – D
- Hồi tao đi vệ sinh ấy, có đứa vào nói là nhỏ nhắn lấy dùm cặp nhỏ. – N lại nói dối
- Còn nãy mày nói nhỏ không muốn tụi mình tới xem chỗ bãi đất trống, nói bao giờ? - M
- Thì nhỏ nhờ người nhắn luôn lúc đó đó, tao thấy mệt, tao muốn về, tao về trước. – N muốn thoát
khỏi tình trạng bị thẩm vấn này, chuồn lẹ.