Lăng Tuấn Hạo đưa cô về nhà riêng.
Chiếc siêu xe của anh cứ vậy băng băng trên đường lớn.
Tâm Nhi nhìn qua anh đang tập trung lái xe, ở góc nghiêng như này, chồng cô cũng quá đẹp trai rồi.
Đôi mắt hẹp dài nghiêm nghị, sóng mũi cao cùng đôi môi mỏng, mọi thứ trên gương mặt đều đạt đến sự hoàn hảo
-Em ngắm đủ chưa?
Tuấn Hạo dừng lại trước đèn giao thông đỏ.
Anh quay qua thú vị nhướn mày nhìn cô làm cô phải bật cười
-Chồng em đẹp trai như vậy, có ngắm cả ngày cũng không chán.
-Nịnh nọt!
-Ông xã, anh đưa em tới siêu thị gần nhà đi.
Em muốn mua vài thứ làm bữa tối cho chúng ta.
-Được.
Đèn giao thông vừa chuyển xanh thì chiếc siêu xe lại một lần nữa lăn bánh.
Chẳng mấy chốc đã dừng lại trước siêu thị lớn.
Tuấn Hạo bước xuống mở cửa xe cho cô, Tâm Nhi vui vẻ khoác tay anh bước vào trong
-Anh muốn ăn món gì? Hôm nay, đích thân đầu bếp vợ sẽ chiều lòng anh hết mức.
Anh muốn ăn gì cứ nói, em đều làm cho anh.
-Vậy ư? Vậy thì anh muốn ăn thịt vợ.
Cách chế biến đơn giản nhất chính là leo lên giường và không mặc gì hết.
Tuy chỉ là những lời thì thầm bên tai cô nhưng cũng không tránh được xấu hổ, Tâm Nhi đỏ mặt đánh lên người anh trừng mắt cảnh báo
-Anh biết đây là đâu không vậy? Ai nghe thấy thì sao?
-Thì chẳng phải là do em nói sẽ chiều lòng anh? Anh muốn ăn gì cũng chiều cơ mà.
-Tuấn Hạo, anh nghiêm túc lại nào.
Tâm Nhi bật cười đẩy đầu anh ra khỏi hõm cổ mình khi anh đang liên tục cọ cọ làm nũng.
Cuối cùng, Lăng Tuấn Hạo cũng chịu nghiêm túc hôn chụt lên bên má cô, chịu trách nhiệm to lớn là đẩy xe cho cô lựa hàng
-Ông xã, hải sản xào ớt chuông nhé.
-Cũng được nhưng anh muốn ăn nhiều mực.
-Được, lát chúng ta qua kia mua mực.
Xe hàng mỗi lúc một nhiều, Tâm Nhi nhìn cái gì tươi sống cũng cho vào xe.
Dẫu sao thì trọng trách tính tiền cũng không phải do cô.
Đẩy xe lại quầy thu ngân, Tâm Nhi khẽ cười chuyển đồ giúp nhân viên
-Dạ của anh chọ hết 765 ngàn ạ, anh hay chị sẽ thanh toán ạ?
-Thanh toán cho cô ấy đi em.
Tuấn Hạo lên tiếng nhìn Tâm Nhi.
Cô vui vẻ lấy một tấm thẻ đen để lên bàn.
Nhân viên nhanh chóng thanh toán cho hai vợ chồng.
Tuấn Hạo hệt như một bà mẹ nội trợ, tay xách nách mang cồng kềnh quá độ.
Đợi khi hai người đi, vài nhân viên mới thì thầm, bàn tán với nhau
-Anh ấy là Lăng Tuấn Hạo, Lăng Tổng của tập đoàn Lăng thị đấy.
-Có là tổng tài cao cao tại thượng đến mấy thì cũng là kiếp thê nô thôi.
-Anh ấy đẹp trai thật.
.
.híc, còn hơn cả minh tinh màn ảnh.
-Tấm thẻ đen ban nãy hình như là của anh ấy.
-Nhưng người sử dụng lại là Lăng thiếu phu nhân haha, cặp đôi này đáng yêu thật.
Trở về biệt thự riêng, Tâm Nhi nhanh chóng lên lầu tắm rửa rồi cùng anh xuống bếp làm bữa tối.
Cô soạn hết mọi thứ để vào từng ngăn lạnh phù hợp để thực phẩm được bảo quản tốt nhất.
Loay hoay một lúc cũng đã xong, Tâm Nhi quay qua nhặt hết bó rau cải đưa qua anh
-Anh à, cô gái câm kia.
.
.em thấy cô ấy đáng thương thật đấy.
-Ai cơ?
-Là cô giúp việc bên nhà chính ấy, em cảm thấy cô ấy rất tội nghiệp.
-Em để ý tới người làm làm gì, kệ đi.
Lo để ý một mình anh là được rồi.
-Anh thật là.
.
.chỉ là nhìn cô ấy có chút thương cảm.
-Không cần để ý bọn họ đâu phu nhân của tôi ơi.
Tuấn Hạo vui vẻ rửa rau qua vài lần.
Nhìn qua nồi nước thịt băm đang sôi, anh nhẹ nhàng thả chúng vào rồi nêm nếm gia vị cho vừa ăn.
Quay qua ngắt nhẹ má cô, anh vòng tay ra sau ôm chặt lấy vòng eo con kiến kia mà vùi mặt sâu vào hõm cổ.
Hương thơm dịu nhẹ, man mát từ cơ thể cô kết hợp cùng chút hương hoa hồng từ sữa tắm khiến anh tham lam hít lấy
-Vợ à, em quan tâm anh là được rồi.
Đừng quan tâm đến người khác.
-Haha, được rồi mà.
.
.nhột em.
.
.
Tuấn Hạo quay người cô lại phủ môi lên môi cô.
Cuốn cô vào nụ hôn kiểu Pháp, trực tiếp rút cạn mật ngọt trong khoang miệng nhỏ.
Tâm Nhi bị anh bế lên kệ bếp làm bằng bệ mặt đá hoa cương.
Nụ hôn ngọt ngào vẫn không chịu dứt ra, anh đưa lưỡi vào sâu khoang miệng khám phá từng chút một.
Dừng nụ hôn lại đã là chuyện của 3 phút sau.
Tâm Nhi thở hổn hển dựa đầu vào ngực anh
-Anh biết em đang bận nấu ăn không hả?
-Thôi nào bà xã, đừng dỗi nữa.
Anh đẩy nhẹ cô ra, hôn chụt vào môi cô.
Tâm Nhi bật cười ôm lấy anh nhảy xuống đất.
Quay lại với việc nấu nướng, cô săn tay áo làm sạch hết mớ hải sản anh yêu thích.
Từng bước lăn, xào một đều được cô cẩn thận, chăm chút, anh yêu thương ôm lấy cô từ sau
-Thơm quá vợ yêu.
-Còn không xem là ai vào bếp?
-Vợ anh là giỏi nhất!
Buổi tối ngọt ngào của hai vợ chồng cứ vậy diễn ra.
Tâm Nhi hôm nay có chút mệt mỏi nên sau bữa ăn cũng nhanh chóng lên lầu đánh răng, rửa mặt.
Tiến lại bàn trang điểm skin care một chút.
Nhìn anh trên giường, cô khẽ cười quẹt nhẹ một chút kem dưỡng ẩm lên lòng bàn tay mình.
Bước lại giường cô đưa hai tay áp lên má anh xoa đều.
Tuấn Hạo khẽ cười khi nghe mùi kem dưỡng nhè nhẹ quanh mũi
-Chồng em đẹp sẵn rồi, em mà còn chăm sóc như vậy sẽ khiến cho các cô gái u mê anh không lối về mất.
-Anh thử để ai vào lòng xem.
-Nếu anh làm vậy thì em sẽ làm gì? Đánh ghen sao?
-Em sẽ lôi anh về, tẩn anh một trận.
Vòng ngực này chỉ được chứa mỗi em thôi.
Nói rồi cô nhào về phía anh ôm chặt lấy.
Bên mặt đã áp lên ngực anh nghe từng nhịp tim trầm ổn đều đều.
Tuấn Hạo phì cười đưa tay vuốt ve tấm lưng nhỏ
-Không chỉ vòng ngực này, mà cả tấm thân này là của riêng em.
-Không tin.
-Thế chứng minh cho em xem nhé.
Tâm Nhi dĩ nhiên rất hiểu ý chồng, cô khẽ cười nhướn người lên hôn môi anh.
Tay cô vuốt ve từ cổ xuống bờ ngực săn chắc rồi tới cơ bụng sáu múi cực phẩm
-Chứng minh bằng cách này sao ông xã?
-Em còn hỏi?
Vừa nói anh vừa lật cô nằm xuống giường.
Tâm Nhi cười giòn ôm lấy cổ anh kéo xuống cùng mình dây dư môi lưỡi.
Đặt những nụ hôn ướt át xuống cổ cô, tay anh lần tới chui lọt vào trong chiếc áo pyjama làm loạn
-Ưm.
.
.ông xã.
.
.từ nào.
-Giờ phút này mà còn từ từ thì anh là thằng ngu rồi.
Chốc lát những thứ vướng víu trên người cả hai đều nằm gọn trong góc phòng.
Tâm Nhi ưỡn người để anh trêu đùa cặp hồng đào của mình.
Tiếng mút máp vang lên giữa bầu không khí ái muội, Tâm Nhi đưa tay ôm lấy đầu anh áp sát vào bộ ngực căng tròn
-Tuấn Hạo.
.
.ưm.
.
.
-Sao vậy?
-Mạnh một chút.
.
.ưm.
Anh vui vẻ cắn một bên ngực, bên còn lại cũng được anh đưa tay nhào nặn thành đủ mọi hình dạng.
Bàn tay hư hỏng đã bắt đầu xuống bên dưới chu du vào vùng đùi trong non mềm.
Cứ vậy lần lên hoa huy*t chạm nhẹ
-Ưm.
.
.ân.
.
.đừng mà
Tâm Nhi cảm nhận sự đụng chạm bên dưới liền ưỡn người.
Tuấn Hạo khẽ cười đưa tay vuốt ve hoa huy*t ẩm ướt rồi dần cho ngón tay vào khuấy động.
Anh cúi xuống hôn lên nơi tư mật, đầu lưỡi ra vào khiến cô đạt khoái cảm
-Hạo.
.
.sâu một chút.
.
.ưm.
.
.
-Vậy sao?
Anh mút mạnh khiến dòng nước ấm chạy vào trong khoang miệng.
Tâm Nhi ưỡn người ra sau khi bị anh trêu đùa đến ngứa ngáy
-Đừng đùa mà.
.
.
Tuấn Hạo tiến lên hôn trọn môi cô.
Bên dưới đã dần tiến vào bên trong hoa huy*t ẩm ướt.
Cảm giác thoải mái khiến anh thở hắt
-Tâm Nhi, em chính là bảo bối tuyệt nhất của anh.
-Ưm.
.
.thế sao?
Anh không trả lời chỉ bắt đầu luân động nhẹ nhàng trong cô.
Từ chậm đến nhanh, anh đưa cô đến những cảm xúc hoan hỉ
-Hạo.
.
.aaa.
.
.nhẹ lại đi anh.
.
.
Tuấn Hạo vẫn đều đều ra vào.
Đến khi không chịu được nữa liền bắn thẳng lên bụng cô.
Nằm sấp xuống vùi mặt vào chiếc cổ non mềm kia cắn nhẹ
-Bà xã.
.
.em tuyệt thật.
.
.
-Ưm.
.
.đau em.
.
.hôm nay em mệt, đến đây thôi nhé.
Anh khẽ cười ngước mặt lên hôn chụt vào môi cô rồi ngã người qua một bên, ôm lấy cô vào lòng.
Tâm Nhi khẽ cười ngước mắt lên nhìn anh
-Uất ức sao?
-Một chút, nhưng em mệt thì nghỉ ngơi thôi.
-Haha, mà anh tính khi nào xây dựng hồ bơi với lại tua sửa lại vài căn phòng vậy?
-Tuần sau nhé, anh sẽ cho thợ tới tua sửa lại những chỗ mà em không ưng ý.
-Vậy tạm thời chúng ta qua ở nhà ba mẹ được không?
-Ừm, để mai anh hỏi mẹ.
Dù sao qua đó ở cũng rất tốt.
Tâm Nhi khẽ cười nằm trong lòng anh.
Một lúc sau, Tuấn Hạo đứng dậy bế cô vào nhà vệ sinh tẩy rửa.
Tâm Nhi ngoan ngoãn để anh làm sạch cho mình
-Ông xã, em buồn ngủ.
-Đợi anh một chút, nhắm mắt nghỉ ngơi đi, lát anh bế em ra ngoài.
Tâm Nhi nhắm mắt lại mặc anh tẩy rửa cho mình.
Bế cô ra ngoài, anh điều chỉnh lại nhiệt độ phòng rồi leo lên giường ôm lấy cô vào lòng.
Đặt nhẹ lên môi cô một nụ hôn phớt, khóe môi cũng khẽ cong lên hạnh phúc
-Bảo Bối của anh, ngủ ngon.