Cộng Điểm Cho Cây Kỹ Năng Yêu Phi Như Thế Nào


Bị hệ thống lừa một lần, Thu Minh Thù sẽ không hành sự lỗ mãng.
Những thuộc tính của hệ thống này, ý nghĩa của chúng không nằm trên mặt chữ, hắn lựa chọn cộng điểm "Thể chất", không phải làm thể chất chuyển biến tốt, mà là thể chất chuyển biến có lợi cho hệ thống Yêu Phi đạt được giá trị kinh diễm.
Như vậy các thuộc tính khác, hẳn cũng là làm tiền đề để đạt được giá trị kinh diễm, có lợi cho hệ thống phát triển.
Cho nên "Sức mạnh " cũng không phải chỉ đơn giản là sức mạnh cơ bắp thuần tuý, "Trí lực" cũng sẽ không chỉ là trí thông minh.
Hắn cần loại bỏ những cái bẫy, tìm thuộc tính có lợi nhất cho mình, ít nhất có thể giúp hắn tạm thời khôi phục một chút thể lực, mà không là trạng thái có thể chết bất cứ lúc nào như bây giờ.
Thu Minh Thù nhìn chằm chằm ngôi sao trên bản vẽ bảy cấp thuộc tính, trong lòng dần dần nảy ra một ý tưởng.
Nếu không thể bảo đảm thuộc tính nào hiện tại hữu dụng nhất, vậy trước tiên chỉ cần xác định thuộc tính nào là vô dụng.
Vì liên quan tới phục hồi thân thể, nên trí lực, may mắn cùng sáng suốt bị loại đầu tiên, còn lại sức mạnh, khéo léo, dẻo dai......
Chọn một trong ba cái, dường như đều có khả năng có tác dụng, nhưng đối với hệ thống này, Thu Minh Thù luôn cảm thấy dưới chân mình luôn có cái hố vô hình, nó sẽ dùng đủ loại cách thức mê hoặc hắn, chờ đợi hắn sụp hố.

Tuy rằng hắn có thói quen hiểu rõ mọi thứ rồi mới quyết định, nhưng Thu Minh Thù không thể không chấp nhận, đối với hệ thống phi lý trước mặt, việc phán đoán bình thường không có bất kì tác dụng gì, ngược lại còn gây trở ngại cho chính bản thân hắn.
Vì vậy, cứ dứt khoát dùng trực giác là được.
Thu Minh Thù trầm mặc hồi lâu, hắn cuối cùng cũng quyết định, giơ ngón tay lên, đầu ngón tay tuỳ ý dừng bất kì trong bản đồ sao.
Đó là biểu tượng cho tính dẻo dai.


Một khi đã như vậy, thì chính là nó.


Thu Minh Thù không cho bản thân thời gian để hối hận, suy nghĩ của hắn khẽ nhúc nhích, đầu ngón tay tỏ ra vầng sáng, nhập vào bản đồ sao trước mặt.
Ngôi sao trên bản vẽ thuộc về "Dẻo dai" dần dần sáng ngời lên.
Cảm giác tương tự như lúc hắn thắp sáng "Thể chất" xuất hiện trong cơ thể, Thu Minh Thù tưởng như chính mình đắm chìm dưới ánh sao, hắn cố gắng để hiểu được trạng thái hiện tại của mình, muốn cảm nhận sự khác biệt trong cơ thể, nhưng mà một lúc lâu sau, hắn vẫn như cũ, không có sinh ra bất kì cảm giác nào khác so với trước đây.

Không khác gì?
Thu Minh Thù không khỏi giật mình, chợt hoài nghi.
Hắn quay lại nhìn bản đồ sao, xác nhận thuộc tính "dẻo dai" chắc chắn đã được thắp sáng, nhưng tại sao cơ thể của hắn không có gì khác so với lúc trước? Chẳng lẽ thuộc tính "dẻo dai" là thứ không thế nhìn thấy được bằng mắt thường? Vậy nó yêu cầu như thể nào mới có thể cảm nhận được sự thay đổi?
Không biết có phải hệ thống nghe thấy nghi ngờ trong lòng hắn hay không, ngay lúc hắn do dự, ánh sao chậm rãi biến mất, giá trị kinh diễm phát huy xong khả năng của nó.

Tuy nhiên, khoảnh khác ánh sao vừa biết mất, Thu Minh Thù nhìn thấy một số liệu chậm rãi hiện ra ở phía dưới giá trị kinh diễm.

Hoá ra đó là một thanh máu.
Một biểu tượng bình thường, loại thanh máu đơn giản, tượng trưng cho tính mạng, có thể nhìn thấy được ở bất kì trò chơi nào trong thế giới ban đầu của Thu Minh Thù.
Thanh máu hiện tại chỉ còn lại hai phần ba lượng máu, lúc này Thu Minh Thù nhịn không được sặc ra một ngụm máu tươi, lượng máu trong thanh máu cũng giảm.

Đó là một lượng máu rất nhỏ, nếu không phải Thu Minh Thù trước sau nhìn chằm chằm nó và hắn cũng cực kỳ nhạy cảm đối với các con số, có lẽ căn bản sẽ khó phát hiện ra.
Lúc này, ánh mắt Thu Minh Thù có chút kinh ngạc, theo ánh sáng tan đi, bản đồ sao dần dần khôi phục trạng thái như trước, Thu Minh Thù nhìn thấy thanh máu kia cũng dần dần biến hóa, bắt đầu chậm rãi kéo dài.
Quá trình tăng máu có chút chậm, Thu Minh Thù im lặng chăn chú nhìn sự thay đổi, ước chừng mười lăm phút sau, hắn mới thấy nó ngừng tăng.
Thời điểm dừng lại, thanh máu đã tăng gấp đôi.
Lúc trước mặt Thu Minh Thù không biểu tình, thấy vậy, sắc mặt hắn lại hơi đổi, rốt cuộc cũng hiểu được.
"Thì ra dẻo dai chính là có ý nghĩ như vậy."
Theo cách nói thông thường, "dẻo dai" là chỉ khả năng chống chịu va đập của cơ thể, giá trị dẻo dai càng cao thanh máu càng dài, tức là mức độ nôn ra máu như nhau, tổn thương gây ra cho hắn sẽ nhỏ hơn.
Nói sâu xa hơn, thanh máu có thể được phục hồi bằng nhiều cách khác nhau, nếu hắn khôi phục thanh máu đủ nhanh, có lẽ tổn thương do nôn ra máu sẽ không theo kịp tốc độ hồi máu.
Đúng là như vậy, nhưng Thu Minh Thù tự hỏi, sao hắn cứ cảm giác là có chỗ nào không ổn.
Vậy là hắn vội vã nửa ngày, chỉ là từ trạng thái suy yếu hộc máu, biến thành trạng thái quen nôn máu?

"......"
Thu Minh Thù ngày càng lo lắng cho tương lai của mình.
·
Dù lo lắng đến đâu, trải qua một ngày lăn lộn, nhiều chuyện xảy ra, thân thể dù cho là bình thường của Thu Minh Thù cũng chịu không nổi, huống chi cơ thể này vẫn là cái túi máu hình người, hắn suy nghĩ một lát dần dần mất đi sức lực, cuối cùng vùi mình trên gối đầu chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Không rõ hắn nhìn thấy hình ảnh gì trong mộng, Thu Minh Thù tỉnh lại lần nữa, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Bên ngoài trời đã sáng, trong phòng của hắn đã có người dọn dẹp, là Tú Hạ vào phòng như thường lệ, thấy hắn vẫn chưa tỉnh lại, cho nên lặng lẽ dọp dẹp phòng, không quấy rầy hắn nghỉ ngơi.
Thu Minh Thù chống người ngồi dậy, động tác còn khá khó khăn nhưng so với ngày hôm qua đã có thêm nhiều sức lực, nghĩ vậy, hắn lập tức xem thanh máu, quả nhiên phát hiện, trải qua một đêm nghỉ ngơi, thanh máu so với ngày hôm qua tăng lên không ít, nhiều hơn 80%.
Đứng lên đi lại vài bước, Tú Hạ bên ngoài nghe thấy được động tĩnh trong phòng nên nhanh chóng đưa lên bữa sáng, Thu Minh Thù xem lại thanh máu sau khi ăn xong, vừa lòng nhìn thanh máu khôi phục 100%.
Sau đó, hắn thử hoạt động vài lần, hy vọng có thể tìm lại một chút thân thủ mà trước khi hắn xuyên qua.
Bất quá hắn vừa mới khởi động, thậm chí chưa bắt đầu tập luyện, ngực hắn hơi hơi khó chịu, nhịn không được che môi ho nhẹ, cổ họng liền niếm được vị tanh ngọt ngào.
Thu Minh Thù: "......"
Nửa ngày kế, Thu Minh Thù chứng kiến thanh máu đang đầy của hắn chậm rãi rút xuống theo đừng đợt hộc máu, cả người giống như là trúng debuff (*), điên cuồng trừ máu, nếu không phải thanh máu dài chỉ sợ đã sớm thấy đáy.
Tình trạng này, muốn rèn luyện thân thủ đương nhiên là tạm thời không có khả năng, Thu Minh Thù cảm giác chính mình như là một cái bình chứa đầy máu, nếu vô tình cử động, máu sẽ luân phiên chảy ra, vì thế hắn phải di chuyển thật cẩn thận, tận lực để máu ít nôn ra hơn.
Theo quan điểm của Thu Minh Thù mà nói, tăng thuộc tính dẻo dai cùng với giới hạn của thanh máu là điều hắn cần thiết nhất.
Nghĩ như vậy, Thu Minh Thù cũng không nhàn rỗi, hắn ở tẩm cung nghỉ ngơi hai ngày, chờ đến khi đã quen với mối quan hệ giữa chiều dài thanh máu và lượng máu hắn nôn ra, bảo đảm chính mình sẽ không vì nôn quá nhiều máu mà chết bất đắc kỳ tử, hắn rốt cuộc bắt đầu hành động, lần thứ hai thu thập điểm giá trị kinh diễm.
Vì đã có kinh nghiệm, lần thứ hai suôn sẻ hơn rất nhiều, ngoài việc lần trước đi đến cung điện của ba nam phi kia, thanh máu của Thu Minh Thù đã tăng gấp đôi khi hắn đi đến một cung khác, mở ra bản đồ mới.
Vận khí của Thu Minh Thù khá tốt, chỗ hắn mới phát hiện này là cung điện của một phi tần tương đối quyền lực, người bên trong không ít, chỉ tính tôi tớ cùng hộ vệ đã lên đến mấy chục người, Thu Minh Thù giả làm người qua đường mang lên bộ dáng hắn luyện tập nhiều ngày trước, hắn mặc y phục trắng trang nhã phiêu dật bước qua, lập tức thu hoạch rất nhiều giá trị kinh diễm, hơn nữa mấy ngày nay, mỗi lần qua một đoạn CD, liền có thể thu hoạch điểm kinh diễm từ Tú Hạ, còn có điểm kiếm được lúc gặp nhiều thủ vệ tuần tra trên đường đi, chờ đến khi Thu Minh Thù trở lại Hòe Ngọc Cung, hắn đã có 48 điểm giá trị kinh diễm.

Trở lại trong cung điện, Thu Minh Thù nóng lòng mở ra giao diện bản đồ sao, bắt đầu thăng cấp thuộc tính dẻo dai.
Bảy hạng thuộc tính cơ bản tổng cộng có 15 cấp, tuy rằng từ 0 cấp đến cấp 1 chỉ cần 5 điểm giá trị kinh diễm, nhưng giống với các hệ thống khác, mỗi lần thăng cấp đều yêu cầu điểm giá trị kinh diễm tăng theo thứ tự, ví dụ như hiện tại hắn muốn tăng dẻo dai từ 1 cấp lên tới 2 cấp thì yêu cầu 10 điểm giá trị kinh diễm.
Cho dù như vậy, Thu Minh Thù vẫn như cũ không do dự, đối với hắn mà nói không có gì quan trọng so với tính mạng, hắn ưu tiên thuộc tính dẻo dai lên hàng đầu.
Tiêu phí 10 điểm giá trị kinh diễm, thuộc tính dẻo dai thăng cấp lần nữa, Thu Minh Thù ở dưới ánh sao màu bạc nhìn thanh máu của chính mình lần nữa dài ra, hắn từ đáy lòng sinh ra cảm giác an toàn không gì sánh kịp.
Tiếp theo từ 2 cấp đến cấp 3, cần 20 điểm giá trị kinh diễm, Thu Minh Thù không hề do dự, tiếp tục thăng cấp, chờ đến khi thăng cấp xong, trong tay hắn chỉ còn dư lại 18 điểm, mà muốn tăng thêm từ cấp 3 lên cấp 4, cần tới 40 điểm, Thu Minh Thù tạm thời không có nhiều điểm như vậy, hắn nhìn xem thanh máu đã tăng lên đến mức, cho dù có hộc máu liên tục cả ngày cũng không có nguy hiểm tới tính mạng, nên tạm thời hắn không có ý tăng thêm nữa.
Dư lại 18 điểm giá trị kinh diễm, có lẽ nên thử thử xem một chút thuộc tính khác?
Thu Minh Thù nghĩ nghĩ, ánh mắt đảo qua bản đồ sao, cuối cùng dừng ở "May mắn" quyết định chọn thuộc tính này.
Mặt khác, các thuộc tính khắc hắn đều không rõ hoặc nhiều hoặc ít, mà cái hệ thống này cũng không phải dựa theo lẽ thường là có thể phán đoán, nhưng dựa vào kinh nghiệm, bất kể tình huống nào, thuộc tính "May mắn" chắc chắn sẽ không vô dụng.
Trong nhiều tình huống không thể giải thích bằng lẽ thường, may mắn luôn là thứ có tính quyết định ở thời khắc quan trọng.

Tóm lại là, bởi vì có thanh máu siêu dài, lá gan của Thu Minh Thù cũng lớn lên không ít, sau một lúc suy nghĩ ngắn ngủi, hắn đưa ra quyết định, sau đó đem 15 điểm giá trị kinh diễm còn dư, trực tiếp tăng may mắn lên tới 2 cấp.
Chìm trong ánh sao, Thu Minh Thù nhìn chằm chằm bản đồ sao trước mặt, chờ đợi thay đổi xảy ra.
Nhưng mà, hắn lại không chờ được bất kì thay đổi nào.
- --
(*): Debuff: Trái ngược với buff, debuff là hiệu ứng hay trạng thái bất lợi cho nhân vật..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận