Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia


Bùi Y chưa từng nghĩ tới ngay khi kiếp sống thành chủ của y bắt đầu đã có ma tới nói thành phố ngầm của mình là rách nát.
Điều này đối với một thành chủ đang hừng hực nhiệt huyết mà nói là một sự vũ nhục cực lớn.
Trong cơn giận giữ, Bùi Y rút roi với ác ma sừng trâu.
Cầu Cổn Cổn tỉnh táo lại: “Trời má, tiến vào cốt truyện sao?”
Ngưu Lãng Minh Qua nheo mắt, đánh giá Bùi Y: “Nam mị ma của gia tộc Viêm ma? A, cái tên Louis kia ngay cả nữ mị ma cũng không chơi nổi sao? Thế mà lại ở cùng mặt hàng này.”
“Mày ——” Bùi Y đang muốn mở miệng mắng thô tục thì lại không ngờ sủng vật Slime bên cạnh còn kích động hơn cả mình.
Nhảy ra xả một trận với Ngưu Lãng Minh Qua: “Ta đệt mi @#%¥#@……#¥%, không cần mắt thì tặng cho người đang cần đi, thành chủ đại nhân của bọn ta soái đến kinh thiên động địa, anh trai nhỏ mị ma thịnh thế mỹ nhan, nữ mị ma là cái quái gì, ngực lớn không thở nổi sao? Ngực không bình (phẳng) thì lấy cái gì để bình thiên hạ.

Cái loại rác rưởi như mi vĩnh viễn kém hơn thành chủ đại nhân của bọn ta, mi mới là không xứng đứng cùng một chỗ với anh trai nhỏ mị ma.”
Một chuỗi lời nói lập tức bay nhanh ra từ thân hình Slime nho nhỏ, Ngưu Lãng Minh Qua bị chọc tức đến nỗi hai lỗ mũi nở to.
“Mày dám mắng tao? Mày có biết tao là ai không.”
Cầu Cổn Cổn: “Ta mặc kệ mi là ai.”
Ngưu Lãng Minh Qua phẫn nộ đỏ mắt sử dụng lửa địa ngục, biến tiểu Slime thành bụi dưới mí mắt của Bùi Y.
“Mày, dám…” Bùi Y tức đến phát run, roi dài ném về phía Ngưu Lãng Minh Qua, Ngưu Lãng Minh Qua giơ tay bắt lấy roi của Bùi Y: “Chỉ là một con mị ma mà muốn làm đối thủ của Ngưu Lãng Minh Qua ta?”
Bùi Y buông lỏng tay, roi ‘phanh’ một cái nổ tung, phép lôi điện làm Ngưu Lãng Minh Qua giật run người.
“Vũ nhục thành phố ngầm của ta, còn đánh chết sủng vật trước mặt ta, tên ác ma dế nhũi mang khoen mũi nhà mày ta sẽ không để yên đâu.”
Mị ma ở trong trạng thái tức giận hai mắt bịt kín một tầng hơi nước sinh lý, làm cho cặp mắt màu đỏ rượu kia sáng lấp lánh như sao sớm trên trời.
Ngưu Lãng Minh Qua dù sao cũng là đại ác ma, khôi phục lại từ loại điện giật ở trình độ này chỉ là chuyện trong nháy mắt đối với nó, nó nhanh chóng phục hồi lại, đẩy ra đàn em xung quanh, vươn tay chộp về phía mị ma.
“Rất tốt, mày đã hoàn toàn chọc giận Ngưu Lãng Minh Qua vĩ đại.” Ác ma sừng trâu gần như trong nháy mắt đã bắt được mị ma, nó kéo ra áo choàng của mị ma: “A, cứng nhắc như vậy, Louis quả nhiên không có mắt.”
Bùi Y trời sinh hận nhất hai việc, một là không cho y xây thành phố ngầm, hai là có người nói dáng người y không tốt.
Ngưu Lãng Minh Qua chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi đã hoàn toàn làm đủ.
Mị ma tuy bị nó khống chế hai tay nhưng hai chân vẫn linh hoạt như cũ, y nhấc chân đá vào chỗ dưới của Ngưu Lãng Minh Qua, động tác nhanh chóng mà lại tàn nhẫn.
Căn bản không nghĩ tới một con mị ma mà dám can đảm công kích nó như vậy, Ngưu Lãng Minh Qua không kịp phòng bị ăn phải một công kích đau trứng.
Nó cong thân thể, một tay che lại trứng trứng của mình, một cái tay khác tăng thêm lực nắm chặt mị ma.
Bùi Y cảm thấy xương tay truyền đến một trận đau thấu tim, sắp nứt ra rồi, y nghĩ.
“Mày, a —” Giây tiếp theo Ngưu Lãng Minh Qua đã bị một luồng ánh sáng đỏ trên người Bùi Y đánh bay ra ngoài.
Luồng sáng kia như là một viên sao chổi màu đỏ lóe qua, cùng với việc hất Ngưu Lãng Minh Qua ra ngoài thì còn phát ra một tiếng nổ mạnh rất lớn.
Ngưu Lãng Minh Qua đụng vào nham thạch ven đường, phun ra một ngụm máu tươi.
Đàn em người dã thú cùng người sói nó mang đến khẩn trương kêu lên: “Ngưu Lãng Minh Qua đại nhân!”
Một ít người chơi tránh ở phía xa kích động nói: “Đệt đệt đệt, cốt truyện tùy cơ sao?”
“Đầu trâu này thoạt nhìn không quá thông minh.”
“Dáng người bên dưới áo choàng của anh trai mị ma thật cay nha, đầu trâu này có phải mù rồi không?”
“Chúng ta làm sao bây giờ? Xông lên sao?”
“Đầu óc của ông chỉ để trang trí hả? Không thấy Cầu Cổn Cổn vừa lên đã bị nghiền xương thành tro sao.

Không lên, kiên quyết không lên.”
“Thế nhưng đầu trâu này rốt cuộc muốn làm gì nha, không phải là tới tìm đánh chứ.”
“Xuỵt xuỵt, nhẹ chút.

Nó bò dậy, trời **, thương nặng như vậy còn có thể bò dậy, lực phòng ngự của người đầu trâu rất cao sao?”
“Hình như nó không phải là người đầu trâu, chỉ là ác ma sừng trâu chăng?”
“Kệ nó là cái gì, nói chuyện.

Chuyên tâm nghe cốt truyện, chụp nhiều một chút.

Phó bản của trò chơi này tuy có chút hố nhưng những cảnh tượng khác cùng NPC đều làm rất tinh xảo nha.”
Hai tay Bùi Y vô lực buông xuống bên người, y hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua áo sơ mi của mình.
Đây là, áo sơ mi có được 12 tầng phụ ma cùng 7 cái phép thuật phòng ngự?
“Đông, đông, đông ——” Ngưu Lãng Minh Qua tự mình thoát khỏi nham thạch, thân thể của nó đột nhiên phồng to, cơ bắp căng lên làm rách toạc áo ngoài, đôi chân giống trâu đạp trên mặt đất, khi bước đi còn có thể làm cho mặt đất chấn động.
“Đệt đệt đệt, anh trai mị ma gặp xui xẻo.

Tôi đã biết, cốt truyện tiếp theo chính là cứu vớt anh trai mị ma.”
“Nhưng mà Boss này cũng quá lớn rồi.

Ngay cả thủ lĩnh của cẩu đầu nhân cũng có thể ngược chúng ta, Boss lớn như vậy dẫm chúng ta có khác gì dẫm một con kiến đâu.”
“Này này này, nhẹ chút, nhẹ chút.

Tôi vừa mới offline đi dạo một vòng, trên mạng nói lão Lou đã ra cửa.”
“Đây đây, tôi đã thấy lão Lou.”
Ác ma sừng trâu đi từng bước đến gần mị ma, đàn em người dã thú cùng người sói của nó vây lấp hết đường lui của mị ma.
Cái đuôi của Bùi Y dính sát vào đùi, đây là biểu hiện khi sợ hãi của mị ma.
Nói thật, y cũng không chắc chắn áo sơ mi của Louis đưa cho có thể chống cự được công kích của ác ma sừng trâu hay không.
“Tiểu mị ma, mày xong đời.” Nắm tay của Ngưu Lãng Minh Qua đập về phía mị ma, tiếng vang cùng bụi mù tung tóe.
“Thế nào? Mị ma còn sống không? Lão Lou đâu?” Thanh âm nói nhỏ khe khẽ của người chơi càng lúc càng lớn.
“Có khói mà không có máu, chắc chắn không có việc gì.”
Bùi Y chậm rãi mở mắt ra, y cảm thấy mình được đặt trong một kết giới hình cầu, áo khoác vải của ác ma đỉnh cấp rơi xuống bên chân, lễ phục loại dài nhẹ nhàng lay động phía sau theo làn gió được tạo thành sau đợt công kích.
Đồng tử màu đỏ của Louis thu nhỏ, tròng đen che kín hoa văn màu vàng yêu dị.
Hắn giơ tay sờ sờ quả cầu kết giới của mị ma, trong cổ họng phát ra âm thanh nghe vào tai các người chơi vô cùng cổ quái.
“Ngưu Lãng Minh Qua, mi thành công chọc giận ta.” Tiếng ác ma viễn cổ như tiếng vọng từ vực sâu, xoay quanh không trung thành phố ngầm.
Trong khoảnh khắc, tất cả sinh vật trong vòng mấy trăm km đều dùng sức chạy ra xa.
Ngoại trừ — những người chơi.
Tự cảm thấy cốt truyện chính đã tới, những người chơi hưng phấn giống như tiêm máu gà sôi nổi bình phẩm người dã thú cùng người sói từ đầu đến chân.
“Wow, người sói kìa, tôi muốn chơi người sói.”
Có người chơi còn vừa nói vừa động tay.
Người sói bị hắn đụng chạm nhe răng, tóm chặt lấy tên Goblin to gan lớn mật này đập lên mặt đất hai cái, phần đầu của Goblin vặn vẹo mất đi hơi thở.
“Trời má, cốt truyện mở, còn có thể động.”
Những người chơi tức khắc chạy tứ phía.
Ngưu Lãng Minh Qua nhìn tình cảnh này nở nụ cười.
“Ha ha ha, Louis, đây là người của mày, một đám phế vật vô dụng.”
Louis nhướng mày, không trả lời.
Nhưng hai tay hắn nắm lại, phát ra tiếng bẻ khớp giòn vang tỏ rõ ác ma đỉnh cấp lúc này cũng không vui vẻ gì.
“So sánh với việc đàn em phế vật thì hiển nhiên thành chủ phế vật càng nghiêm trọng hơn.”
Louis mở tay ra, hai luồng ngọn lửa đen ánh xanh nhảy tung tăng trong lòng bàn tay hắn.
Mũi chân hắn hơi đẩy xuống đất, cánh đen sau lưng mở ra, trong chớp mắt đã đi đến trước người Ngưu Lãng Minh Qua.
Một tay Louis nắm lấy sừng trâu cực lớn, một tay kia nắm thật mạnh đập vào ngực Ngưu Lãng Minh Qua.
Cơ bắp căng trướng của Ngưu Lãng Minh Qua lập tức xẹp xuống như quả bóng hết hơi, càng buồn cười chính là hắn nổi lửa.
Nổi lửa theo đúng nghĩa đen.
Bao gồm cả người dã thú cùng người sói xung quanh.
Bốn phía Louis, ngoại trừ bên trong quả cầu kết giới bọc lấy mị ma, đều trở thành một biển lửa xanh đen.
Đám người chơi điên cuồng chụp hình.
Trường hợp này, hiệu ứng này, quá đồ sộ!
“Phòng làm việc Khải Minh trâu bò!” “Lão Lou trâu bò!” “Thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm trâu bò!”
Trên người Ngưu Lãng Minh Qua tản ra mùi hương thịt bò nướng, nó gào rống chạy ra xa.
“Thế này đã chạy?”
“Có lẽ sẽ biến thành Boss mạnh hơn chăng.”
“Tuy không hiểu cái cốt truyện này nói về cái gì lắm, nhưng mà tôi cảm thấy cảnh đánh nhau làm không tồi.”
“Ai? Ông không biết sao? Trên diễn đàn cùng Tieba đã ra truyện đồng nhân, tôi nhiệt liệt đề cử ông lên mạng học bù.

Mị ma kiều diễm của ác ma bá đạo, tuyệt!”
“Cái, cái quái quỷ gì?”
“Ha ha ha, mặc kệ.

Tôi muốn đến gần cảm nhận hiệu ứng một chút.”
“Hiệu….” sau từ hiệu đã không còn.
Bởi vì lửa địa ngục không phân biệt địch và ta, chỉ cần đến gần là cắn nuốt toàn bộ.
————————————
Khi mị ma tỉnh lại một lần nữa, dưới thân là chiếc giường mềm mại, trung tâm của hệ liệt “Làm bạn không rời giường”, tấm chăn làm từ lông thiên sứ nhẹ nhàng như một cái kẹo bông gòn lớn, mị ma nằm ở bên trong thế mà lại cảm thấy hình như có chút ngọt.
“Em tỉnh.” Ác ma đỉnh cấp buông cuộn da dê trong tay, âm sắc đầy đặn hồn hậu như đàn cello vang khắp phòng.
Mị ma chống người ngồi dậy, đau đớn trên cổ tay đã không còn, ngay cả một chút vết thương cũng không thấy.

Quần áo của y được đổi thành một cái áo sơ mi mới, tóc dài hơi quăn màu đỏ đậm mềm mại xõa ở phía sau.
“Louis các hạ.” Bùi Y ngồi quỳ dậy: “Cảm ơn ngài đã cứu em cùng thành phố ngầm của em.”
Lúc này Louis đã chạy trình tự nhìn lại nguyên nhân Ngưu Lãng Minh Qua xuất hiện xong, hắn biết rõ, cái này hoàn toàn là một nhầm lẫn tai hại.

Nhưng mà ánh mắt đầy sùng bái của mị ma nhìn hắn … ngay cả cái đuôi nhỏ cũng vui sướng ma đong đưa trái phải, giống như chỉ một giây sau đã có thể quấn lên.
“Làm hàng xóm, đây là điều ta nên làm.

Ta tuyệt đối không thể chịu đựng được có ác ma khác xâm nhập vào tòa thành chúng ta vẫn chưa xây dựng xong, nó giống như là một đứa trẻ, hiện tại còn quá yếu ớt.”
“Đúng vậy, ngài nói rất đúng.” Bùi Y đến gần ác ma đỉnh cấp hơn một chút: “Chờ thành phố ngầm của chúng ta phát triển hơn thì em nhất định sẽ rửa sạch sỉ nhục ngày hôm nay.

Tên ác ma sừng trâu đáng chết kia.”
Louis hơi hơi mỉm cười: “Ta rất chờ mong.”
“Đúng rồi, xin hỏi ngài biết tình hình của ác ma sừng trâu kia không? Em nhớ mang máng là sừng trâu rất hiếm, là đại ác ma đến từ đâu vậy?” Khi mị ma nghiêng đầu tự hỏi thì cổ áo sơ mi không được cài chặt chảy xuống dưới, lộ ra một mảnh da thịt màu mật bên trong.
Louis: “Đương nhiên.” Ta thậm chí có thể nói cho em biết thành phố ngầm của nó có mấy con kiến, chờ, hiện giờ hắn sẽ đi tra thiết lập.
Hết chương 21.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui