Công Lược Nam Phụ

Edit: Aya Shinta

Mạnh Phất Sinh hiếm lúc hơi kinh ngạc, ngay cả sư phụ có kiến thức rộng rãi như vậy cũng không biết Lăng Vu Đề là cái gì?

Vậy thì còn ai có thể biết được?

"Sư phụ..." Mạnh Phất Sinh mở miệng muốn nói gì đấy, nhưng bị Mạnh thiên sư phất tay ngắt ngang.

Ông nhìn Lăng Vu Đề, trong ánh mắt không có thiện ý cũng không có ác ý: "Lăng cô nương có thể đưa tay phải cho ta một lúc hay không."

Nghe vậy, Lăng Vu Đề nghe lời đưa tay phải ra.

Khi đụng tới làn da ấm áp của Lăng Vu Đề thì Mạnh thiên sư lại kinh ngạc một trận.

Da quỷ lạnh thấu xương, da yêu quái thì trơn trợt lành lạnh, mà da ma lại cực nóng!

Nhưng Lăng Vu Đề lại ấm áp giống như người sống!

Kỳ thực da Lăng Vu Đề ấm áp thì ngay buổi tối ngày đầu tiên Mạnh Phất Sinh cũng đã biết rồi.

Dù sao hắn ôm lấy cô, có tiếp xúc da thịt, sao không biết nhiệt độ của người cô! Lúc đó hắn cũng rất kinh ngạc, không hiểu rõ ra sao cho nên mới càng phòng bị Lăng Vu Đề hơn.

Mạnh thiên sư chẩn mạch cho Lăng Vu Đề, nếu như là dựa theo người sống mà xem thì đây là mạch tượng rất bình thường!

"Cô cũng không phải người!" Nhưng tại sao lại quái lạ như vậy chứ? "Cô có thể tùy ý giống như bây giờ sao?"

Biết Mạnh thiên sư chỉ năng lực thực thể hóa của mình, Lăng Vu Đề lắc đầu: "Cũng không thể tùy ý, mà mỗi ngày chỉ có nửa canh giờ được thế này."

Hai hàng lông mày của Mạnh thiên sư sắp xoắn lại với nhau. Bản thân ông sống nhiều năm như vậy, từng gặp bao việc kỳ quái lạ lùng nhưng sao chưa từng gặp phải một trường hợp tương tự với Lăng Vu Đề?

Vào lúc này, Mạnh Hân Đồng cùng sư mẫu rốt cục cũng ôn xong chuyện cũ đi vào.

Vừa vào, Mạnh Hân Đồng liền nhảy đến cạnh người Mạnh thiên sư: "Ai ~ sư phụ gặp Vu Đề rồi sao? Vậy thì thật là tốt, sư phụ nhanh giúp Vu Đề xem thử tỷ ấy là cái gì? Ngoại trừ tên của mình thì tỷ ấy không nhớ gì nữa!"

Thấy tiểu đồ đệ vô cùng đồng cảm với Lăng Vu Đề, Mạnh thiên sư lắc đầu: "Sư phụ cũng nhìn không ra vị Lăng cô nương này là cái gì?"

"Hở, vị cô nương này đến từ lúc nào thế?" Mạnh sư mẫu đi tới trước mặt Lăng Vu Đề, kinh ngạc hỏi.

"Mạnh sư mẫu, chào ngài!" Lăng Vu Đề cười thân mật với Mạnh sư mẫu.

"Tốt, tốt! Cô nương thật xinh đẹp! Có hôn ước chưa? Nhà chúng ta còn có ba đồ đệ vô cùng ưu tú chưa có hôn ước đây! Mặc dù tuổi hơi lớn thế nhưng tuổi lớn sẽ biết thương yêu tức phụ! Cô nương thấy đúng hay không?"

Ba đồ đệ, còn ba người nào nữa? Không cần phải nói, cô cũng biết chắc rằng trong đó không bao gồm Mạnh Phất Sinh!

Mạnh Phất Sinh đã sớm là vị hôn phu Mạnh thiên sư cùng Mạnh sư mẫu giữ lại cho Mạnh Hân Đồng! Chỉ chờ Mạnh Hân Đồng trưởng thành thì sẽ tổ chức hôn lễ!

Chỉ đáng tiếc rằng Mạnh Phất Sinh vui vẻ đồng ý, Mạnh Hân Đồng lại không vui!

"Sư mẫu?!" Mạnh Hân Đồng ở một bên kêu lên, sao sư mẫu vừa gặp Lăng Vu Đề thì đã biến thành bà mối rồi? Doạ sợ Lăng Vu Đề thì làm sao bây giờ?

"Cảm ơn ý tốt của Mạnh sư mẫu, có điều ta đã có người trong lòng!" Lăng Vu Đề khéo léo từ chối Mạnh sư mẫu, cô không muốn bị Mạnh sư mẫu quấn quít lấy đâu!

"A? Vậy người trong lòng của Vu Đề tỷ là ai?!" Mạnh Hân Đồng cực kỳ hiếu kỳ nhìn Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề ngẩn người một tí, sau đó lập tức cười nói: "Vừa rồi không phải còn đang hỏi Mạnh thiên sư về thân phận của ta sao? Sao đột nhiên kéo qua chuyện người trong lòng của ta rồi?"

Mạnh Hân Đồng vỗ đầu mình: "Đúng đúng đúng! Sư phụ, ban nãy sư phụ nói người không nhìn ra Vu Đề là cái gì sao?! Tại sao ngay cả sư phụ cũng không nhìn ra?!"

Mạnh thiên sư gật đầu: "Đúng thế, sư phụ cũng không nhìn ra được. Có điều, trong Tàng Thư các có không ít sách, sư phụ cũng chưa đọc hết toàn bộ, đúng là có thể đi tìm xem bên trong có ghi chép lại hay không."

"Ồ ~ vậy bây giờ con đi tìm thử xem..." Nói xong, Mạnh Hân Đồng lập tức muốn kéo Lăng Vu Đề chạy về phía Tàng Thư Các.

"Hân Đồng, không cần phải gấp gáp, con không mệt mỏi sao? Rong ruổi trên đường nửa tháng, lại leo núi nữa." Bà tính nói là nàng ấy có muốn nghỉ ngơi không.

Cũng không biết sao Mạnh Hân Đồng lại có tinh thần như vậy?!

"Đúng nha Đồng nha đầu, các con đi đường mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi trước một chút rồi nói sau cũng không muộn!"

Mạnh sư mẫu nói xong, sau đó đưa tay kéo tay Lăng Vu Đề lại: "Có người trong lòng không sao, không phải vẫn chưa thành hôn hay sao! Ba đồ đệ nhà ta rất ưu tú, ngoại hình cũng tuấn tú!"

Thấy Lăng Vu Đề xinh đẹp như vậy, Mạnh sư mẫu càng nhìn càng thích, càng nhìn càng muốn giữ lại cho đồ đệ mình!

Lăng Vu Đề hơi thẹn thùng, cô đã nói là có người trong lòng rồi mà? Vậy mà vẫn không thể khiến Mạnh sư mẫu từ bỏ sao?

Mạnh Hân Đồng chớp mắt, lúc này mới cảm thấy không đúng: "Sư mẫu không đúng rồi! Rõ ràng có bốn sư huynh, tại sao nói là ba người thế?"

Mắt Mạnh sư mẫu nhìn Lăng Vu Đề, bật thốt lên một câu: "Tứ sư huynh không phải để cho con sao!"

"Khụ khụ ——" Mạnh thiên sư ho một tiếng, muốn ngăn nhưng đã không còn kịp. Ông cảm thấy lúc này cũng không phải là thời cơ tốt để nhắc đến chuyện này!

"Cái gì?!" Mạnh Hân Đồng kinh ngạc trợn mắt lên nhìn sư mẫu.

Mà Lăng Vu Đề lại nhìn thoáng qua Mạnh Phất Sinh, xem ra Mạnh Phất Sinh hơi căng thẳng.

Liên quan với việc thành hôn, ngoại trừ Mạnh Hân Đồng không biết thì tất cả mọi người đều biết cả! Đương nhiên Mạnh Phất Sinh cũng biết nên hắn mới tốt với Mạnh Hân Đồng như vậy!

"Đây là mối hôn sự mà ta cùng sư phụ con định ra từ sớm, nói tới chuyện này, Đồng nha đầu con cũng đã mười tám tuổi, cũng nên bàn đến hôn sự này rồi!" Sau khi lỡ miệng, Mạnh sư mẫu dứt khoát nói thẳng ra.

Nói xong, bà còn quay đầu nhìn Mạnh thiên sư một chút, dùng ánh mắt hỏi dò ông.

Mạnh thiên sư gật gù, thê tử nói cũng có đạo lý, cũng đã trưởng thành thì nên thành thân rồi! Nếu đã nói hết, vậy thì lên kế hoạch thành hôn là được rồi!

"Tại sao có thể thành hôn với sư huynh?! Con không muốn!" Mạnh Hân Đồng biểu hiện hơi kích động, còn hơi mất khống chế.

Sau khi hét lên một tiếng sau khi, nầng ấy đỏ mắt bỏ tay Lăng Vu Đề ra, trực tiếp chạy rời khỏi đây.

Hiển nhiên ba người kia không ngờ Mạnh Hân Đồng sẽ phản ứng kịch liệt như thế, dù sao từ nhỏ nàng ấy đã có quan hệ vô cùng tốt với sư huynh Mạnh Phất Sinh.

Họ đều cho rằng, chắc chắn Mạnh Hân Đồng sẽ đồng ý gả cho Mạnh Phất Sinh!

Chỉ có Lăng Vu Đề biết rằng cho tới bây giờ, Mạnh Hân Đồng đều xem Mạnh Phất Sinh là ca ca ruột thịt. Nàng ấy có thể đồng ý gả cho ca ca của mình sao?

Huống chi cứ việc bây giờ Mạnh Hân Đồng gặp nam chủ Lãnh Dã cũng không nhiều, thế nhưng nàng ấy đã có thiện cảm nhất định đối với Lãnh Dã!

Cho nên dù có thế nào đi chăng nữa, nàng ấy cũng sẽ không đồng ý gả cho Mạnh Phất Sinh!

Nhìn sắc mặt hơi tái nhợt của Mạnh Phất Sinh, Lăng Vu Đề thầm cười ha ha trong lòng!

Đáng lắm! Để huynh trừ hảo cảm, ngược ta, hiện tại đáng đời, để huynh cũng bị ngược một trận! Hừ hừ ——


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui