Edit: OhnO
Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: "Phẩm vị của tiểu thư thật tốt, đây chính là bộ tây trang do nhà thiết kế giỏi nhất của cửa hàng tôi thiết kế, cả thế giới cũng chỉ có một bộ thôi!"
Nói xong, nàng liền đem tây trang xuống cho Lăng Vu Đề mặc thử.
"Thế nào?"
Lăng Vu Đề từ phòng thử đồ đi ra, đứng trước mặt Từ Cảnh Niệm.
Từ Cảnh Niệm vẫn luôn nhìn văn kiện, nghe tiếng liền ngẩng đầu, Lăng Vu Đề mặc một bộ tây trang màu đen, bên trong là sơ mi trắng, trên cổ còn đeo cái nơ con bướm màu đen.
Dưới chân nàng, chỉ mang một đôi giày da đen đế thấp.
Có thể vừa rồi thay quần áo nên mái tóc ngắn của cô có chút xù lên.
Đôi mắt Lăng Vu Đề rất lớn, tròng mắt có màu nâu, rất sáng.
Trong ánh mắt đều thể hiện rõ ràng ý muốn được khen ngơi!
Yết hầu của Từ Cảnh Niệm giật giật, hắn từ sô pha đứng lên.
Chỉ bước hai bước, liền đi tới trước mặt Lăng Vu Đề.
Cúi đầu:" Tại sao lại không mặc váy?"
Lăng Vu Đề chỉnh lại áo khoác của mình: " Em muốn mặc nhìn đẹp trai một chút, đẹp không?"
Nàng cong môi nâng đầu, nhìn thẳng Từ Cảnh Niệm.
Độ hảo cảm, không biết vì nguyên nhân gì, lập tức tăng tới 35 điểm.
Từ Cảnh Niệm cúi người, đem môi dán lên trên vành tai Lăng Vu Đề: "Rất tuấn tú, đẹp trai đến mức, tôi muốn lập tức ngủ với em!"
Ngay lập tức, mặt Lăng Vu Đề liền đỏ lên!
Nàng trước giờ còn chưa từng gặp qua nhân vật công lược nào sắc lang như vậy nha! Hội trưởng đại nhân......!đây là con người thật của ngươi sao?
Ay yaaaa~ cái đồ lưu manh~
Nhưng mà....!Lăng Vu Đề đột nhiên nhớ ra rằng người ngoài có nói, Từ Cảnh Niệm đổi nữ nhân, hình như chính là mỗi ngày một người!
Nói cách khác, Hội trưởng đại nhân của nàng, đã ngủ qua với rất nhiều nữ nhân?!
Không được, trước kia không tính, nhưng về sau.....!Nàng tuyệt đối không cho phép!
Hai tay nâng lên, liền ôm lấy cổ Từ Cảnh Niệm.
"Anh từng ngủ với rất nhiều nữ nhân sao?! Về sau không cho phép được ngủ với những nữ nhân khác!"
Lăng Vu Đề bĩu môi, ra lệnh với ngữ khí rất bá đạo.
Từ Cảnh Niệm trước giờ luôn rất ghét người khác ra mệnh lệnh với hắn, thế nhưng lúc này ngoài ý muốn lại không hề tức giận.
Hơn nữa, bản thân còn cảm thấy Lăng Vu Đề tức giận, lại đáng yêu như một con mèo con!
Khẽ cười một tiếng, duỗi tay ôm eo Lăng Vu Đề, chỉ là nhẹ nhàng dùng một chút lực, nửa người trên của Lăng Vu Đề liền dán vào người Từ Cảnh Niệm.
"Tiệc tối xong, đi với tôi một lát" Từ Cảnh Niệm nói.
Ặc...nhất thời Lăng Vu Đề không biết phải trả lời như thế nào.
Thật ra, nàng không có ngại ngùng đâu!
Khụ khụ khụ~ đừng hiểu lầm, ý nàng là không ngại cùng Từ Cảnh Niệm đơn thuần nói chuyện phiếm!
Nếu đã biết, khi độ hảo cảm tới 100 điểm thì Tịch Tử Thu sẽ khôi phục ký ức, Lăng Vu Đề đương nhiên sẽ không cùng ký thể của hắn phát sinh quan hệ kia quá sớm!
Tuy rằng chỉ là ký thể với ký thể....
Cuối cùng, Lăng Vu Đề cũng không có cự tuyệt yêu cầu của Từ Cảnh Niệm, bởi vì Lăng Vu Đề cảm thấy cùng Từ Cảnh Niệm về nhà cũng không tồi!
Nhờ đó, nàng liền có thêm rất nhiều thời gian ở chung với Từ Cảnh Niệm!
Độ hảo cảm, chính là cần phải ở chung mới xoát lên được nha~~
___________ dải phân cách đáng iu_____
8 rưỡi tối, Lăng Vu Đề đi theo Từ Cảnh Niệm tham gia một buổi tiệc rượu của nhân sĩ giới thượng lưu ở Kinh thị, 3 tháng sẽ tổ chức 1 lần.
Làm Lăng Vu Đề không nghĩ tới chính là, Hạ Lạc Nghiên bởi thật sự lo lắng nên đã gọi điện cho Lăng Vu Đề, sau lại bị tắt máy.
Cho nên Cố Cảnh Thần liền mang theo Hạ Lạc Nghiên tham gia buổi tiệc rượu mà chính hắn cơ hồ cũng chưa bao giờ muốn tham gia.
Tiệc rượu được cử hành ở trên một con tàu, người tới tham gia tiệc rượu, đều là những nhân vật có danh tiếng ở Kinh thị.
Xung quanh Từ Cảnh Niệm, liền có không ít người đến chào hỏi.
Mà Từ Cảnh Niệm đa phần là lạnh lùng, lúc cao hứng thì trả lời vài câu, lúc không cao hứng đến cái ánh mắt cũng lười cho người ta.
Lăng Vu Đề là cái đồ tham ăn, tầm mắt của nàng vẫn không lúc nào rời khỏi cái bàn đặt toàn là đồ ăn ngon!
Nếu không phải Từ Cảnh Niệm nắm tay nàng, Lăng Vu Đề đã sớm chạy đến ăn uống một trận thỏa thích!
"Nha đầu, cùng tôi đi gặp Bạch chủ tịch cùng Bạch phu nhân của tập đoàn Vinh Khánh" nói xong, Từ Cảnh Niệm liền nắm tay Lăng Vu Đề hướng một chỗ đi đến.
Đối với tập đoàn Vinh Khánh, Lăng Vu Đề vẫn tương đối quen thuộc.
Nói đến tập đoàn Vinh Khánh, liền có thể nghĩ ngay đến Cố Cảnh Thần!
Chủ tịch phu nhân của tập đoàn Vinh Khánh, chính là mẹ ruột của Cố Cảnh Thần!
Có người liền thắc mắc, vì sao Cố Cảnh Thần không mang họ Bạch, mà lại mang họ Cố?
Nguyên nhân là, Cố Cảnh Thần là lấy họ của Bạch phu nhân.
Mà bản thân hắn, cũng không phải con trai ruột của chủ tịch tập đoàn Vinh Khánh!
Nghe nói hai mươi năm trước, Bạch phu nhân mang theo Cố Cảnh Thần chưa được một tuổi gả vào Bạch gia, mà Bạch gia hồi đó vẫn chưa có giàu có như bây giờ.
Còn việc cha ruột Cố Cảnh Thần là ai, trong trí nhớ của Hạ Lạc Tích không có nên Lăng Vu Đề cũng không biết.
Thật ra bản thân Lăng Vu Đề cũng từng hoài nghi, Từ Cảnh Niệm vì cái gì mà lại trả thù Cố Cảnh Thần?
Vì cái gì Từ Cảnh Niệm và Cố Cảnh Thần có vẻ ngoài khá giống nhau?
Đi qua nhiều thế giới tiểu thuyết như vậy, đọc qua nhiều tiểu thuyết cẩu huyết đến như vậy.
Đại não Lăng Vu Đề liền linh hoạt liên tưởng đến.....!Từ Cảnh Niệm, có phải hay không chính là anh trai của Cố Cảnh Thần?!
Hai mươi năm trước, Bạch phu nhân vì muốn gả vào hào môn, vứt bỏ con lớn của chồng trước là Từ Cảnh Niệm, chỉ mang theo đứa con chưa kịp nhận thức là Cố Cảnh Thần?
Bạch phu nhân nhẫn tâm, khiến cho Từ Cảnh Niệm sinh lòng ghen ghét đứa em ruột được ở lại bên cạnh mẹ ruột được nhận sự thương yêu, sống một cuộc sống tốt đẹp!
Mà hắn....!lại lưu lạc thành tên côn đồ, đi từng bước đạp lên máu tươi của người khác, đối mặt với cái chết mà bò lên vị trí ngày hôm nay___
Không thể không nói, thật nể phục Tiểu Vu Vu!
Đợi não Lăng Vu Đề tiêu hóa xong, Từ Cảnh Niệm đã ở trước mặt Bạch chủ tịch cùng Bạch phu nhân giới thiệu thân phận của nàng.
"Bạn gái ta, Hạ Lạc Tích."
"Nha đầu, chào hỏi Bạch chủ tịch với Bạch phu nhân đi"
Lăng Vu Đề à một tiếng, lập tức khéo léo mỉm cười gật đầu với Bạch chủ tịch với Bạch phu nhân: "Chào Bạch chủ tịch, chào Bạch phu nhân!"
Tập đoàn Vinh Khánh là tập đoàn giàu có số một Kinh thị, tuy là như thế, hắn vẫn phải kiêng kị vài phần đối với Từ Cảnh Niệm.
Có người nói, lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa!
Mà Từ Cảnh Niệm, chính là loại lưu manh có văn hóa!
Nghe nói hắn chỉ học đến cấp 2, mà đến cấp 2 cũng không có tốt nghiệp được, sau đó liền đến quán bar làm công.
Mười lăm tuổi bắt đầu ở trên đường đánh nhau, mười sáu tuổi đi theo lão đại lúc trước của Thiên Cực bang, đến mười bảy tuổi thì làm hắc đạo.
Người phía trên đều nhớ kĩ, Thiên Cực Bang có thể như hôm nay chính là nhờ Từ Cảnh Niệm!
Rõ ràng ban đầu là một tên lưu manh không có văn hóa, lại tự học đến học vị Thạc sĩ.
Hắn thông minh đến mức....!làm người khác phải sợ hãi!
Một năm trước, công ty do Từ Cảnh Niệm thành lập còn chưa có đưa ra thị trường, lúc ấy liền bởi vì một câu, hắn đã thay đổi cải tạo nó trở thành một công ty mạnh hơn gấp 10 lần xí nghiệp của gia tộc thế gia ____
"Chào Hạ tiểu thư!" Bạch chủ tịch vô cùng khách khí cười chào hỏi Lăng Vu Đề.
Dáng người mập mạp, kiểu tóc Địa Trung Hải.
Khiến người ta một chút cũng nhìn không ra ông ta khi trẻ có bộ dáng như thế nào nhưng khí chất vẫn rất không tồi!
Bạch phu nhân bên cạnh lại bảo dưỡng rất khéo léo, vừa nhìn thấy liền biết lúc trẻ bà chính là một mỹ nhân!