Hỏi ba câu, hắn cũng đã trả lời tận hai câu rồi.
"Thì đúng vậy." Lăng Vu Đề trừng lớn đôi mắt, gật đầu: "Ta chỉ hỏi Tống tướng quân vì sao 29 tuổi còn chưa đón dâu thôi nha!"
"Vậy ngươi vừa mới......"
"Vừa nãy là hai câu hỏi phụ trợ thôi, cũng không tính."
Tống Triều Niên:......!Hắn vậy mà không còn lời gì để cãi cả.
"Khụ......!Thời gian không còn sớm." Nói xong, Tống Triều Niên liền đứng lên, chuẩn bị rời đi.
Lăng Vu Đề hỏi mà không có được câu trả lời của Tống Triều Niên liền có chút không cam tâm, đứng lên đuổi theo: "Tống tướng quân......"
"Hôm nay ta mời khách." Nói xong, Tống Triều Niên vội bước, như đang chạy trốn vậy.
Lăng Vu Đề một đầu hắc tuyến đứng tại chỗ, nàng chỉ muốn hỏi......!Lúc hắn đi Nhậm Huyên Náo thành, có thể cho nàng đồng hành hay không thôi.
Vậy mà người này lại chạy nhanh như vậy, để làm cái gì vậy chứ!?
Lăng Vu Đề đi đến bên cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu, Tống Triều Niên đã ra khỏi Lăng Giang Lâu, đi đến bên ngựa, xoay người lên ngựa rời đi.
Lăng Vu Đề bĩu môi, thôi , dù sao đến lúc đó nàng trực tiếp theo sau là được.
Quay đầu lại nhìn vào vị trí mà Tống Triều Niên ngồi vừa rồi, bởi vì Tống Triều Niên nói hắn có bệnh đau đầu, cho nên Lăng Vu Đề hoàn toàn có thể khẳng định lời Hạ Luân nói là đúng.
Mỗi ký thể của Tịch Tử Thu đều sẽ có triệu chứng đau đầu, hơn nữa mỗi lần đau cũng rất dữ dội!
Vốn dĩ vừa rồi, trong lúc nói chuyện phiếm, Lăng Vu Đề muốn nhân lúc Tống Triều Niên không chú ý mà đem viên thân thể cường hóa hoàn bỏ vào trong nước trà của hắn.
Nhưng tiếc là ánh mắt của Tống Triều Niên quá sắc bén.
Nàng lo lắng mình còn chưa có đem cường hóa hoàn bỏ vào thì Tống Triều Niên đã nhìn thấy động tác nhỏ của nàng.
Nàng thậm chí tự tưởng tượng nếu bị Tống Triều Niên bắt được nàng ' hạ dược ' vào trong chén trà của hắn thì nàng làm sao có thể chứng minh chính mình trong sạch đây? Đem cường hóa hoàn tự ăn trước mặt hắn sao!?
Nhưng......!thân thể cường hóa hoàn con mẹ nó cũng chỉ có hai viên, ký thể của nàng khỏe mạnh muốn chết, ăn cường hóa hoàn không phải chính là lãng phí sao!?
Cho nên đến tận lúc Tống Triều Niên rời đi, nàng cũng vẫn chưa đem cường hóa hoàn cho Tống Triều Niên ăn được.
Nhưng mà dù sao buổi trưa hôm nay vẫn thu hoạch được rất nhiều, ví dụ như trên cơ bản nàng đã biết được Tống Triều Niên là cái dạng nam nhân gì, phải dùng cái dạng phương thức gì để việc tăng độ hảo cảm càng thêm thuận lợi.
Đương nhiên chính yếu vẫn là, độ hảo cảm cũng đã lên tới 65 điểm!
Nếu như nàng vừa đến thế giới này đã biết rằng Tống Triều Niên là ký thể Tịch Tử Thu thì độ hảo cảm nói không chừng lúc này cũng đã đầy rồi!
Nói không chừng lúc này nàng đã tới một thế giới khác rồi!
Khụ ~ có quá nhiều nếu như và tiếc nuối, thật là suy nghĩ nhiều đến đau đầu......
Lại đứng trong chốc lát, Lăng Vu Đề mới mang lên một chiếc nón có rèm che, bước xuống lầu.
Xe ngựa đã chờ ở cửa, xa phu vẫn luôn ở dưới lầu chờ nàng.
Hôm nay Lăng Vu Đề cũng không có đem Cửu Nguyệt và Thập Nguyệt ra ngoài, trước khi nàng ra cửa, Cửu Nguyệt cũng không hề yên tâm.
Phân phó xa phu về phủ xong, Lăng Vu Đề mới dựa vào trong xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần......
Ngày mai Tống Triều Niên muốn trở về, trở về Nhậm Huyên Náo thành dù có ra sức thúc ngựa cũng tốn ít nhất 1 tháng trời, lộ trình vừa có đường thủy vừa có đường bộ.
Nếu có thể cùng Tống Triều Niên đi thì chẳng những thuận tiện mà còn an toàn hơn rất nhiều, còn có thể trong lúc này kiếm độ hảo cảm nữa chứ!
Một cái cơ hội tốt như vậy, Lăng Vu Đề sao có thể từ bỏ được?
——
Chuyện đầu tiên Lăng Vu Đề làm khi trở lại Hướng phủ, chính là đi đến chỗ của Hướng mẫu.
Hướng mẫu như cũ vẫn đang tụng kinh, Lăng Vu Đề tiến vào một hồi lâu, Hướng mẫu đang quỳ gối trên đệm hương bồ mới mở to mắt nhìn Lăng Vu Đề.
"Ta nghe nói, con đi gặp Tống tướng quân?"
Hướng mẫu cũng chưa đến 50 tuổi tuổi, ăn mặc cũng rất đơn giản, trên đầu một món đồ trang sức cũng không có.
Sự đau khổ khi chồng ra đi và bi thương trước sự hi sinh của con trai làm nữ nhân này thoạt nhìn khắc khổ như hơn 60 tuổi.
Tụng kinh mấy năm, khí chất Hướng mẫu cũng thực bình thản, ánh mắt nhìn Lăng Vu Đề tràn ngập từ ái.
Lăng Vu Đề gật gật đầu: "Vâng, biết Tống tướng quân là chiến hữu của ca ca, cho nên con muốn tìm hắn hỏi một ít chuyện về ca ca."
Tay Hướng mẫu sờ Phật châu dừng lại, thân mình cũng hơi hơi cứng đờ: "Con......!Hỏi hắn?"
"Vâng, con đã hỏi hắn.
Mẫu thân, vì sao người không nói cho con chuyện Tống tướng quân đã tới nhà chúng ta?" Lăng Vu Đề hoàn toàn ' không hiểu ' hỏi.
Hướng mẫu chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục chuyển động Phật châu.
Tuy rằng trên mặt bà nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng hàng lông mi run rẩy đã bán đứng bà, để Lăng Vu Đề nhìn thấu tâm tình của bà lúc này.
Thật lâu sau đó, Hướng mẫu mới thở dài một hơi: "5 năm, đảo mắt, cũng đã 5 năm."
"Hơn ba năm trước, Tống tướng quân đúng là đã tới Hướng phủ......"
"Không nói cho ngươi, là bởi vì không muốn làm ngươi càng thêm khổ sở."
Hướng mẫu biết hai huynh muội nàng tình cảm thâm hậu, nếu để Hướng Noãn biết nguyên nhân Hướng Dương chết, trong đó có một phần rất lớn là do Tống tướng quân thì khẳng định nàng có thể sẽ cùng Tống Triều Niên liều mạng!
Hướng mẫu tuy rằng cũng oán trách Tống Triều Niên nhưng bà hiểu nhi tử của bà, nếu con trai bà thật sự xem Tống Triều Niên là đại ca thì khẳng định cũng không hy vọng Tống Triều Niên vì điều này mà áy náy cả đời.
"Noãn Nhi......"
Lăng Vu Đề nhẹ nhàng mà đem đầu dựa vào trên vai Hướng mẫu: "Nương, người nói......!Nếu lúc trước người ta gả cho là Tống tướng quân thì có phải mọi chuyện sẽ không giống như hôm nay không?"
Mày Hướng mẫu hơi hơi nhăn lại: "Noãn Nhi, con......!Coi trọng Tống tướng quân?"
Lăng Vu Đề cũng không làm ra vẻ "ừ" một tiếng xem như trả lời Hướng mẫu.
Có được câu trả lời của Lăng Vu Đề , tâm tình của Hướng mẫu liền có chút phức tạp.
Lúc trước Tống Triều Niên đúng là có đưa ra ý muốn muốn nghênh thú Hướng Noãn nhưng Hướng mẫu biết lúc đó toàn bộ tâm tư của Hướng Noãn đều ở trên người Chiêm Trì Nhai, còn đi cầu hoàng đế tứ hôn.
Cho nên nếu là lúc ấy thì Hướng Noãn khẳng định là sẽ không đồng ý gả cho Tống Triều Niên.
Cho nên Hướng mẫu thay Hướng Noãn cự tuyệt lời cầu thân của Tống Triều Niên.
Lúc trước nếu Hướng Noãn gả cho Tống Triều Niên thì......
Hướng mẫu nghĩ, Tống Triều Niên tuy rằng ít khi nói cười, thoạt nhìn cũng rất dọa người nhưng ít ra tâm của hắn lại tốt.
Ba năm này, mỗi lần Tống Triều Niên hồi kinh, trong bảy ngày thì có hai ngày đều sẽ đến Hướng phủ cùng bà tâm sự.
Nếu Hướng Noãn gả cho Tống Triều Niên, hẳn là......!Sẽ hạnh phúc hơn đúng không?
Đột nhiên nhớ tới việc Quế ma ma nói với bà rằng nữ nhi đối với Tống Triều Niên tựa hồ có chút không bình thường, Hướng mẫu mở to mắt nhìn Lăng Vu Đề.
"Noãn Nhi nếu là thật sự muốn như vậy......!Nương giúp con!" Hướng mẫu khóe miệng mang theo nụ cười, giơ tay vuốt ve khuôn mặt như ngọc như hoa của nữ nhi mình.
Nghe thấy ngữ ký tự tin này của Hướng mẫu, Lăng Vu Đề liền biết, chiều nay Tống Triều Niên còn chuyện muốn giấu nàng!
Hắn từng cùng Hướng mẫu nói qua nhưng không thẳng thắn hoàn toàn đối với nàng!
Chẳng lẽ......!Lúc trước Tống Triều Niên muốn cưới Hướng Noãn?!
"Nương......"
Hướng mẫu gật gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước Tống tướng quân từng đưa ra ước muốn cưới con nhưng ta cự tuyệt."
"Hiện giờ con tuy rằng đã gả qua một lần nhưng Tống tướng quân cũng chưa từng cưới vợ.
Nương tin tưởng, hắn sẽ cưới con."
Đối với Tống Triều Niên, Hướng mẫu vẫn là vừa lòng, rốt cuộc cũng là người chính mình từng gặp qua, từng tiếp xúc.
Mà những lời đồn ở bên ngoài cái gì mà Long Dương chi hảo với không cử, Hướng mẫu đều cho rằng, tất cả đều chỉ nghe cho biết, cũng không hoàn toàn là thật.
——
Vốn dĩ Lăng Vu Đề tính toán muốn để Hướng mẫu biết ' tâm ý ' của nàng với Tống Triều Niên, sau đó đồng ý cho nàng đi theo Tống Triều Niên đến Nhậm Huyên Náo thành.