Công Lược Tính Phúc

Thẩm Thanh Hàm bị hắn uy hiếp làm cho tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cô đình chỉ giãy giụa, ngữ khí lạnh băng tràn ngập uy hiếp: "Anh không buông tay, vậy thì cũng đừng trách tôi không khách khí với anh".

Lạc Quyến bỗng nhiên bật cười, trong mắt hiện lên một đạo ám quang: "Tôi thấy trước hết vẫn nên dạy em biết như thế nào là nghe lời".

Nói xong, một bàn tay to của hắn chậm rãi buông Thẩm Thanh Hàm ra, từ trong túi quần lấy ra một chiếc còng tay, đem hai tay Thẩm Thanh Hàm cố định, răng rắc một tiếng, cả hai tay Thẩm Thanh Hàm đều bị khóa lại.

"Anh" Hai tay bị khóa lại, Thẩm Thanh Hàm vừa sợ vừa giận, cô còn chưa kịp giãy giụa đã bị Lạc Quyến bế lên, nhanh chóng đi về phía phòng nghỉ trong văn phòng.

Một tay đem Thẩm Thanh Hàm không ngừng giãy giụa ném lên giường, sau đó Lạc Quyến lưu loát đem cửa phòng nghỉ khóa lại.

Hai tay đều bị khóa, không thể làm gì, Thẩm Thanh Hàm dồn sức vào hai chân hướng xuống giường, trong lòng vô cùng tức giận, không cấm được một tia hận ý.

"Em nói xem, tôi nên làm gì để trừng phạt em?" Lạc Quyến bước từng bước từng bước lại gần Thẩm Thanh Hàm, mắt phượng dài hẹp tràn ngập hơi thở nguy hiểm.

"Anh rốt cuộc muốn làm gì? Lát nữa tôi còn phải lên lớp, anh mau thả tôi ra" Thẩm Thanh Hàm một mặt thuyết phục Lạc Quyến, một mặt dùng sức tháo gỡ còng tay.

"Em chỉ còn một tiết cuối, cách bây giờ hai ba tiếng, huống chi đây là phòng nghỉ của tôi, cách âm vô cùng tốt, em không cần phải lo lắng" Lạc Quyến đi đến mép giường, đối mặt với Thẩm Thanh Hàm đang không ngừng đề phòng, hắn cười nói: "Hơn nữa còn có tôi ở đây, càng giúp em hảo hảo nghỉ ngơi, không phải sao?"

"Vậy anh có thể mở khóa còng tay cho tôi được không?" Thẩm Thanh Hàm cũng không tin tưởng lời nói của hắn.

"Kia chỉ là để phòng ngừa lát nữa em sẽ không nghe lời thôi, ngoan ~ chờ đến lát nữa, tôi liền tháo ra cho em, hiện tại em muốn xem ti vi không?" Lạc Quyến tươi cười trầm ngâm chỉ chỉ màn hình LCD phía đối diện.

Thẩm Thanh Hàm lạnh mặt, không thèm đáp trả.

Nhưng mà Lạc Quyến vẫn tự ý mở ti vi, màn hình LCD vừa sáng, liền phát ra những âm thanh "Ân ân a a....Không cần a...."

Thẩm Thanh Hàm không thể tin tưởng nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Lạc Quyến, không nghĩ tới hắn sẽ cho cô xem những thứ này.

Trên màn hình LCD rõ ràng là một đôi nam nữ đang không ngừng vận động, tư thế nữ trên nam dưới.

Nữ kêu rên, nam thô suyễn, không ngừng truyền vào tai Thẩm Thanh Hàm.

Lại nhìn khuôn mặt tười cười của Lạc Quyến mang theo một tia thâm ý, Thẩm Thanh Hàm không khỏi đỏ mặt, hắn đang cố ý, là hắn đang cố ý, cô oán giận mắng: "Xấu xa, vô sỉ".

"Thanh Thanh, sao em có thể nói tôi như vậy, tôi chỉ muốn phổ cập giáo dục giới tính cho em mà thôi, đêm qua tôi thấy em quá ngây ngô, còn cho rằng em cần phải học tập thêm a" Lạc Quyến tới gần giường, một tay giữ lấy cô, nắm lấy cằm cô, bức bách cô nhìn về phía màn hình LCD.

Thẩm Thanh Hàm bị bắt buộc, bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, không muốn phản ứng lại Lạc Quyến.

"Chậc chậc, nếu em không nhìn, tôi đây liền tự giáo dục giúp em, như thế nào mới là thoải mái" Lạc Quyến không cho cô cơ hội phản kháng, một tay giam cầm lấy cô vào trong ngực, một tay chui vào trong váy cô, cách quần lót gây sóng gió.

"Anh....Ân a..." Thẩm Thanh Hàm bị động tác này của hắn làm cho ửng đỏ cả mặt, dùng sức li khai nhưng cánh hoa phía dưới lại bị hắn hung hăng nhéo một cái, mật dịch liền chảy ra.

"Em ướt, xem ra em bị sờ cũng thực thoải mái a?" Quần lót hơi ướt làm cho Lạc Quyến có chút hưng phấn, ngón tay thon dài tìm đến viên trân châu, cách quần lót xoa nắn cọ xát.

"Ân...... Thật khó chịu...... Ô a......" Tiểu trân châu bị đùa giỡn kích thích mật dịch giàn giụa chảy ra, từng đợt từng đợt khoái cảm lan truyền khắp toàn thân, hai chân cô kẹp chặt lại, không ngừng ma sát.

"Ha hả! Khó chịu?" Lạc Quyến tươi cười, ngón tay chui vào bên trong quần lót tiến hành thăm dò, đâm đâm chọc chọc cọ xát cánh hoa phấn nộn cùng cửa huyệt ướt át, chờ đến khi mật dịch không ngừng chảy ra mới bắt đầu đâm mạnh một ngón tay vào bên trong hoa huy*t, ngón tay vừa mới đi vào liền bị mị thịt gắt gao cắn nuốt.

"Kia như vậy cắm em, có phải rất thoải mái phải không?" Hắn thô bạo dùng ngón tay đâm vào rút ra bên trong hoa huy*t, ngón tay thô ráp ma sát mị thịt bên trong, từng đợt khoái cảm đánh úp làm cho Thẩm Thanh Hàm nhịn không được phát ra những tiếng kêu rên kiều diễm cùng thấp giọng cầu xin.

"A ân...... Không cần...... A ha......"

Lời vừa mới phát ra khỏi miệng, Thẩm Thanh Hàm mới kinh ngạc phát hiện ra,này thanh âm kiều mị cùng trong ti vi phát ra có nét tương đồng.

Cô lập tức xấu hổ nhắm nghiền hai mắt, gắt gao cắn môi dưới, không cho chính mình phát ra một âm thanh nào.

Chỉ là Lạc Quyến làm sao có thể dễ dàng buông tha cho cô như vậy.

Chắc chắn là không.

Một tay khác kéo kéo vạt áo của Thẩm Thanh Hàm, da thịt tuyết trắng lập tức bị bại lộ ra ngoài không khí.

Thẩm Thanh Hàm cảm thấy trước ngực chợt lạnh, cô lập tức trợn trừng hai mắt, căm tức nhìn Lạc Quyến, chỉ là dưới thân hoa huy*t bỗng nhiên bị nhét thêm một ngón tay nữa, hơn nữa còn nhanh chóng chọc vào rút ra, làm cho hoa huy*t từng đợt từng đợt trào ra mật dịch trong suốt, Thẩm Thanh Hàm bất lực rên rỉ kiều suyễn.

"Nhìn một chút, hoa huy*t phía dưới bị thao cũng thật lãng, kẹp chặt như vậy, thủy cũng nhiều như vậy, tôi làm em thoải mái sao?" Lạc Quyến trên mặt vẫn duy trì lớp mặt nạ ôn hòa như cũ, trong miệng lại không ngừng phát ra những lời nói dâm uế.

Hắn một bên dùng ngón tay gian dâm hoa huy*t của Thẩm Thanh Hàm, một bên dùng bàn tay khác cùng hằm răng đem nịt ngực của Thẩm Thanh Hàm đẩy lên, hai gò bồng đào đầy đặn no đủ ở bên trong lập tức bật ra đánh úp vào mặt hắn, mang theo một mùi u hương.

Lạc Quyến nhịn không được ngậm lấy tiểu nhũ tiên đo đỏ, dùng đầu lưỡi tấm tắc liếm mút, còn tay kia thì vòng ra phía sau lưng cô, từ phía sau xuyên qua dưới nách Thẩm Thanh Hàm đùa bỡn tiểu nhũ tiên còn lại, vuốt ve đè ép.

"A a...... Không cần a...... Ân ân a a......" Trên dưới đều bị người đùa bỡn, Thẩm Thanh Hàm nhịn không được kiều diễm rên rỉ, hai tay bị khóa chỉ có thể bất lực vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi cơn tra tấn đầy khoái cảm này.

Thấy cô giãy giụa, Lạc Quyến hút càng mạnh, ngón tay ra vào bên trong tiểu huyệt cũng gia tăng tốc độ, hung hăng đâm sâu vào bên trong, đồng thời ngón tay khác tìm đến hoa hạch huyết sung, hung hăng véo một cái.

"Ách a a......" Thẩm Thanh Hàm cả người một trận co rút, hoa huy*t gắt gao run rẩy, phun ra một cỗ mật dịch trong suốt, cả người xơ lụi dựa vào người Lạc Quyến, hai mắt vô thần nhìn trần nhà.

Thừa dịp cô còn chưa lấy lại tinh thần, Lạc Quyến đem còng tay mở ra, đặt cô nằm trên giường, đồng thời đem toàn bộ quần áo trên người Thẩm Thanh Hàm cởi xuống ném lên trên giường.

"Tư vị cao trào có thích không?" Lạc Quyến mạnh mẽ đem hai chân cô tách ra, nhìn chằm chằm vào hoa huy*t ướt át không ngừng co rút.

"Không.... Anh buông tôi ra..." Thẩm Thanh Hàm lấy lại tinh thần, xấu hổ cùng giận dữ không thôi, muốn khép hai chân lại, nhưng lại không thể động đậy được một chút nào.

"Không thích? Vừa rồi cắm em chưa đủ thoải mái sao?" Lạc Quyến hỏi xong, đem hai chân của hắn cố định hai chân đang lộn xộn của cô, một tay đem côn th*t thô to trướng đau phóng thích ra.

côn th*t thô dài đỏ tím dữ tợn hướng thẳng về phía Thẩm Thanh Hàm thị uy, làm cho cô lập tức nhớ tới buổi tối ngày hôm qua, cuống quít giãy giụa lắc đầu: "Không....Anh muốn làm gì, thả tôi ra".

"Ha hả, làm gì? Đương nhiên là làm em, nếu không phải là do em không nghe lời, một phải hai phải đi làm, tôi cũng không cần phải dạy dỗ lại em" Lời vừa nói xong, Lạc Quyến dùng sức một cái, đỉnh quy đầu nương theo mật dịch xỏ xuyên hoa huy*t ướt át.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui