Chương 34: Đồi bại (H)
Editor: Caramel
Nói thế xong, không ngờ anh lại cắm vào thêm vài cái nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh Hiền gấp đến mức mắt cũng đỏ lên, cố nén cảm giác khoái cảm nhỏ giọng mắng: “Đồ khối nạn!”
Phó Thành dừng lại, khóe miệng hơi cong lên nhưng cũng rất nhanh lại hạ xuống.
Cái từ đồ khốn nạn này cũng coi như là từ chân thành nhất được nói ra từ miệng của cô rồi.
Anh buông tay ra, cố ý thả chậm tốc độ cắm rút gậy thịt. Nhưng mà giờ phút này đối với Anh Hiền mà nói, những động tác nhẹ nhàng thế này đều như đang khiêu chiến giới hạn chịu đựng của cô.
Phó Thành nói: “Tôi ở bên ngoài chờ cô.”
Hơn hai mươi phút sau, Anh Hiền mới miễn cưỡng sửa sang lại quần áo, đầu tóc rồi mở cửa ra ngoài. Dâm dịch dính ở khắp nơi, vừa nhiều lại vừa dính, dùng khăn tay lau cũng chẳng thể lau sạch được, cơ bản là lau không sạch.
Cô nhìn cũng không thèm nhìn Phó Thành, túi xách cũng không cầm, trực tiếp đi về phía thang máy.
Chân của cô bây giờ vẫn còn đang run lên, giẫm lên giày cao gót vô cùng bất ổn, Phó Thành phát hiện chỗ khác thường nên tiến lên đỡ lấy vai cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh Hiền mím môi nhưng không từ chối.
Khoảng thời gian hai mươi phút cũng đủ để cho cô cảm thấy được tâm tình nguội lạnh. Anh Hiền không muốn nhớ lại chuyện bản thân mình thiếu chút là không thể khống chế được, Phó Thành cũng không muốn tự mình đối diện nói ra.
Hai người im lặng đi vào thang máy, lại im lặng tiến vào phòng.
Hai người họ đều biết tiếp theo sẽ diễn ra cái gì, nhưng Anh Hiền lại nghĩ đến chuyện sẽ phát sinh sau khi cô tắm rửa xong. Phòng còn chưa bật điện đã có một sức lực vô cùng lớn chặn cô lại, ôm cô lên vô cùng thoải mái mà sải bước lớn đến trước giường.
“Trước tiên tắm -- ưm –” Lời từ chối bị người đàn ông ngăn lại trên miệng.
Khoái cảm bị gián đoạn trước đó lập tức như tro tàn bùng cháy, Anh Hiền ở một bên ngậm lấy đầu lưỡi anh chơi mà chơi đùa, một bên lung tung cởi quần áo của anh. Một tay Phó Thành ấn cô xuống, môi từ từ đi xuống, ở trên cổ cô lưu luyến liếm hôn, một tay thì đụng vào khóa kéo bên hông váy cô, nhưng không thể kéo xuống.
Trên khóa kéo còn có một cái nút ẩn, anh không tháo ra được. Sự tức giận của Anh Hiền đã tiêu tan gần hết, nhẹ nhàng đẩy bả vai anh, khó có lúc dịu dàng nói: Đừng phá, đi tắm trước đã.”
Phó Thành ngẩng đầu liếc nhìn cô, bỗng nhiên nâng mông cô lên, trực tiếp vén váy cô lên lưng. Chiếc quần lót bên trong đã bị tuột ra từ lâu, xoắn lại thành một hàng ở giữa rồi treo lơ lửng ở đó nhưng cũng không che được gì.
Như là cảm nhận được ánh mắt của anh, mật huyệt nhận được chút kích thích run lên một chút, tiết ra chút ẩm ướt. Vẻ mặt của Anh Hiền cũng dần ửng đỏ, đầu vú cũng cứng lên. Cô vặn vẹo thân thể nhìn ánh, ánh mắt so với bên dưới càng ướt hơn.
Cởi quần lót làm vướng víu ra, Phó Thành đẩy hai cánh hoa ra nhìn vào bên trong, vách thịt đỏ tươi không ngừng co rúm lại, xung quanh miệng huyệt bị anh thô bạo làm cho thê thảm.
“Có muốn không?” Anh đè miệng huyệt đang co rút không ngừng lại, lòng ngón tay thô ráp ma sát qua nơi đó, dùng giọng nói trần thuật hỏi.
Đột nhiên, tim Anh Hiền đập nhanh hơn, nhíu mi nhìn anh: Phó Thành cũng sẽ nói mấy câu này sao?
Cô vặn vẹo eo mình, hai chân càng mở lớn hơn, mang huyệt nhỏ non mềm không hề muốn che giấu hiện ra trước mắt người đàn ông, vô cùng khát khao nói: “Muốn.”
“Muốn cái gì?” Anh lại hỏi, giọng nói vẫn luôn ổn định như cũ, ngoại trừ giọng nói như đang kìm nén.
Chưa bao giờ Anh Hiền nghĩ như thế, anh còn chưa làm cái gì thì cô đã chảy nước liên tục rồi.
Cô nói: “Muốn anh liếm tôi, dùng đầu lưỡi mà cắm vào tôi, liếm tôi đến cao trào, sau đó lại dùng gậy thịt lớn mà tiến vào.” Cô nói hết một hơi, cười đến mê người hỏi: “Anh còn muốn nghe cái gì?”
Lúc này, cô không ngại nói cho anh những câu mà anh muốn nghe.
Mi tâm Phó Thành giật giật, trong cổ họng như có mùi máu tanh. Vấn đề này trực tiếp xé rách vẻ mặt bình tĩnh của anh, anh cuối cùng muốn nghe cô nói cái gì.
Muốn nghe cô nói anh là người giỏi nhất, bởi vì là anh nên cô mới ướt sao?
Bản thân anh cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghĩ đến những khoảnh khắc đó.
Không đợi Anh Hiền phản ứng, đầu lưỡi của anh đã tiến vào trong. Đầu lưỡi vừa nóng vừa ẩm lại mạnh mẽ đi thẳng vào bên trong như một máy khoan, lưỡi nhỏ không ngừng ra vào chạm vào bên trong vách thịt. Tay anh như sắt kìm chặt lấy đùi cô, Anh Hiền trốn không được cũng không còn cách nào khác đành kẹp lấy đầu người đàn ông, khoái cảm mãnh liệt không có chỗ phát tiết, chỉ có thể chịu đựng.
“A a… ưm… thật thoải mái! A… Phó Thành…” Anh Hiền phóng đãng kêu lên, lắc lắc mông mình để huyệt nhỏ ma sát vào môi và cằm người đàn ông, làm như thế để giảm bớt cơn ngứa trong người mình.
Nửa gương mặt của Phó Thành đều là nước của cô, dâm thủy trộn lẫn với nước miếng của anh không ngừng chảy ra, làm ướt khăn trải giường.
Đầu lưỡi cũng bắt chước động tác ra vào của gậy thịt, Anh Hiền ngẩng mặt lên, dùng hai tay ôm lấy người hét lên, phe phẩy cái mông nhỏ phối hợp với sự ra vào của anh, “Ưm a… gậy thịt cắm vào rồi a, a…”
Phó Thành bị tiếng kêu của cô đốt cháy cả người, gậy thịt ngẩng cao đầu nhếch lên, một chất dịch nhờn trong suốt được tiết ra từ lỗ sáo của quy đầu đã đỏ tía. Nhưng anh không muốn buông tha cho cô nhanh như thế. Anh rút đầu lưỡi ra, ngậm lấy hai viên ngọc đang sung huyết ra sức mút vào, sau đó dùng ngón tay thay thế đầu lưỡi, vô cùng có tiết tấu mà cắm vào hoa huyệt, lòng ngón tay xoay tròn trong điểm mẫn cảm của cô.
Trong phòng tối đen, Anh Hiền không thấy rõ anh đang liếm cho mình như thế nào, nhưng thân thể cô có thể cảm nhận được đầu lưỡi kia đang nghiền ép, đâm vào âm đế của cô. Trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh kia, thân thể càng mẫn cảm hơn, tiếng dâm đãng phát ra từ miệng cũng to hơn, khóe mắt lại tràn ra nước mắt của biển tình.
Quả nhiên anh liếm cô đến cao trào, một lượng dâm thủy lớn chảy xuống đất, mà anh không chỉ không né tránh ngược lại còn đưa đầu lưỡi cắm sâu vào hoa huyệt cô.
“Ưm a ---!!” Anh Hiền đau đớn nhắm mắt lại thét chói tay, thân thể run lên.
Nhưng thấy anh mãi chẳng chịu cắm vào, cả người đều trống rỗng như vô cùng đói khát, cô xoay chuyển suy nghĩ, giọng nói đều đều: “A, a… Phó Thành… tôi liếm cho anh… cho tôi ăn của anh… a….”
Phó Thành giữ chặt lấy hai cánh hoa của cô dùng sức tách ra một chút, giữa tiếng rên rỉ của cô, sờ qua trong tủ đầu giường lấy áo mưa đã chuẩn bị ra.
Ánh mắt mông lung mờ sương của Anh Hiền nhìn thấy anh nâng mông cô lên, đưa nơi riêng tư nhất của hai người bại lộ trước mặt cô. Hai tay anh nâng cánh mông của cô lên, Anh Hiền cầm lấy cây gậy thịt dữ tợn kia, quy đầu nhắm ngay huyệt nhỏ, giúp anh cắm vào.
Trong khoảnh khắc cắm vào trong, Anh Hiền khó chịu nhắm hai mắt lại. Tuy lúc đầu cô chỉ muốn dùng lời nói mà kích thích anh, nhưng bây giờ khi thật sự cắm vào, trong cổ họng lại có chút ngứa, giống như vì không ăn được gậy thịt mà cảm thấy bất mãn.
Người đàn ông lập tức ngừng lại: “Mở mắt ra.”
Anh Hiền kêu lên một tiếng đau đớn, từ từ mở đôi lông mi ướt át ra. Hai người ở đối diện nhau, Anh Hiền cười nói: “Muốn cho tôi nhìn thấy anh chơi tôi như thế nào sao?”
Về điểm này anh cũng chưa ý thức được những tâm tư thầm bí của mình đã bị cô vô tình chọc thủng.
Nhìn thấy đôi mắt thâm sâu của anh, Anh Hiền muốn: Biến anh trở thành người xấu.
Chính là Phó Thành đồi bại khiến cho cô cũng thấy thú vị.