Công Tử Đại Chiến Tiểu Thư Siêu Quậy

Chương 15: Đừng khóc anh sẽ bảo vệ em mãi mãi anh hứa đấy
- Em vẽ 1 tương lai màu mè.
- Để làm nhoè cái kí ức trắng đen
- Ném nụ cười E đập tan miền kí ức…
- Nhặt nỗi đau E xé vụn những yêu thương…..
/////////////////////////////////////////////////////////////////////
-” Sao vậy các em ” cô giáo đến hỏi
-” Hu Hu em hức đang nấu thì hức bạn ấy ẩn tay em vào nồi nước hức em đâu có làm ỳ bạn ấy hức ” Mĩ Linh giả vờ khóc nấc lên ôm lấy tay (Tg: Làm như nặng lắm ý )
-” San sao em lại làm thế với bạn ấy ” cô giá+o
-” Con rắn độc thấy bạn tôi hiền, xinh đẹp hơn mà hãm hại à ” Phương
-” Tôi thật ko ngờ cô lại có thể chơi cái trò bẩn thỉu như thế ” Trúc ( Tg: Chả biết ai bẩn thỉu đâu )
-” Tôi ko làm ” San lạnh lùng
-” Em còn chối cãi nữa à chứng cớ rành rành ra rồi còn cãi à ” cô giáo
-” Cô, San ko bao giờ làm vậy đâu cô ” Mun
-” Tỉ tỉ ko bao giờ hãm hại ai mà ko có lí do ” Anh em Saky
-” Lí do ư vì Mĩ Linh xinh đẹp hơn cô ta mà, đúng là con chó ko phải con ng mà ” Phương
-” Tao ko hiểu ba mẹ mày dạy mày như thế nào nữa hay cái máu bẩn thỉu đã ăn sâu vào trong máu mày rồi ” Trúc cười khinh bỉ
-” Mày có thể chửi rủa ông ta nhưng đừng bao giờ động đến gia đình tao nghe chưa ” San tát cho Trúc một cái
-” Cô nó đánh con kìa ” Trúc khóc
-” San em có biết mình đang làm gì ko ” cô giáo tức giận đi ra ngoài ( Tg: Ơ cái bà này bọn nó chửi con tui kìa sao bà bênh bọn nó, ko có củi thì làm sao có khói )
-” Tôi đâu có ngu mà tôi ko biết tôi làm gì, động đến gia đình tôi ư đừng hòng, còn non thì đừng tỏ vẻ, cáo già thì đừng có giả nai, tôi nhơ bẩn thế thôi còn hơn các người sống với nhiều loại mặt chỉ cần nghe thôi tôi cũng buồn nôn rồi ” San cười nửa miệng khiến hầu như ai cũng nuốt nước bọt
-” Tao mà phải sợ mày sao, tao ko hiểu mẹ mày dạy mày thế nào nữa à ko hình như mẹ mày chết rồi phải ko ha ha, chắc bà ấy ghét mày quá đó, sao mày ko chịu hiểu những con người như mày đi đâu cũng gây hiểm hoạ cho người ta thôi nên mẹ mày cũng vì thế mà chết *Phực*” Mĩ Linh lấy tay còn lại giất phăng cái vòng của nó cái vòng bị đứt dây bay ra ( Chiếc vòng mà mẹ nó để lại cho nó có một hình trái tim màu xanh saphia ở giữa, phía dưới là dòng chữ “Mẹ Yêu Con” rất đẹp, nó quý chiếc vòng ấy lắm mỗi khi nhớ mẹ nó chỉ biết ôm cái vòng khóc thôi *tụi con tui quá*)
Mọi người đều ngạc nhiên, San trố mắt tia đỏ hiện lên *tách* một giọt nước mắt lăn dài trên má nó, nó khuỵ xuống ôm lấy cái vòng cả người nó run lên , Mĩ Linh, Trúc, Phương thấy vậy trong lòng hả hê, anh em Saky đến lúc này lửa giận như che lấp cả tâm hồn, bao lâu rồi chị nó chưa khóc bao nhiêu công sức của họ để làm chị ấy lành vết thương lòng giờ sẽ ra sao, họ lo lắm khi vết thương ấy lại rạn nứt lại rỉ máu bên trong
-” Cô nghĩ mình là ai mà làm chuyện đó hả ” Saky hét lên
-” Tỉ tỉ mà làm sao thì các cô cũng chuẩn bị đi, tỉ ấy rơi một giọt nước mắt tôi sẽ trả lại gấp bội ” Suky nhảy vào tát ba nhỏ mỗi đứa một cái
-” San, San à bà làm tôi sợ đó San à ” Mun, Lu khóc những giọt nước mắt làm đau lòng một ai đó
“…” San ko nói gì cứ thế ngất lịm đi
-” Tỉ/ San ” all đang bàng hoàng thì Jun đã bế nhỏ xuống phòng y tế bọn nó chạy theo. Trên hành lang một người con trai bế một người con gái, tay cô nắm chặt chiếc vòng, mắt vẫn còn đọng nước. Bọn nó vội vã chạy xuống phòng y tế thì biết San chỉ ngất thôi ko sao đâu. Lu,Mun oà khóc Jon, Kevin ôm bọn nó vào lòng sao nhìn bọn nó khóc các anh lại đau thế này. Mọi người bị Suky đuổi ra ngoài vì nó biết thể nào khi tỉ dậy tỉ cũng khóc mà nó ko muốn mọi người đau lòng nữa ( lúc đó ko có Jun đâu nha anh đi xin nghỉ học cho cả bọn rùi ), bọn nó thấy sân sau ngồi, vài phút sau San tỉnh lại thấy Suky cô oà khóc ôm lấy Suky
-” Đệ à liệu mẹ có giận tỉ ko, tỉ đã ko thể làm gì khi thấy chiếc vòng của mẹ bị giật mất, liệu mẹ có căm ghét tỉ ko, tỉ sợ lắm ”
-” Mẹ sẽ ko giận tỉ đâu, tỉ đừng sợ còn mọi người ở bên tỉ mà phải ko mà trong đó có đệ, đệ mãi mãi bên tỉ khi tỉ cần đệ sẽ đến bất kể tỉ đang ở đâu ” Suky cũng khóc, khóc vì thương tỉ tỉ
Sau khi khóc một lúc nó ngủ thiếp đi vì mệt mỏi, Suky ngồi nhìn nó, bàn tay nắm chặt tay nó, Suky ko muốn cho ai nhìn thấy nó như bây giờ nhưng ko ngờ định mệnh lại để Jun nhìn thấy
“//Đứng xa nhìn em khóc
Anh chợt thấy thật đau
Có là gì của nhau
Mà tim anh cứ đập
Chẳng phải anh quá ngốc
Ko thể che chở cho em
Đừng khóc thiên thần của lòng anh
Anh hứa sẽ bảo vệ em MÃI MÃI //” Jun tự nhủ nhưng anh ko hề biết định mệnh rất nghiệt ngã cho cả anh và thiên thần của lòng anh, sau đó hắn đi vào, hắn muốn ở bên nó, che chở cho nó anh biết anh đã yêu nó nhưng anh ko biết mình có đem lại hạnh phúc cho nó hay ko, anh muốn biết sự thật về con người nó
////////////////////////////////////////
- Giọt nước mắt cứ chảy dài trên má …
- Muốn vỡ òa nhưng chẳng thể bật ra
- Người ta chọn một kết thúc buồn
- Còn em lại dang dở một nỗi buồn khôg biết bao h mới kết thúc
- Một Thế Giới với những đứa trẻ tưởng mình đã lớn
- Yêu ngang bướng để rồi làm tổn thương nhau T.T
Đọc tiếp Công tử đại chiến tiểu thư siêu quậy – Chương 16


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui