Công Tước

Phủ Công tước quét dọn liên tục hai ngày, cuối cùng cũng đến thứ tư, Quốc vương bệ hạ dẫn theo Hoàng hậu xinh đẹp của hắn ta đến phủ Công tước, ân cần hỏi thăm tình hình của Công tước đại nhân. | Công1tước đại nhân xuất hiện trước mặt Quốc vương với vẻ gương mặt tái nhợt, tinh thần không được tốt cho lắm, chỉ khi nhìn thấy Quốc vương thì cố gắng vực dậy tinh thần, liên tục ho vài tiếng. Cung Ngũ luôn ở bên8cạnh đỡ anh, mỗi lần anh họ thì vẻ mặt cô liền căng thẳng, “Anh Tiểu Bảo! Anh Tiểu Bảo anh sao rồi? Đã khỏe hơn chút nào chưa? Có cần trở vào nằm xuống không?”

Công tước đại nhân bất đắc dĩ nhìn Quốc vương,2vừa ho vừa nói: “Để bệ hạ chê cười rồi, Tiểu Ngũ không chịu được khi thần ho... Khụ khụ... Thật ra cũng không phải bệnh gì nghiêm trọng, qua vài ngày nữa sẽ từ từ khỏe lại, khiến bệ hạ đến tận đây, thần4cảm thấy thật áy náy.” Quốc vương vội vàng nói: “Nhìn thấy Edward không sao thì ta cũng yên tâm rồi, bằng không, ta cứ mãi lo lắng, không biết khi nào cậu mới hồi phục.”

Cung Ngũ ngồi bên cạnh Công tước đại nhân, cầm khăn trên tay, bên cạnh để một cốc nước, sợ anh lại đột nhiên lại ho.

Gloria nở nụ cười hòa nhã ngồi bên cạnh, tuy trong lòng chắc chắn là không muốn cười, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười lịch sự, còn liên tục phối hợp với Quốc vương bày tỏ nhiều cảm xúc khác nhau. Đối với ân oán trước kia, cả Gloria và Cung Ngũ đều không quên. Cung Ngũ là loại người tính toán chi li, không dễ dàng quên mọi chuyện, không chỉ Gloria, mà còn tên tay sai Matthew con trai nhà Hal của cô ta, cô cũng không quên.

Gloria cũng như vậy. Cô ta nhớ rõ, nếu có thể gả cho Công tước đại nhân, hiện giờ cô ta làm gì có nhiều phiền não như vậy? Đều tại Cung Ngũ chen ngang vào, tóm lại, dù cô ta không có cách nào gả cho ngài Edward thì cũng có thể tìm anh làm người tình, như vậy cô ta sẽ không thảm hại như bây giờ nữa.

Quốc vương và Công tước đại nhân nói những chuyện không quan trọng. Quốc vương tuyệt đối không nhắc đến chuyện mỏ vàng mà ra sức truy hỏi về bệnh tình của Công tước đại nhân, hận không thể khiến anh tự nói ra một câu mạng sống của anh không duy trì được bao lâu nữa.

Gloria nhìn sang Cung Ngũ đang ngồi bên cạnh chăm sóc cho Công tước đại nhân, chủ động mở miệng nói với cô: “Nghe nói Ngũ tiểu thư bị một nhóm lính đánh thuê táng tận lương tâm bắt đi.” Đôi mắt xinh đẹp của cô ta quan sát khắp người Cung Ngũ, động tác và biểu cảm có chút khoa trương, giơ tay che miệng, cất cao giọng hỏi: “Thật đáng thương, tôi nghe nói đám lính đánh thuê đó rất thích nhận nhiệm vụ có phụ nữ. Nếu nhiệm vụ thành công, người phụ nữ mà bọn chúng bắt đi sẽ không có kết cục tốt... không biết Ngũ tiểu thư bị bọn chúng bắt đi, có bị...” Cung Ngũ ngước mắt nhìn cô ta một cái, sau đó trên mặt đột nhiên nở nụ cười tươi tắn nói: “Đúng vậy, thật sự bọn chúng rất tàn ác, đến cả một cô gái trẻ xinh đẹp như tôi cũng dám bắt cóc. Còn ức hiếp tôi vì tôi là con gái. Hoàng hậu bệ hạ, người nói xem bọn chúng có đáng hận hay không? Có đáng chết hay không?”

“Lẽ nào... Ngũ tiểu thư thật sự bị bọn chúng...” Gloria kinh ngạc: “Nếu là như vậy, đám người đó thật sự đáng chết.”

Lúc nói lời này, ánh mắt cô ta nhìn sang Công tước đại nhân. Cô ta cố tình nhắc đến chuyện này là muốn cho Công tước đại nhân biết nếu Cung Ngũ bị người ta bắt đi, trong quá trình đó đã xảy những chuyện gì.

Cô ta không tin, Công tước đại nhân vẫn có thể im lặng thờ ơ. Kết quả, ánh mắt của Công tước đại nhân có chút lạnh lùng, nhưng lại không nói gì.

Cung Ngũ đã gật đầu nói tiếp: “Không sai, tôi cũng cảm thấy bọn chúng đáng chết, nên tôi đã giết chết hai kẻ muốn ức hiếp tôi rồi.” Cô nhìn Gloria một cái, nói: “Súng của anh Tiểu Bảo rất hữu dụng. Tôi ghét nhất là loại cho rằng phụ nữ thì dễ ức hiếp, loại người hay nhắm vào phụ nữ mà ức hiếp, không dạy cho bọn chúng một bài học, bọn chúng sẽ không biết thế nào là lợi hại. Nếu không phải hai phát súng đó của tôi làm kinh động bọn chúng, có lẽ tôi đã bình an trở về rồi.” Cô quay sang nói với Công tước đại nhân: “Đúng không, anh Tiểu Bảo?”

Công tước đại nhân đón lấy ánh mắt cô, lập tức nở nụ cười với cô, trả lời: “Ừ, Tiểu Ngũ rất dũng cảm, anh thích bất cứ lúc nào cũng vậy, Tiểu Ngũ có thể sống sót, sống sót mới là điều quan trọng nhất.” Cung Ngũ nhún vai: “Em biết rồi, em biết rồi.” Cô mỉm cười với Gloria: “Cảm ơn Hoàng hậu đã quan tâm, tôi có thể bình an vô sự không bị bất cứ tổn thương nào trở về, chính là do anh Tiểu Bảo và ông trời đã bảo vệ tôi.”

Nụ cười của Gloria không còn thân thiện hòa nhã như lúc nãy, cô ta có chút buồn bã trong lòng. Cung Ngũ này đúng là tốt số. Lúc ở trong cung còn nghe nói đám người đó rất hung hăng tàn ác, kết quả cô vẫn có thể thoát được kiếp nạn, đúng là mạng cô cực kỳ tốt.

Hai vợ chồng Quốc vương ở lại phủ Công tước ăn trưa. Sau khi ăn xong, Công tước đại nhân họ càng dữ dội hơn, họ liên tục không thể ngừng, Quốc vương liền đưa Gloria nhanh chóng trở về, nếu lỡ bị anh lây bệnh thì phải làm sao?

Hai người đó vừa đi, Cung Ngũ vội vàng cho người đóng cửa quét dọn: “Đem những thứ hai người đó vừa động vào quét dọn rửa sạch qua một lượt! Thức ăn hoặc dụng cụ ăn đều đem vứt hết!”

Cô nghiêm túc nói: “Toàn bộ, quét dọn không sạch thì cứ vứt hết đi!”

Quốc vương gầy ốm cao như cái sào, đã vậy trên người hắn ta còn có một mùi rất nồng và rất kỳ lạ, lại thêm chuyện cô vẫn luôn nghi ngờ Quốc vương hút ma túy, nên khiến cô cảm thấy rất chán ghét.

Dặn dò xong, cô chạy vào trong xem Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh không sao chứ? Em bảo người gọi bác sĩ đến xem có được không?” Công tước đại nhân xua tay: “Anh không sao, Tiểu Ngũ đừng lo lắng, uống một chút nước là khỏe thôi.” Đúng là như vậy, Cung Ngũ phát hiện mỗi lần Công tước đại nhân ho, cô chỉ cần đút anh uống một ít nước ấm, anh sẽ nhanh chóng ngừng ho ngay.

Trên đường hai vợ chồng Quốc vương rời khỏi phủ Công tước trở về, trước sau đều có thủ vệ kẹp xe của Quốc vương ngay giữa. Quốc vương ngồi bên trong xe, trên mặt có vài phần vui mừng, cũng có vài phần sốt ruột, tuy không nói một câu nào, nhưng Gloria biết dường như hắn ta đang rất vui vẻ. Có lẽ là nhìn thấy bệnh của Công tước đại nhân còn nghiêm trọng hơn cả lời đồn bên ngoài, nên hắn ta mới vui mừng như vậy.

Gloria ngồi bên cạnh hắn ta, cúi đầu im lặng không nói gì.

Tâm trạng của Quốc vương khá tốt, đột nhiên nắm lấy tay cô ta: “Em yêu, ta biết gần đây đã khiến em uất ức, nhưng em yên tâm đi, chúng ta sẽ có tiền. Ta xin thề là chúng ta sẽ có tiền! Em là người phụ nữ cao quý nhất Gaddles, ta sẽ cho em quần áo đẹp nhất, châu báu đẹp nhất, để em trở thành người mà tất cả phụ nữ đều ngưỡng mộ...”

Gloria mỉm cười với hắn ta, “Em luôn tin rằng bệ hạ có thể làm được.”

Ngoài sự cao quý của thân phận, cô ta thật sự chẳng cảm thấy có lợi ích gì. Châu báu đẹp nhất, quần áo đẹp nhất đều là do gia tộc Edward dâng lên, chẳng có gì là của Quốc vương. Nhưng đáng tiếc mọi chuyện đã vậy, cô ta có hối hận cũng vô ích.

Gloria đã không còn trông mong gì vào Quốc vương, đặc biệt là sau khi cô ta phát hiện Quốc vương hút ma túy, một chút hi vọng vốn còn lại giờ cũng không còn nữa.

Đây chính là bí mật mà cô ta chỉ có thể chịu đựng một mình. Cô ta phải nói với ai đây? Cô ta có thể nói với ai chứ? Cô ta chỉ có thể một mình chịu đựng. Gia tộc của cô ta tuyệt đối sẽ không quan tâm đến cô ta. Thứ mà ba mẹ cô ta quan tâm trước nhất là gia tộc của họ, chứ không phải là số phận của cô ta. Quốc vương kéo lấy tay cô, còn nói lảm nhảm không ngừng nghỉ chuyện gì đó, Gloria chẳng muốn nghe chút nào.

Trở về cung điện, Gloria nhận được điện thoại của Matthew, “Hoàng hậu bệ hạ tôn kính,” Matthew có chút căng thẳng, dù cách bởi điện thoại nhưng cậu ta vẫn có thể tưởng tượng ra sự xinh đẹp của đối phương. Gloria cho người hầu ra ngoài, trốn trong phòng nghỉ ngơi nghe điện thoại: “Chiều nay cậu có rảnh không? Tôi có chuyện nhờ cậu giúp đỡ.”

“Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, có chuyện gì thì cô cứ nói, tôi nhất định sẽ không từ chối.” Cả người Matthew căng cứng, tâm trạng kích động, có cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Người trong lòng cậu ta nhờ cậu ta giúp đỡ, điều này khiến cậu ta có một cảm giác vui mừng khó mà kiềm chế.

“Không, chuyện này tôi không thể nói trong điện thoại, tôi phải gặp mặt cậu mới có thể nói.” Gloria cúi đầu nói nhỏ.

“Vâng, Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, tôi hiểu rồi.” Bất luận cô ta nói gì, Matthew đều không do dự mà đồng ý.

Gloria cơ bản không lo lắng Quốc vương sẽ phát hiện, vì mỗi tuần cứ vào tầm này, buổi tối Quốc vương đều đi gặp tình nhân của hắn ta, hẹn hò với người phụ nữ khác bên ngoài. Gloria nắm rất rõ lịch trình của Quốc vương. Lúc gần tối, cô ta mặc quần áo của phụ nữ thường dân, mang theo một người hầu nữ bên mình rời khỏi Cung điện, đến địa điểm lần trước gặp mặt Matthew. Lần này cô ta nhờ Matthew giúp đỡ, là muốn nhờ cậu ta xem giúp thủ tục ly hôn của hoàng thất.

Matthew sững sờ: “Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, tại sao cô lại đột nhiên hỏi về vấn đề này?” Đây rõ ràng là một tín hiệu tốt, lẽ nào hôn nhân của Hoàng hậu và Quốc vương bệ hạ đã xảy ra vấn đề:

Người hầu của Gloria đứng ở một chỗ cách đó không xa, Gloria xoay đầu lại nhìn một cái, ánh mắt của cô người hầu đó liền di chuyển sang một hướng khác. Lúc này, cô ta mới nói: “Không có gì, tôi chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.”

“Không không, tôi không tin đâu.” Matthew lắc đầu, “Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, nếu cô muốn tôi giúp cô, cô phải nói sự thật, như vậy tôi mới có thể phân tích được tính nghiêm trọng của sự việc.”

Gloria ngẩng đầu, vẻ mặt khó xử, sau đó mới nói: “Được rồi.” Trầm ngâm một hồi, cô ta nói: “Đúng vậy, hôn nhân của tôi và Bệ hạ có chút vấn đề, ngài ấy có một người phụ nữ khác ngoài cung. Tôi... tôi muốn rời khỏi cung điện, áp lực quá lớn, tôi chịu đủ rồi... Matthew, cậu sẽ giúp tôi, phải không?”

Cô ta hỏi lại lần nữa: “Cậu sẽ giúp tôi, có phải không?” Người đẹp nước mắt lưng tròng, dáng vẻ yêu kiều đáng thương khiến người ta nhìn vào tim gan đều run rẩy.

“Vâng, tôi đương nhiên sẽ giúp Hoàng hậu bệ hạ.” Matthew nói rồi ngước mắt lên, cẩn thận nhìn Gloria. So với thời còn trẻ lúc đi học, Gloria hiện giờ đã tỏa ra khí chất của một người phụ nữ trưởng thành, mê hoặc lại thu hút. So với sự ngây thơ trước kia, người phụ nữ đứng trước mặt Matthew bây giờ là một yêu tinh mê hoặc lòng người.

Tuy trang điểm và ăn mặc rất bình thường, nhưng nhìn thế nào cũng thấy rất xinh đẹp khiến người khác chao đảo tinh thần.

Matthew nuốt nước bọt: “Tôi sẽ toàn tâm toàn lực giúp cô, Hoàng hậu bệ hạ tôn kính. Chỉ là, Quốc vương và Hoàng hậu ly hôn e rằng chẳng dễ dàng, cô thật sự đã nghĩ kĩ rồi sao?”

Gloria thở dài: “Tôi cũng chỉ hỏi thôi. Nếu có thể thành công, đương nhiên là tốt nhất. Tôi thà làm một người dân thường, cũng không muốn như bây giờ, cuộc sống hoàn toàn không có niềm vui.” Cô ta nhìn Matthew, buồn bã nói: “Tôi... tôi đến giờ vẫn chưa có con, người trong cung đều nói là vấn đề của tôi, những tuần nào tôi cũng khám bác sĩ một lần, bác sĩ nói tôi hoàn toàn không có vấn đề...”.

Matthew không dám nói lung tung, dù sao cô ta vẫn là Hoàng hậu, cô ta có thể chủ động liên lạc với cậu ta, cậu ta đã thấy rất vui mừng, những chuyện khác cơ bản không cần nghĩ nhiều.

Gloria lại thở dài lần nữa: “Bỏ đi, nói những chuyện này cũng không có ai hiểu tôi.” Cô ta đưa cho Matthew một địa chỉ, “Đây là địa chỉ của cô tình nhân bên ngoài của Bệ hạ, nếu có thể, tôi hi vọng cậu có thể đi xác nhận mọi chuyện. Nếu thật sự ly hôn, có lẽ sẽ dùng đến, không nhất định là có tác dụng, nhưng mà... lỡ dùng được thì sao? Vẫn tốt hơn là không có gì.”

Matthew cầm lấy tờ giấy nhỏ kia, “Vâng, thưa Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, có tin tức gì tôi sẽ báo ngay cho cô biết.”

Gloria gật đầu, “Vậy làm phiền cậu rồi.”

Nếu gia tộc Hal là gia tộc lớn, giá trị lợi dụng của Matthew sẽ càng lớn, nhưng hiện giờ, Matthew chỉ có thể giúp cô ta làm chút việc nhỏ này.

Gloria cũng không biết tại sao bản thân lại làm như vậy, nhưng bây giờ cô ta không có chút cảm giác an toàn nào, cứ cảm thấy không biết một ngày nào đó, cô ta sẽ bị Quốc vương giết chết. Gloria chào tạm biệt Matthew, vội vã trở về cung, rất may Quốc vương vẫn chưa trở về, không ai quản cô ta. Gloria nhớ ra gì đó, nhìn sang người hầu nữ bên cạnh: “Chuyện tôi xuất cung, không được phép nói với bất kì ai.”

“Vâng thưa Hoàng hậu bệ hạ.” Người hầu nữ vội vàng trả lời.

Một tuần sau, vào một buổi sáng sớm, trong cung đột nhiên truyền ra tin một người hầu nữ đã chết. Người nhìn thấy nói cô gái đó bị gói trong một bao bố trắng mang ra ngoài, nguyên nhân cái chết vẫn còn đang điều tra, nhưng sau cùng vẫn bỏ mặc không làm rõ.

Gloria nghe thấy tin tức này từ một người hầu khác, đồng thời nghe được tin người hầu đó tối hôm qua hầu hạ Quốc vương ngủ một mình.

Tin tức này khiến Gloria suýt chút chết khiếp. Đó chỉ là trùng hợp, hay là như Matthew đã nói đây là kết quả khi loại ma túy mới kia đột nhiên phát tác?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui