Công Tước

Cung Ngũ cảm thấy cũng không có chuyện gì cả, khi ăn cơm cô cũng không nhìn Dung Trần, có đẹp thế nào cũng không đẹp bằng Công tước đại nhân được, chỉ là mới đầu cô tò mò nên nhìn nhiều hơn một chút mà thôi, còn hôm nay cô không hề nhìn sang.

Nhưng còn Công tước đại nhân sau bữa cơm đi đến phòng làm1việc thì đã tối sầm mặt lại.

Cung Ngũ: “...”

Sự nhạy cảm khiến Cung Ngũ cảm thấy dường như là anh đang giận cho cô xem, nhưng tại sao lại thế chứ? Cô đã làm gì sao? Cô có làm gì đâu? Tại sao Công tước đại nhân lại giận cô chứ? Tại sao? “Anh Tiểu Bảo... anh Tiểu Bảo...” Cung Ngũ hớt hải đuổi theo Công tước8đại nhân, “Anh Tiểu Bảo sao anh lại bơ em đi thế? Ui chao anh mà còn bơ em nữa là em giận đấy nhé!” Công tước đại nhân dừng bước, quay lại hỏi cô: “Thực sự Tiểu Ngũ thấy cái tên Dung Trần đó đẹp trai lắm à?”

Cung Ngũ chớp mắt: “Đương nhiên là không rồi!” Cổ một mực phủ nhận, “Tuy Dung Trần trông cũng2được, nhưng mà anh Tiểu Bảo vẫn là người đẹp trai nhất!” Cô nhảy nhót chạy đến bên cạnh cười nhăn nhở với anh, để lộ ra hàm răng trắng sáng: “Anh Tiểu Bảo giận vì Dung Trần thật đấy à?! Anh Tiểu Bảo sao anh lại không tự tin thể nhỉ? Dung Trần còn lâu mới đẹp trai được bằng anh Tiểu Bảo của em! Một4ngôi sao nhỏ bé, anh Tiểu Bảo không muốn cho anh ta làm ngôi sao nữa thì có khi ngay ngày mai đã rụng luôn rồi, sao so sánh được với anh Tiểu Bảo chứ?”

Cô ôm lấy cánh tay anh, cười tươi: “Em thích anh Tiểu Bảo nhất, em thích ở chung với anh Tiểu Bảo nhất, em thích ôm anh Tiểu Bảo khi ngủ nhất, em thích ngủ chung với anh Tiểu Bảo nhất.”

Công tước đại nhân liếc nhìn cô, “Thật không?” Cung Ngũ gật đầu, “Chắc chắn là thật rồi! Sao em phải nói dối với anh Tiểu Bảo chứ?” Công tước đại nhân lại liếc nhìn cô, cuối cùng cũng ôm lấy cô, khó khăn gật đầu: “Ừ, anh cũng thích ngủ cùng với Tiểu Ngũ.”

Cung Ngũ ngẩng đầu lên, cười với anh, thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng chuyện này cũng qua đi.

Sand bị bắt làm thợ làm vườn thật, Dung Trần định về Thiết Yến, Tư Đồ Lệ là khách đến đưa thư cho Cung Ngũ được giữ lại. Cung Ngũ nhân lúc Công tước đại nhân không để ý, lén lút viết một bức thư trả lời nhét cho Tư Đồ Lệ: “Đây là thư trả lời tôi gửi cho anh Chiêm, anh nhất định phải giao cho anh ấy đấy, đúng rồi, không được nói với anh Tiểu Bảo đâu đấy!”

Tư Đồ Lệ ngước lên nhìn phía sau Cung Ngũ, híp mắt không nói gì.

Cung Ngũ cảm thấy bầu không khí có gì không ổn, quay đầu nhìn lại thì thấy Công tước đại nhân đứng ngay sau cô, vẻ mặt xám xịt.

Cung Ngũ: “...”

Những ngày tháng này thật là khó sống mà, anh Tiểu Bảo canh chừng cố quá gắt, khiến cô không có lấy một chút không gian riêng nào.

Đương nhiên là Yến Đại Bảo cũng bị Cung Ngũ mắng cho một trận. Yến Đại Bảo thấy mình quá oan uổng, cô cũng chỉ có lòng tốt thôi mà.

Xét tổng thể thì gần đây Tiểu Ngũ sống rất thoải mái, đặc biệt là quãng thời gian này cô không cần phải đi học nên càng thoải mái hơn. Công tước đại nhân đang dưỡng thương, cô ở bên cạnh anh cũng có tác dụng giúp anh dưỡng thương. Bác sĩ Hòa nói không được chọc anh giận, một khi gặp phải chuyện lớn nhỏ gì thì Cung Ngũ đều ngay lập tức xông ra xin lỗi, bất kể đúng sai ra sao cô đều xin lỗi trước. Thế là hàng ngày hai người đều ngọt ngào với nhau, thỉnh thoảng cãi nhau thì Cung Ngũ cúi đầu xin lỗi trước là xong chuyện.

Không phải ai cũng có được những ngày tháng tự tại như vậy, ví dụ như vị Hoàng hậu tôn quý xinh đẹp ở trong Cung điện.

Mỗi ngày trôi qua cô ta đều thấp thỏm bất an, chỉ sợ bỗng nhiên có một lúc nào đó Quốc vương bệ hạ bỗng nhiên lên cơn điên gì đó. Hơn nữa, cô ta và anh chàng Matthew của gia tộc Hal nghèo khó đó vẫn tằng tịu với nhau. Cảm giác kích thích khi yêu đương vụng trộm khiến cho cô ta thấy rất hài lòng, nhưng cũng rất bất an, nếu như Quốc vương biết được chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Đương nhiên Gloria biết Quốc vương đối với cô ta cũng không tệ, có tiền cũng cho cô ta tiêu, nhưng mà đã bao lâu rồi cũng không có lấy một lần gần gũi, một cô gái bình thường sao có thể chịu đựng được chứ?

Matthew đã lấp đầy sự trống trải trong suốt khoảng thời gian dài đó của cô ta, khiến cô ta có một người để bầu bạn trong những thời điểm quan trọng nhất. Gần đây hai người gần gũi nhau cũng không dùng biện pháp phòng tránh nào, tuy cô ta lo lắng sợ hãi nhưng vẫn đồng ý với lời đề nghị của Matthew, bắt đầu cố gắng có thai. Đương nhiên nếu như muốn thời gian ăn khớp, Gloria buộc phải làm chuyện tương tự với Quốc vương, nếu không Quốc vương nhất định sẽ thấy nghi ngờ. Sau khi hẹn hò với Matthew, Gloria vội vã về cung. Quốc vương đang đi ra từ phòng nghị sự, thấy Gloria liền hỏi: “Bệnh tình của ngài Brod vẫn chưa khỏi sao?”

Gloria vội vàng tránh né Quốc vương, mỉm cười nói: “Sắp khỏi rồi, cảm ơn Bệ hạ quan tâm.”

Nói xong, cô ta vội vàng đi về phòng ngủ, nhanh chóng tắm rửa gạt sạch đi mùi vị yêu đương vụng trộm lén lút trên người mình.

Quốc vương hít mũi, cứ cảm thấy có mùi gì lạ, hắn ta gọi thị nữ của Gloria ra hỏi: “Hoàng hậu đi đầu về thế?” Vốn dĩ ý hắn ta là có phải Hoàng hậu vừa ở bệnh viện về không cho nên trên người mới có mùi lạ như vậy, nhưng thị nữ đó bắt đầu lo lắng, khi trả lời gương mặt nhăn nhó khó coi, “Hoàng hậu bệ hạ vừa từ nhà về cung.”

Quốc vương lấy khăn tay lau mũi, liếc nhìn cô ta, “Ngươi lo lắng cái gì?” Nói xong, hắn ta lại ung dung đi về phòng ngủ. Thị nữ suýt nữa thì mềm nhũn cả chân. Quốc vương về phòng nghe thấy tiếng Gloria đang tắm rửa. Gloria xóa hết mùi lạ trên người mình rồi mới ra ngoài, nhìn thấy Quốc vương đang ngồi trên chiếc ghế bên ngoài, “Quốc vương bệ hạ.”

Quốc vương hít mũi, hỏi đại một câu: “Gloria thân yêu của ta, gần đây nàng vất vả rồi, lão Brod vẫn đang ở bệnh viện à?”

“Vâng thưa bệ hạ.” Gloria tiến sát lại gần, “Tuy sức khỏe của cha đã khá hơn rồi nhưng để đề phòng chẳng may nên vẫn ở lại bệnh viện quan sát. Hôm nay khi em đến thăm, thực ra đã không còn vấn đề gì đáng ngại nữa rồi. Cảm ơn Bệ hạ đã cho phép em đi thăm họ ngay cả khi bệnh tình sắp khỏi, thực sự hy vọng sau này luôn có cơ hội đó.”

Quốc vương sửng sốt, thị nữ nói là đi từ nhà về cơ mà? Sao Hoàng hậu lại nói là ở bệnh viện?

“Hoàng hậu thân yêu của ta, nàng vừa từ bệnh viện về sao?” Hắn hỏi. Gloria cúi đầu cười, dịu dàng nói: “Đúng vậy thưa Bệ hạ, cho nên em mới vội vàng đi tắm rửa, không dám để Bệ hạ ngửi thấy mùi khó ngửi trên người.”

Quốc vương hơi ngưng lại, mắt híp lại, “...” Hắn hít mũi, cầm chiếc khăn tay che mũi đứng lên, “Ta vào nhà vệ sinh một lát.”

Nói xong nhanh chóng vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Ở bên trong khoảng nửa giờ rồi mới hớt hải đi ra, rời khỏi phòng ngủ. Gloria đi theo vài bước: “Bệ hạ, buổi tối ngài có muốn ở lại không?” Đã bao lâu rồi đây là lần đầu tiên cô ta nhắc đến việc ở lại ngủ, nhưng đâu ngờ sau khi cô ta lên tiếng, Quốc vương vẫn không dừng bước, mà vội vàng rời đi. Gloria cắn môi đứng ở cửa, cô ta biết rằng vừa rồi chắc chắn là Quốc vương đã hút thứ đó rồi, trên người có mùi lạ, sợ người khác phát hiện cho nên mới ở một mình cả ngày trời. Gloria cảm thấy rõ ràng mình và Quốc vương đã không thể nào tiếp tục sống chung được nữa rồi, không có tiền cũng chẳng có quyền, con người Quốc vương cô ta cũng không có được, cô ta còn mong chờ điều gì ở Quốc vương chứ? Có thời gian nghĩ lại đúng là thấy ngưỡng mộ Cung Ngũ, ít nhất thì Công tước Edward có tiền, có quyền, thậm chí còn có tình cảm mà người khác cầu còn không được, sống như vậy mới là một cuộc sống viên mãn chứ, còn cô ta là gì chứ? Chỉ nghĩ thôi đã thấy chán chường rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui