Công Tước

“Tôi dứt khoát giúp cậu diệt trừ hắn ta ta, không cần cậu đưa tiền, chỉ cần tặng tôi một chiếc xe thôi, có được không? Tôi muốn giống như anh trai tôi, lái một chiếc xe cực ngầu. Tôi từng lén lái

hai lần, anh ấy liền đổi mật mã, nhỏ mọn! Ngày nào anh ấy cũng dẫn Yến Đại Bảo đi hóng gió, nhưng lại không cho tôi lái, dựa vào cái gì chứ?”

Công tước đại nhân liếc anh ta rồi cười: “Ha ha.”

“Lại ha ha!” Lý Tư Khống trợn mắt: “Ôi, tôi đã thấy nhớ mẹ tôi rồi, mẹ1tôi nhất định cũng nhớ tôi chết được.”

Công tước đại nhân lắc lư tách trà trong tay, nhìn nước sóng sánh bên trong, mỉm cười nói: “Đến Giáng sinh rồi về, dẫn cả Tiểu Ngũ về nữa.”

Lý Tư Không liếc anh: “Ý gì? Nói cứ như cậu không trở về vậy.”

Công tước đại nhân mỉm cười, trả lời: “Ừ, Giáng sinh tối sẽ không về, lúc đó có lẽ sẽ bận rộn, đến Tết thì tôi sẽ về hai ngày, còn Tiểu Ngũ đã gần hai năm không về rồi. Năm nay để cô ấy về sớm một chút, có lẽ8cô ấy sẽ rất vui”

“Không về cùng thật à? Không sợ tôi lừa dẫn đổ keo kiệt đi luôn sao?”

Công tước đại nhân tự tin nhìn anh ta: “Có thể lừa đi được thì đã là của cậu, không cần đợi đến bây giờ”

“Thật khốn khiếp!” Lý Tư Không nổi giận: “Xem thường ông đây à? Cậu cứ chờ đó đi! Ông đây đẹp trai như vậy, cô gái nào nhìn thấy ông đây lại không ùa tới? Đồ keo kiệt bị mù rồi!”

Công tước đại nhân chỉ mỉm cười, căn bản không thèm tiếp lời anh ta, Lý Tư Không2cũng không có hứng thú nói tiếp

Hai người ngồi một lúc, Lý Tư Khống lại hỏi: “Tiếp theo sẽ làm thế nào? Hắn ta nói trước hôn lễ ký thỏa thuận? Vậy hắn ta dời hôn lễ lại, lúc đó phải làm sao?”

Công tước đại nhân: “Tôi sẽ không làm một cuộc buôn bán thua lỗ”

Khi hai người đang ngồi nói chuyện, một mình Cung Ngũ đang chơi cực kỳ phấn khích. Biết bọn họ có chuyện muốn nói, Cung Ngũ hoàn toàn không làm phiền. Cô chơi một hồi thấy mệt, liền cho người dọn ghế nằm ra, cắm thêm4một cái ô to, nằm xuống hưởng thụ thời gian.

Bất tri bất giác ngủ quên mất, khi ngủ được hơn nửa tiếng thì cảm thấy có người đang hôn mình, cô mở mắt ra thì nhìn thấy gương mặt của Công tước đại nhân.

Cô lập tức giơ cánh tay lên ôm lấy cổ anh, “Anh Tiểu Bảo, anh không nói chuyện với anh Lý nữa à?”

Công tước đại nhân mỉm cười: “Bóng đèn to như vậy, anh đuổi cậu ta đi rồi, tiếp theo đây sẽ là khoảng thời gian tươi đẹp của hai chúng ta”

Cung Ngũ bật cười, gương mặt bị cháy nắng vẫn chưa bình thường trở lại. Buổi sáng cổ còn nói với bà Sandy phải đi làm đẹp cải thiện làn da, khiến cho Bà Sandy thấy rất vui, cảm thấy sau khi Ngũ tiểu thư đi một chuyến, cuối cùng cũng ngộ ra được chân lí làm thục nữ, biết được sự quan trọng của nhan sắc.

“Anh Tiểu Bảo”

“Hả?” Công tước đại nhân kéo tay cô, cười hỏi: “Sao thế?”

Cung Ngũ chu môi: “Không có gì, em chỉ cảm thấy có thể ở bên cạnh Tiểu Bảo, em thấy rất hạnh phúc!”

Công tước đại nhân nhìn cô mỉm cười: “Thật không?”

Cung Ngũ nghiêm túc gật đầu, “Vâng, thật mà”

Nếu không phải Công tước đại nhân, có lẽ bây giờ cô vẫn đi học ở Thanh Thành, bình thản mà sống, đợi đến tuổi, nói không chừng mẹ cố hoặc là nhà họ Cung sẽ bắt đầu tìm đối tượng kết hôn cho cô.

Vừa nghĩ đến chuyện này, Cung Ngũ lập tức rùng mình. Thôi không cần đâu, cô ở bên cạnh anh Tiểu Bảo sẽ tốt hơn. Cô không thể nào tưởng tượng nổi nếu bạn trai cô không phải là anh Tiểu Bảo thì sẽ là người thế nào.

Giống như Bộ Sinh? Là một con cáo già. Cô không thích cáo già, cổ vẫn thích người như anh Tiểu Bảo, vừa đẹp trai lại không lăng nhăng, trên đường nhìn thấy phụ nữ đều không nhìn qua một cái, đến cả lúc qua đường cũng tuân thủ đúng đèn xanh đèn đỏ, kiên quyết không vượt đèn đỏ cũng không cho cô vượt, thói quen thật đáng yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui