Công Tước

An ủi Cung Ngũ xong, Công tước đại nhân quả nhiên nhắc đến chuyện mỏ vàng với Quốc vương, “Lúc trước Bệ hạ có hứa trước hôn lễ nhất định sẽ ký thỏa thuận khai thác vàng, không biết hai ngày này Bệ hạ có tiện hay không?”

Quốc vương nở nụ cười hòa nhã, còn kéo Gloria ngồi xuống bên cạnh1mình, nói với Công tước đại nhân: “Chuyện này ta vẫn đang suy nghĩ, nhưng ta từng thương lượng với Gloria, cô ấy muốn lùi hôn lễ lại, hi vọng có thể hưởng thụ những ngày độc thân nhiều hơn, ta đã đồng ý”

Cung Ngũ đột nhiên lắc lắc tay Công tước đại nhân, mắt long lanh tròn xoe nhìn anh,8nói: “Anh Tiểu Bảo, em cũng muốn những viên đá đó, em cũng muốn châu báu..”

Tay Công tước đại nhân bị cô lắc đến cảm thấy khó xử, “Tiểu Ngũ ngoan đi nào, anh đang bàn việc với Bệ hạ”

“Không! Em muốn có, anh không cho em sẽ nổi giận!” Cung Ngũ vênh mặt, cô gái trẻ trung xinh đẹp, cho2dù giở trò ngang ngược bướng bỉnh cũng dễ thương hơn người khác rất nhiều.

Công tước đại nhân đành nói: “Vậy em phải ngoan một chút, được không?”

Cung Ngũ vội gật đầu, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh không cử động.

Lúc này Công tước đại nhân mới có thời gian ngẩng đầu nhìn sang Quốc vương, “Lúc nãy Bệ hạ nói, hôn4lễ của Bộ hạ sẽ dời lại, nếu như vậy thì thỏa thuận về mỏ vàng cũng sẽ bị dời lại, thần nghĩ thần hiểu việc Bệ hạ tôn trọng quyết định của tiểu thư Gloria”

Quốc vương lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Ừ, ta biết Edward nhất định sẽ hiểu”

Công tước đại nhân mỉm cười, “Đương nhiên. Nếu đã lùi hôn lễ, vậy thì những châu báu và lễ phục chuẩn bị cho tiểu thư Gloria ắt hẳn cũng không cần dùng tới nữa”

Cung Ngũ vừa nghe thấy, lập tức đứng dậy: “Woa, vậy thì tốt quá! Anh Tiểu Bảo, vậy em có thể lấy đúng không?”

Công tước đại nhân mỉm cười nhìn Quốc vương, nói: “Nếu đã như vậy, Tiểu Ngũ cảm thấy thích thì cứ để Tiểu Ngũ chọn vài món. Dù sao thì hôn lễ tạm thời bị hủy, nên cũng không cần dùng đến, đợi khi nào Bệ hạ quyết định tổ chức hôn lễ thì thần sẽ mang đến. Bệ hạ và tiểu thư Gloria yên tâm, thân nhất định sẽ cho người bảo quản cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để những châu báu dùng cho hôn lễ bị bất kì tổn thất gì? Không đợi Quốc vương trả lời, Công tước đại nhân mỉm cười hỏi Cung Ngũ: “Tiểu Ngũ thích món nào?”

Cung Ngũ vươn tay ra, nói: “Anh Tiểu Bảo, món nào em cũng thích! Anh Tiểu Bảo, em có thể mặc thử lễ phục màu đỏ kia không?”

Sắc mặt Gloria trắng bệch, “Đó là đồ tôi sẽ mặc trong hôn lễ”

Cung Ngũ xoay đầu lại, mặt nở nụ cười tươi như hoa: “Tiểu thư Gloria cứ yên tâm, tôi chỉ mặc thử thôi, số đo của chúng ta không giống nhau, tôi chỉ mặc thử xem có đẹp không. Đợi đến khi tôi và anh Tiểu Bảo kết hôn, tôi có thể tham khảo mẫu giống cố!”

Lễ phục cưới ai lại muốn cho người khác mặc thử? Châu báu vẫn còn mới, ai lại muốn cho người khác động vào? Hơn nữa, đối tượng còn là Cung Ngũ, là người mà Gloria căm hận, hiện giờ cô ta chỉ hận không thể chặt tay Cung Ngũ, đừng nói là sờ vào lễ phục, cô chỉ cần sờ vào tủ để trang sức cũng đủ khiến cô ta tức chết.

Quốc vương căn bản không ngờ Công tước đại nhân lại có chiêu này. Lúc nãy khi Cung Ngũ liên tục nói rằng muốn có, Quốc vương thật sự cảm thấy Cung Ngủ không có giáo dục.

Quốc vương sững sờ, “Edward thân yêu... Như vậy, có phải không được hay cho lắm.”

Công tước đại nhân mỉm cười nói: “Bệ hạ yên tâm. Tuy Tiểu Ngũ ham chơi, nhưng lại rất trân trọng những châu báu mà mình thích, thần đảm bảo sẽ không làm hỏng màu sắc của chúng. Châu báu vốn để nhìn ngắm thưởng thức, thay vì để ở chỗ không có ai biết tới, chi bằng cứ mang ra chơi, đó cũng là một cách để giữ gìn những châu báu này...”

Quốc vương và Gloria nghe thấy cũng cứng họng, “Chuyện này...”

Gloria không biết nên nói thế nào mới ổn, cô ta cắn môi, “Quốc vương Bệ hạ!”

Quốc vương trừng to hốc mắt xanh lè của mình, há miệng, hoàn toàn không biết nên ứng phó ra sau, chuyện này hoàn toàn không giống những gì hắn ta đã dự liệu trước. Châu báu tặng đi rồi có thể mượn lại để chơi được sao? Hắn ta lại ngẩng đầu nhìn Công tước đại nhân, sắc mặt vẫn tức giận, cách nói chuyện giống như đang bàn chuyện quốc gia đại sự với anh.

“Anh Tiểu Bảo” Cung Ngũ đã chạy một vòng trở về, “Em muốn sợi dây chuyền có viên ngọc màu đỏ hình giọt nước bên dưới.”

Gloria đứng dậy, tức giận đùng đùng bỏ đi.

Quốc vương đuổi theo sau lưng cô ta: “Gloria!”

Đuổi theo được hai bước thì nhớ lại Công tước đại nhân vẫn còn đứng đó, hắn ta chỉ có thể quay trở lại, “Edward thân yêu, xin cậu hãy giúp ta!”

Cung Ngũ lại làm ầm lên với Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh Tiểu Bảo, anh Tiểu Bảo, anh Tiểu Bảo... Em muốn dây chuyền em muốn dây chuyền.”

Công tước đại nhân mỉm cười nhìn cô, “Ừ, em muốn sợi nào, chúng ta cùng nhau chọn, lát nữa Bệ hạ sẽ đưa đến phủ Công tước”

Quốc vương suýt chút phát điện: “Edward thân yêu...”

Công tước đại nhân đứng dậy, “Bệ hạ còn có gì dặn dò?”

Quốc vương: “.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui