Công Ty Cho Thuê Quỷ


“Chúng tôi không phải là công ty trò chơi chuyên nghiệp, đây chỉ là một game hỗ trợ thuộc về công ty cho thuê quỷ, công ty chúng tôi chuyên nhận các loại hợp đồng cho thuê quỷ. Muốn thuê quỷ không? Giá rẻ, đầy đủ các chủng loại, phục vụ chu đáo, vô luận là ngài muốn dùng để đùa giỡn dọa người, giao hàng nhanh, làm hiệu ứng đặc biệt cho hoặc hiệu ứng điện ảnh đều được, chỉ có ngài không nghĩ ra công việc, không có việc gì là chúng tôi không thể phục vụ.”
“Còn có loại chuyện này nữa à? Công ty các người cho thuê quỷ như thế nào? Giá cả ra sao? Việc gì cũng làm được à?”
“Giá cả căn cứ vào công việc cụ thể mới định giá được, chúng tôi có rất nhiều loại quỷ, có chuyên môn trong rất nhiều lĩnh vực, có khả năng rất lớn để thỏa mãn yêu cầu của ngài.”
“Hử, tốt lắm, vậy ta thuê một con quỷ, giúp ta lấy trộm đề thi của kỳ thi giữa kỳ, giá cả thì dễ nói rồi, thanh toán cho các người kiểu gì đây? Thẻ tín dụng? Tiền mặt? Gửi qua trung gian? Trả trực tiếp? Là trả tiền trước rồi nhận hàng hay là thấy hàng rồi mới trả tiền đây?”
“Trộm, trộm đề thi? Đồng học, làm vậy không tốt đâu.”
“Ta tốt hay không ngươi cần gì phải quản, cứ lo chuyện làm ăn của các ngươi đi, sao có làm hay không? Nói mau đi.”
“Chờ một chút, ta đi xin chỉ thị của cấp trên đã. Trong phòng có một con quỷ đầu to đấy, ngươi có thể nói phiếm với hắn một chút, hắn là quỷ hồn hàng thật giá thật đấy.”
Ngụy Vinh ngẩng đầu nhìn Ung Bác Văn. Ung Bác Văn chính khí lẫm liệt nói: “Loại làm ăn này sao mà tiếp nhận được? Học sinh nên chăm chỉ học tập mỗi ngày mới tiến bộ được, giúp hắn lấy trộm đề thi thì quá mức rồi, chắc chắn là không thể đồng ý, từ chối hắn đi!”
“Chờ một chút!” Ngư Thuần Băng lập tức phản đối: “Đây là vụ làm ăn duy nhất chúng ta kiếm được, tuyệt đối không thể từ chối, làm thế xui xẻo thì sao, người ta nói là khai trương đại cát, có ai vừa mới khai nghiệp lại từ chối không nhận công việc chứ?”
Elle Vân cảm thấy khó hiểu hỏi lại: “Tiểu Ngư, chúng ta đã cho thuê rất nhiều quỷ rồi mà, sao lại nói vụ này là vụ làm ăn duy nhất?”

Ngư Thuần Băng giải thích: “Tiểu Vân tỷ, chị nghĩ kỹ mà xem, vụ Âm Sâm Nhất Hạ Sơn Trang là do Lưu mập giới thiệu, mấy cái khác đều là do đám người ở hiệp hội pháp sư thuê để tạo quan hệ với chúng ta, không có một cái nào thực sự là do chúng ta tự mình kiếm được cả. Cho tới bây giờ mới có phi vụ này là chân chính thuộc về chúng ta, vụ làm ăn đầu tiên, vậy nên tuyệt đối không thể từ chối!”
“Nhưng mà loại ủy thác này không tốt lắm đâu, lấy trộm đề thi đó nha.” Elle Vân có một chút do dự.
“Nếu hắn là học sinh ngoan thì lấy trộm ra cũng chẳng ảnh hưởng gì, nếu như hắn là học sinh hư thì cho dù chúng ta không lấy trộm đề thi ra tới lúc làm bài hắn cũng quay cóp thôi, căn bản là ko làm thay đổi được nhân sinh quan, thế giới quan của hắn. Cùng lắm thì chúng ta cứ làm một lần, lần sau hắn có ủy thác nữa chúng ta không nhận là được.!” Ngư Thuần Băng tỏ thái độ vô cùng kiên quyết.
“Như vậy thì…” Elle Vân bắt đầu dao động.
Ung Bác Văn thấy thế vội vàng nói: “Không được, không thể nhận được, cô nhìn ID của hắn mà xem, vừa nhìn đã biết hắn là cái loại lười biếng tới cùng cực rồi, buồn chán mới lên mạng đi dạo một chút, căn bản là không có thành ý thuê quỷ của chúng ta, chắc chắn là chỉ thuận miệng nói chơi thôi, chúng ta cũng không cần phải lãng phí thời gian, lãng phí nhân… à là quỷ lực? Nói chung là không cần phải tốn hơi trả lời hắn!”
“Ngươi không tiếp thì ta tiếp, Tiểu Ngụy, tránh ra!” Ngư Thuần Băng vốn đã không để ông chủ Ung vào trong mắt, bây giờ lại ương ngạnh chống đối lại quyết định của hắn, cũng không biết rốt cục là công ty này do ai mở ra nữa. Nàng nói xong liền đẩy Ngụy Vinh ra khỏi ghế, ngồi xuống gõ bàn phím nói chuyện với Tùy Tiện Khán Khán.
“Tùy Tiện Khán Khán, chúng ta nhận công việc này, nói địa điểm cần phải lấy đề thi ra đi, bởi vì việc này có một chút hạn chế, tạm thời chúng ta chỉ có thể nhận các nhiệm vụ trong khu vực, nếu là trường học trong vùng thì chúng ta sẽ nhận.”
“Các ngươi nói chuyện như thật ấy nhỉ, ta ở Xuân Thành, đề thi trong két sắt ở phòng giáo vụ, trường trung học số tám.”
“Đúng giờ này ngày mai, ngươi đăng nhập vào đây, chúng ta sẽ gửi ảnh chụp một phần đề thi cho ngươi, sau khi trả hết tiền sẽ gửi phần còn lại cho ngươi. Nhớ chuẩn bị sẵn tiền nha, phí thuê quỷ là ba trăm tệ, thanh toán một lần, không cho nợ đâu.”
“Ba trăm tệ! Đắt thế, lại còn không biết đề thi là thật hay giả, giảm giá một chút đi, nếu lần này thi đậu ta sẽ giới thiệu thêm bạn bè tới ủng hộ cho các ngươi.”

“Ba trăm tệ là giá thấp nhất rồi, bởi vì ngươi chỉ thuê có một lần, hơn nữa đây lại là vụ làm ăn đầu tiên nên công ty mới lấy giá đó coi như là chi phí phục vụ thôi, nếu như là thuê dài ngày công ty chúng ta đặt giá đều lấy vạn tệ làm đơn vị.”
“Cũng được, chút tiền này cũng không coi vào đâu. Ngày mai ta đến xem hàng.”
Tùy Tiện Khán Khán nói xong liền log out.
“Xong rồi, ông chủ.” Ngư Thuần Băng vỗ vỗ bàn phím.
Mặt mày Ung Bác Văn âm u bất định nói: “Cái này là công ty chúng ta phạm pháp rồi, lại còn làm hư mấy đứa nhỏ.” Hắn thở dài: “Nhưng mà hình thức giao dịch này coi như là có tương lai, Quý Nhạc Nhi, mau gọi đám quỷ nhàn rỗi trong công ty lại đây hết đi, đưa lên máy tính hết, Tiểu Ngụy làm quảng cáo luôn đi.”
Bận rộn hết một buổi sáng đám người Ung Bác Văn mới đưa hết đám quỷ nhàn rỗi thông qua dụng cụ chuyển hoán đưa vào trong máy tính. Lúc này ở nội thành trong game toàn là quỷ ảnh qua lại hỗn loạn, khung cảnh rất là náo nhiệt, đáng tiếc là cả buổi sáng ngoại trừ Tùy Tiện Khán Khán thì cũng chẳng có người thứ hai đăng nhập vào nữa.
Mọi người bận rộn cả buổi sáng, đến giờ nghỉ trưa Ngư phó tổng liền đề nghị đi ra ngoài làm một bữa tiệc chú mừng thành công, lần đầu tiên tự kiếm được một hợp đồng nghiệp vụ, mọi người đều nhất loạt hưởng ứng.
Dọn dẹp xong hết mọi thứ, mọi người vừa ra đến cửa công ty Lạc Tiểu Nam bỗng nhiên chỉ lên trời la lớn: “Mau nhìn, mau nhìn kìa. “
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời xuân thành ánh sáng lấp lánh, một đoạn văn tự thật lớn hiện ra: “Thông báo treo thưởng! Công ty chúng ta tìm kiếm Lạt Ma chuyển thế trong khu vực Xuân Thành, nếu như có thông tin gì xin lập tức thông báo, một khi thông tin được xác thực lập tức được nhận giải thưởng lớn, tiền thưởng lên đến năm trăm ngàn bảng Anh! Chuyển thế Lạt Ma có các đặc điểm sau: sinh ra đã có điểm khác thường, vừa sinh đã có thể nói chuyện, không học cũng có thể tự thông hiểu kinh phật, có thông linh dã thú tự động hộ pháp…”
Chữ ký ở dưới là: “Chi nhánh Châu Á, tập đoàn quốc tế Thánh Hằng” ở dưới còn có số điện thoại liên hệ, số số di động, email, ID QQ, MSN, hộp thư bưu điện, địa chỉ .v.v…

Ung Bác Văn hơi khiếp sợ: “Ta nhớ từ trước tới giờ trừ Mật Tông Tây Tạng tìm kiếm hoạt phật mới gióng trống khua chiêng ọi người đều biết, còn cái gì mà chuyển thế đầu thai các loại đều phải lén lút tìm kiếm, bây giờ sao lại làm lớn như thê này? Không biết chừng còn có quảng cáo lên TV nữa ấy chứ?”
Elle Vân ngạc nhiên hỏi: “Sao lại thưởng bảng Anh mà không thưởng đô la? Không phải là mấy công ty quốc tế kiểu này thường dùng đô la để giao dịch hay sao?”
Lạc Tiểu Nam liền giải thích: “Bây giờ thị trường tài chính thế giới đang khủng hoảng mà, đô la luôn có nguy cơ bị giảm giá, bảng Anh thì ổn định hơn, dùng loại ngoại tệ này thể hiện thành ý tốt hơn.”
Quý Nhạc Nhi xem xét cẩn thận mấy cái đặc điểm của Lạt Ma chuyển thế, nhỏ giọng nói: “Mấy các đặc điểm này thật là quái dị, nếu người bình thường mà gặp phải không chừng sẽ xem hắn là yêu quái mà đem xử lý mất?”
Mọi người liền đồng loạt gật đầu: “Rất có thể đó, rất có khả năng!”
“Ây, mấy đứa nhỏ, các ngươi nhìn cái gì thế?” Một bà lão đi đường thấy một đám người ngẩng đầu nhìn lên trời, lại còn thì thầm bàn tán thì cũng vội vàng nhìn lên thử xem, nhưng mà trời xanh mây trắng, ngoài ra thì cũng chẳng có gì khác lạ nên không nén được tò mò liền đi lại dò hỏi một chút.
Thì ra những ký tự trên trời này là do pháp thuật làm ra, nếu không phải là pháp sư có pháp thuật thì không thể nhìn thấy được, Ngụy Vinh và Elle Vân cũng nhờ có Ung Bác Văn vẽ ột lá bùa thông linh khai nhãn phù nên nhìn thấy cũng không có gì kỳ lạ, chỉ là người bình thường nhìn lên thì không thấy gì cả mới là chuyện bình thường.
Ung Bác Văn vội vàng lấp liếm: “Không có gì, chúng cháu chỉ đang nói chuyện thời tiết một chút thôi.”
“Tiểu tử, tuổi còn nhỏ mà không thật thà hả?” Bà lão liền cau mặt, nhíu mày: “Không muốn nói thì thôi, lão nương sống đã bao nhiêu năm rồi, ngươi còn muốn lừa gạt ta, không biết xấu hổ à?”
Ung Bác Văn liền lúng ta lúng túng không biết phải nói sao. Ngư Thuần Băng đảo đảo tròng mắt liền bày ra khuôn mặt tươi cười đi lại gần bà lão: “Đại nương, không phải là bọn cháu không muốn nói cho người, chỉ sợ là nói thật ra bà cũng không tin, sẽ vẫn cho rằng chúng cháu đang dối gạt người thôi.”
Bà cụ liền nói: “Cháu nói đi, không nói làm sao biết được ta sẽ không tin? Cháu gái nhỏ, lão nương ăn muối còn nhiều hơn các cháu ăn cơm, cầu ta đi qua còn dài hơn đường các cháu đi, nói thật hay nói dối ta liếc mắt là có thể nhận ra rồi.”
“Oa đại nương thật là lợi hại nha, vậy cháu nói thật với người.” Ngư Thuần Băng tỏ vẻ thần thần bí bí ghé sát tai bà cụ giải thích: “Vừa mới nãy chúng cháu nhìn thấy đĩa bay! Bà nhìn đám mây kia kìa, chính là đám mây hướng đó đó, có một cái đĩa bay bị nó che mất đó, mới vừa rồi còn lộ ra một lúc, chúng cháu đoán chắc là người ngoài hành tinh đang nhìn trộm chúng ta nên mới bàn bạc với nhau tập hợp lại một chỗ cùng nhìn họ, coi như là đáp lễ.”

“Đĩa bay? Thật à? Ở chỗ nào? Ở chỗ nào vậy?”
Bà lão vừa nghe được chuyện người ngoài hành tinh với lại đĩa bay thì liền hưng phấn mở to hai mắt nhìn lên bầu trời.
Ngư Thuần Băng cũng không để ý tới Quý Nhạc Nhi đang kéo tay ống tay áo của nàng, tiếp tục chỉ lên trời thì thầm với bà lão: “Chính là ở phía sau đám mây lớn nhất đằng kia. Phải cách một khoảng thời gian mới lộ ra, bọn cháu nhìn cả nửa ngày mới thấy được hai lần, phải kiên nhẫn một chút mới được.”
Tới mức này Elle Vân cũng không nhịn được vừa kéo Ngư Thuần Băng đi vừa nói: “Tiểu Ngư, đi thôi, ta cũng đói bụng rồi.” Lại quay đầu nói với bà cụ: “Đại nương à, trên trời đã không còn đĩa bay nữa rồi, mau về nhà đi thôi.”
Bà lão lại cố chấp không chịu nghe lời: “Đừng hòng lừa ta, nếu đĩa bay đi mất rồi các ngươi còn đứng ở chỗ này chắc? Ta cũng phải nhìn thử xem cái đĩa bay này rốt cục là có hình dạng gì?”
Ngư Thuần Băng cười hì hì, dẫn đầu đoàn người leo lên chiếc xe thể thao của Ung Bác Văn.
Đoàn người Ung Bác Văn thuận lợi khởi động mấy chiếc xe, đi được một đoạn hắn quay đầu nhìn lại vẫn thấy bà lão đang nghiêm tục ngẩng đầu nhìn lên bầu trời thì không khỏi lắc đầu thở dài: “Bà lão này chẳng lễ không biết mỏi cổ hay sao trời?”
Đoàn xe rất nhanh đã chạy đi mất, ở bên đường một chiếc cũng rất nhanh đã khởi động, lặng lẽ bám theo phía sau.
Ung Bác Văn không biết phía sau đoàn người đã có thêm một cái đuôi, hắn dẫn mọi người đi thẳng tới quán sủi cảo hải sản Phiêu Hương thưởng thức một chút.
Bữa tiệc kéo dài tới hơn một giờ chiều, Ung Bác Văn thấy đã gần đến giờ hẹn với Ngư Thừa Thế mới đưa mọi người về công ty rồi lái xe đi một mình đến hiệp hội pháp sư.
Đã đến đây mấy lần rồi nên Ung Bác Văn cũng coi như quen thuộc, hắn cứ thế đi thang máy lên thẳng phòng làm việc của Ngư Thừa Thế, vừa vào phòng đã thấy ngoài Ngư Thừa Thế còn có rất nhiều người đang ngồi trong đó còn có một người quen, chính là tên mập Lưu Ý.
Lưu mập đang ngồi một mình trên ghế salon đối diện với tất cả những người còn lại, trên trán hắn còn lấm tấm mồ hôi, nhìn giống như đang bị thẩm vấn vậy, vừa thấy Ung Bác Văn đến hai mắt hắn tỏa sáng như gặp được cứu tinh vội vàng hô lên trước: “Ung lão đệ, cậu đã tới rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận