Cái này gọi là người ngoài xem náo nhiệt, vui mắt, người trong nghề nghiên cứu cách thức lề lối.
Ung Bác Văn là truyền nhân chân chính đích thực, tuy rằng nghiên cứu là pháp thuật Đạo gia, đối với Mật tông hoàn toàn không biết gì cả, nhưng cũng có thể nhìn ra cách kết ấn kia nếu chính xác như theo lời nói, đối với thể chất hay tinh thần đều có những ảnh hưởng tích cực, không nén nổi hiếu kỳ, dừng chân tại một gian luyện tập quan sát.
Tiếp tân tiểu thư cũng rất biết điều không giục giã, chỉ đứng tại một bên mỉm cười chờ hắn.
Ung Bác Văn nhìn một hồi, trong lòng mơ hồ có kích động, cảm giác ngón trỏ hai bàn tay khẽ run rẩy, nương theo âm nhạc kết thành một thủ ấn cổ quái, ngón cái tay trái uốn cong, nắm lấy ngón giữa, ngón trỏ dựng thẳng, mà ngón trỏ tay phải lại giữ lấy ngón cái.
Cách kết ấn này lại không giống như mọi người trong phòng luyện tập, mà lại giống với pháp ấn đã từng thấy trong mộng do tay trái Huệ Quả Hòa thượng kết ấn trước khi tọa hóa.
“Khá lắm Kim cang quyền ấn!”
Nghe thấy bên tai có tiếng khen ngợi, Ung Bác Văn quay đầu nhìn lại, thấy một vị áo tím đã đứng bên cạnh từ lúc nào không hay.
“Ngươi đi đi, ta sẽ lo nốt từ đây” . Người áo tím sau khi sai tiếp khách tiểu thư thối lui, lúc này cười nói với Ung Bác Văn: “Đây là Kim cang quyền, Đại Nhật Như Lai pháp giới định ấn. Ung Thiên sư có tìm hiểu qua phương pháp kết ấn của Mật tông sao? Cách kết ấn này rất chính thống, nếu không phải đã thông qua luyện tập sẽ không kết ấn được chính xác như vậy.”
Ung Bác Văn vội vàng duỗi ngón tay, nói : “Nhìn thấy náo nhiệt , tùy tiện bắt chước mọi người thử một chút cho vui thôi.”
Hắn lại không biết rằng, Học viên Tập đoàn Thánh Hằng phân chia làm ba đẳng cấp, Sơ, trung, cao cấp. Giáo viên hướng dẫn nhóm sơ cấp đều đã cải tiến đơn giản hóa đi cách kết ấn, chủ yếu tập trung vào tác dụng điều trị nâng cao tinh thần thể chất mà thôi, căn bản sẽ không hướng dẫn cách kết ấn cao thâm như Kim Cang quyền ấn.
Người áo tím cười cười, cũng không có vạch trần Ung Bác Văn, chỉ là hỏi: “Hôm nay Ung Thiên sư thế nào lại có hứng thú tới tham quan công ty chúng tôi vậy?”
Tuy rằng trên danh nghĩa Tập đoàn Thánh Hằng cũng có tham gia Hiệp hội Pháp sư, nhưng bọn họ dù sao cũng là Phật giáo Mật tông, còn Hiệp hội Pháp sư lấy trường phái Đạo gia làm chính, nên học viên Thánh Hằng tại trong Hiệp hội không bị xa lánh là không có khả năng. Ngay từ lúc Hiệp hội được thành lập, Ngư Thừa Thế đã phát lệnh, yêu cầu Hội viên không được hiệp trợ giúp việc kinh doanh của Tập đoàn Thánh Hằng, tuyệt đối không thể để cho thế lực Mật tông tại Xuân Thành phát triển. Thế nhưng, lối kinh doanh của Tập đoàn Thánh Hằng căn bản không giống như Hiệp hội hình dung là thuyết giảng Kinh pháp tuyên dương Phật học mà lại là rèn luyện thể hình giải trí. Lấy ý tưởng rèn luyện thể hình từ phương pháp kết ấn đơn giản, trong khoảng thời gian ngắn đã nổi danh tại Xuân Thành , lại có cái mũ Tập đoàn Quốc tế thu hút người trong nước, nhanh chóng mở ra một thị trường trong tầng lớp nữ giới, việc rèn luyện thể hình tại Tập đoàn Thánh Hằng cứ thế đã phát triển giống như một xu thế thời thượng vậy.
Nhưng bất luận Thánh Hằng có náo nhiệt đến đâu, Hội viên Hiệp hội Pháp sư vẫn khăng khăng xa lánh, tuyệt đối không bén mảng tới. Việc Ung Bác Văn đột nhiên tới cửa tất nhiên đã tạo ra một sự phá lệ khác thường .
Ung Bác Văn vội ho một tiếng, thử thăm dò: “Tử tổng, mới đây có hay không có hòa thượng tìm tới kiếm chuyện vậy?”. Nhìn quanh nơi đây một bầu không khí yên bình, thế nào cũng không giống như bộ dáng có chuyện xảy ra, tâm lý không khỏi nhủ thầm, lẽ nào Tân Cư Hữu Chính thùng rỗng kêu to, chỉ là tùy tiện nói ra mà thôi?.
“Hòa thượng?” Vẻ mặt người áo tím có chút kỳ quái nhìn lại Ung Bác Văn” “Nơi đây là địa bàn của Hiệp hội Pháp sư, thế nào có thể có Hòa thượng chạy đến gây sự chứ?. Hiệp hội Phật giáo sẽ không để điều này xả ra”.
“ Đương nhiên là sẽ không rồi, ta chính là vừa rồi có thấy một vị hòa thượng đi tới, còn tưởng rằng là tới gây sự với các ngươi. Nếu đã không có việc gì, ta đây trước cáo từ a.” Ung Bác Văn cười gượng hai tiếng, liền nhanh chân lủi khỏi Tả tự lâu, lên xe còn thầm mắng Nhật Bản hòa thượng kia không phải nói tranh đoạt Chính tông địa vị sao, cư nhiên lại không xuất hiện, thật là quá đáng mà.
Đang muốn nổ máy xe, hắn liếc mắt đảo qua gương chiếu hậu, lại đã thấy Tân Cư Hữu Chính đứng đối diện bên kia đường.
Hòa Thượng Nhật Bản đơn độc đứng đó, một tay nắm trượng, một tay giữ nón, ngửa đầu ngưng thần suy nghĩ, trầm ngâm tựa như pho tượng, không nhúc nhích, khiến cho người đi đường không nén nổi tò mò mà liếc nhìn lại, cũng thu hút mấy nhân viên nhàn rỗi của những cửa hàng phụ cận ven đường vây quanh cửa sổ ngó xem.
Ung Bác Văn vội vàng nhảy xuống xe, chạy tới.
Tân Cư Hữu Chính hình như có chút cảm ứng, quay đầu liếc mắt, hướng về phía Ung Bác Văn gật đầu, cũng không đợi hắn lại gần, nhấc trượng cúi đầu đi thẳng, đợi tới khi Ung Bác Văn chạy qua bên kia đường thì người đã biến mất trong biển người trên phố.
“Làm cái gì mà phi như bay a?”
Ung Bác Văn không hiểu ra sao, cảm thấy hành động của vị Hòa thượng này thực sự là cổ quái.
Hắn ôm một bụng hồ đồ không hiểu gì lên xe, khởi động trở về công ty.
Từ xa đã thấy trên lối đi bộ trước cửa công ty tụ tập một đám đông người, đếm nhanh cũng phải một trăm tám mươi người, lộn xộn, náo nhiệt, tất cả đều ngước nhìn quanh, giống như trên bầu trời có hoa nở vậy.
Ung Bác Văn chính là giật nảy mình, người trong nước vốn thích xem náo nhiệt, nhưng có thể khiến người người vây quanh ba tầng trong ngoài để xem nếu không phải là có tai nạn xe cộ thì chỉ có thể là có người muốn tự sát, hướng bầu trời nhìn một cái, chỉ thấy bầu trời xanh xanh, một vài đám mây trắng hững hờ treo giữa không trung, giống như bị dính chặt vô không nhúc nhích.
Nhìn một hồi, vẫn không thấy được điểm mấu chốt, Ung Bác Văn dừng xe lại, đi lại gần, đập đập một vị trung niên nam nhân đứng gần phía ngoài nhất: “Có chuyện gì vậy?”
Trung niên nam nhân cũng không có liếc mắt nhìn xuống, nói : “Nhìn đĩa bay. Nhìn thấy không, sau mấy đám mấy trên trời kia có đĩa bay ẩn núp.”
Chẳng nhẽ trên bầu trời thật có đĩa bay?
Đang lúc ngạc nhiên, chợt nghe phía trong đoàn người bật ra một trận hoan hô: “Ra rồi. Nhìn thấy rồi”. Ung Bác Văn vội vàng nhìn lên bầu trời, nhưng cái gì cũng không trông thấy, lại nghe trung niên nam nhân giậm chân than: “ lại không thấy được”. Rồi nhịn không được mà tức tối quay qua phía Ung Bác Văn, “Đều là do ngươi, hỏi cái quái gì a”
Ung Bác Văn không hiểu ra sao, quay người trở về công ty, đã thấy bên trong công ty, một đám nhân viên tràn trề hào hứng ngồi trước cửa nhìn ra xung quanh, nhịn không được hỏi: “Đây có chuyện gì vậy?”
Ngư Thuần Băng hì hì cười nói: “ Lúc chúng ta trở về đã thấy không ít người tụ tập, nghe quỷ treo cổ trực ban nói, lão thái thái sau khi chúng ta rời đi thì liên tục nhìn ngó xung quanh, tiếp đó, một số học sinh chắc là của mấy trường gần đây cũng theo lão thái thái xem náo nhiệt nơi đó, rồi người qua đường hiếu kỳ, tất cả đều chậm rãi kéo nhau tụ tập lại, cứ như vậy, thành ra có nhiều người như thế này.”
Chuyện này rốt cuộc là sao nhỉ?
Trước một đám gia hỏa không lo làm việc đàng hoàng, chỉ mải mê xem náo nhiệt, Ung Bác Văn nhịn không được muốn giáo huấn một bài, nhưng nhìn lại một Elle Vân vừa cắn hạt dưa vừa hứng thú bừng bừng quan sát, hắn không dám nạt nàng, lại nhìn Ngư Thuần Băng, có nói cũng như không, tiếp đến ngó tới Lạc Tiểu Nam cùng Quý Nhạc Nhi, một người là tiểu lưu manh da mặt dày, một cái lại da mặt mỏng lúc nào cũng chỉ chực khóc, đều không thể giáo huấn, làm khó dễ được, liếc mắt nhìn thấy Ngụy Vinh đứng tít cuối cùng đoàn quan sát náo nhiệt
Tên này đoán rằng chưa từng ở cùng một chỗ với nhiều mỹ nữ xung quanh như vậy, nên bên ngoài náo nhiệt thế nào cũng không chú ý, mà mang một vẻ mặt say mê, thỉnh thoảng còn hít sâu một cái, bộ dáng mang đậm vẻ bỉ ổi.
Ung Bác Văn lập tức nhướn con mắt, tiến tới giáo huấn: “Công ty trả ngươi tiền lương là để ngươi đi xem náo nhiệt sao? Trang web làm đến đâu rồi?. Có bao nhiêu người đăng ký? Có hay không có hợp đồng mới? Ngươi đứng chết dí nơi đây thì ai sẽ trông nom trang
Ngụy Vinh lúc này rụt rụt cái cổ, biện bạch phân trần: “ Ngư phó tổng đã bố trí để trực ban tiếp nhận đơn hàng, còn cái khác … “
“ Ngư phó tổng đã an bài xong xuôi nên ngươi cái gì cũng không cần làm sao? Có thời gian thì có thể đem trang web hoàn thiện hơn chứ sao?”. Ung Bác Văn khoác lên vẻ mặt ông chủ phách lối, trước tiên đem Ngụy Vinh giáo huấn một chập, rồi mới trở lại xem xét hệ thống kỹ thuật
Lúc này, trong trang đám quỷ hoành hành, âm khí dày đặc, cũng có mấy phần âm hưởng của trò Game khủng bố. Mỗi đầu quỷ khi xuất hiện, ngoại trừ cái tên quỷ đính kèm, thình thoảng còn nháy ra một dòng chữ đỏ.
“Nhận dạy kèm, phụ đạo bài tập, giá cả tiện nghi, thu phí hợp lý!”
“ Nhận thống kế sổ sách, số liệu công tác!”
“Phục vụ hướng dẫn du lịch, có thể một mình giới thiệu tất cả các địa danh du lịch của cả nước!”
“Cung cấp thông tin giải trí, hình ảnh!”
“Nhận viết thư tình, truyền dạy bí kíp tán gái trăm phát trăm trúng. Cung cấp ba mươi sáu kế đi đến kết hôn!”
Ngoài quỷ, về sau còn xuất hiện mấy ID mới đăng ký tràn trề hứng thú đi dạo qua lại khắp nơi, có lúc cùng Quỷ hồn coi cửa bắt chuyện tào lao, có lúc lại hứng phấn bàn tán bình phẩm.
“Thật có ý tứ, những … NPC ( nhân vật được thiết kế trong game – quỷ) này như thật a”
“Chơi nhiều trò như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua trò nào NPC có trí tuệ cao như vậy”
“Nơi đây rốt cuộc là cái gì a, là trò chơi sao? Sao không thấy giao nhiệm vụ nhỉ?”
Những.. ID này có một điểm chung, đều là nhân vật nữ, danh tự đều là những chữ cái tiếng Anh không mang ý nghĩa, hiển nhiên đều là là những người hiếu kỳ đi ngang qua xem náo nhiệt, chứ không có ý định tính toán gì trước khi vô đây, mặc dù cũng có người tìm Quỷ hồn coi cửa dò hỏi…những dịch vụ kia có thật hay không, nhưng cũng không có ai thật sự đăng ký.
Ung Bác Văn nhìn một hồi, cảm giác buồn chán, lại nghĩ tới đơn đặt hàng coi trộm bài thi, liền tuyển ngay một cái quỷ lúc còn sống là kẻ trộm, giao cho đảm nhiệm nhiệm vụ này, căn cứ theo yêu cầu của lão quỷ, lại từ trong bố trí tám vị trí cùng với tin tức liên quan. Công việc trộm đồ vật, trước tiên nhất thiết phải xác định vị trí tiến hành, giống như việc nghiên cứu địa thế trọng yếu bình thường vậy, trộm đồ vật tất nhiên không phải là việc Ung đại thiên sư sẽ tự ra tay đi, đương nhiên là muốn nghe theo sự chỉ huy của những kẻ chuyên nghiệp.
An bài xong nghiệp vụ này, một ngày này liền không có chuyện gì khác phải xử lý, Ung Bác Văn trước còn chăm chú theo dõi, nhưng rồi buồn chán thiếu chút thì ngủ gục, sau cùng lôi kéo Ngụy Vinh cùng đám nhàn cư vi bất thiện kia thông đồng làm bậy, cùng chạy ra cửa trước cắn hạt dưa xem náo nhiệt.
Tụ tập xem đĩa bay vậy mà kéo dài đến hơn 4 giờ, thẳng cho đến giờ tan sở về nhà ăn cơm, đám mây trên trời cũng thay đổi vài lần, đám đông lúc này mới dần dần tan rã, mà ngay cả như vậy, vẫn có người vì chưa thấy đĩa bay mà tâm tình cảm thấy tiếc hận.
Đến lúc này, mọi người đều đã giải tán, chỉ còn mỗi ông chủ Ung lưu lại vì nhớ ra mình vẫn còn một đơn hàng chưa giải quyết, dự định đợi tặc quỷ lấy được bài thi trở về sẽ ly khai nơi đây. Elli Vân với tư cách thư ký riêng, cả ngày bê trễ công việc, lúc này nhớ tới chức trách của mình, đượng nhiên bụng làm dạ chịu cũng phải lưu lại cùng ông chủ Ung. Nghe ông chủ muốn tăng ca, Quý Nhạc nhi chủ động đề xuất ở lại nhưng lại bị vị thư ký này đuổi khéo.
Mặt trời vừa xuống núi, ông chủ Ung liền sai phái tiểu tặc quỷ đi trộm bài thi, chính mình cùng thư ký riêng trốn trở lại phòng làm việc. Về phần ông chủ cùng thư ký tìm đến địa phương riêng tư như vậy làm cái gì, cũng không phải là việc mà một nhân viên nhỏ nhoi có thể biết đến.