Cool Boy Và Đầu Gấu

Mặt Khang ngây ra,có vẻ rất trong sáng.Trong sáng tới mức hoàn toàn không tin được sự thật trắng trợn này.Cái thằng con gái năm nào bị 3 tên tiểu yêu bắt nạt mà giờ đây trở thành một cool boy đẹp rạng ngời chói lóa như thế à?Có phải không vậy? Lạy chúa tôi.Thằng Khang bắt đầu túa mồ hôi hột,đang lo cho số phận của mình,có khi nào hắn nhớ lại chuyện xưa mà dần Khang lại một trận tơi tả không trời?!
-Bạn...bạn....là Vũ Khánh...?-Thằng Khang lắp bắp.
-Thì sao?-Hắn hỏi lại lạnh lùng,ngữ khí lạnh như đá cục khiến người đối diện phải sởn gai ốc.Rồi hắn tiếp:
-Sao bạn rủ vợ tôi đi chơi mà chưa được tôi đồng ý là sao?
-Điên nè!-ANh Nghi véo hông hắn thêm mấy cái nữa.
-Á ....đau!!!!-Vũ Khánh nhăn nhó nhảy tưng tưng-Nghi làm gì vậy?Đau chết được.
Đúng là bị đấm bị đạp cũng chưa bằng tuyệt kĩ véo hông này.
Thằng Khang mặt mày ngờ nghệch ra,bắt đầu tìm đường thoái lui:
-Tui đi nghe bà hai,có gì tối gặp
Nói xong nhanh chân chạy biến luôn,hai ya,bị Vũ Khánh khủng bố tinh thần dữ dội nên không thế sao được.
-Lần sau còn nói vậy tôi đánh Khánh chết luôn đó!-Nghi trừng mắt đe dọa.
Hắn cười.Nụ cười không chút đắn đo
-Tôi chết rồi thì Nghi thành góa phụ cho coi!
-Xí!Ai thèm làm vợ Khánh mà thành góa phụ chứ!-Nghi hất mái tóc ra sau,vẻ mặt bối rối,chân bước đi dọc hành lang.
-Ngay từ nhỏ thì Nghi đã là vợ của tôi rồi!-Hắn vác cặp trên vai,ngẩng mặt nhìn trần nhà-Nghi biết tại sao tôi tặng Nghi cái nhẫn không?
-Vật định tình chứ gì....Ai mà không biết!
-Khi người con trai tặng người con gáimột thứ gì đó,chính là để ràng buộc người con gái ấy phải ở bên mình !Nghi còn nhớ cái móc tay năm nào không?Nghi không được quên
lời hứa đó...
Anh Nghi đỏ mặt nhìn sang chỗ khác.
-Hơn nữa,nhẫn thì Nghi cũng nhận rồi,hôn thì Nghi cũng hôn rồi,ôm thì cũng có ôm rồi,mà thấy thì cũng....thấy luôn rồi,Nghi cướp đời trai trong sáng của tôi nên Nghi phải chịu trách nhiệm...-Hắn chớp chớp mắt,chu đôi môi đỏ mọng lên làm duyên.
-Nhỏ ngốc im đi!-Nó cố bước đi nhanh hơn vì tâm trạng lúc bây giờ đang rất vui,có phần bối rối nữa...Lại ngại ngùng khi nghe hắn nói vậy nên cố tình lãng tránh ánh mắt của Vũ Khánh.
-Hai ya vợ ơi,chờ anh nữa !
........................11 giờ 30............Tan trường......
Rốt cuộc cũng tan trường,hắn đưa Nghi về tới nhà và kèm theo 1 cái mi gió.
-Cho Nghi nụ hôn bay nè ~
-Xí !
Nó đưa tay ra bộ chụp lấy nụ hôn,sau đó quăng qua chỗ khác rồi đi thẳng vào nhà.
-Nè!-Vũ Khánh kéo tay Nghi lại-Nghi có thương tôi không?
-Ơ.....hỏi gì.....điên quá vậy.....-Nó nhìn sang chỗ khác,lúng túng trả lời.
-Nghi nói đí-Hắn lộ ra vẻ mặt của thiên thần với ánh mắt long lanh.
-Thì.....
Hắn đứng im hồi lâu,sau đó lên tiếng:
-Nghi không trả lời chứ gì?Vậy tôi đi chết đây.
Vũ Khánh phán một câu xanh rờn,rồi với vẻ mặt vô cảm bất cần đời của một thằng con trai tuổi 17,hắn cứ thế bước thẳng ra đường dù cho xe xuôi ngược.Hắn đang chầm chậm đi đến nơi mà chiếc xe tải đang lao với tốc độ khá nhanh.
Rầm
Máu loang trên mặt đường,máu từ đầu chảy ra,thẫm đẫm chiếc áo sơ mi mà chàng trai đang mặc.Một nhân ảnh ngã khụyu xuống,cả con đường bất chợt xôn xao.
Tiếng la hét,tiếng bàn tán,tiếng khóc than hòa lẫn tiếng còi xe cứu thương cứ ngày một lớn dần.....Anh Nghi cảm thấy mọi vật như đang nhòa đi trước mắt.....
Không thể được !Lỡ mà Vũ Khánh xảy ra tai nạn giống chàng trai trong phim mà nó coi tối hôm qua thì sao,không thể được !!!!!
-Khánh!!!-Nó hét lên và chạy ào ra
đường,băng qua những chiếc xe hơi bằng những cú nhảy chớp nhoáng,trong giây phút,có 2 người đã ôm chặt lấy nhau...Thời gian lúc này như ngừng trôi và muốn dừng chân mãi mãi để những giây phút bất tận này không bao giờ kết thúc....Mọi người 2 bên đường dừng xe lại để quan sát một chuyện tình lãng mạn đang tiếp diễn....
-Tôi thương Khánh!-Nó nói lí nhí-Nhưng mà.....đừng có như vậy nữa nghe chưa!
Hắn mỉm cười hạnh phúc,đưa tay xoa xoa đầu nó,hắn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian này,Nghi vẫn yêu hắn đó....
Tiếng còi xe in ỏi vang lên....Bác tài xế lái xe tải hô to:
-Nè 2 đứa nhóc,giải quyết mâu thuẫn nội bộ xong rồi thì vào nhà đi,mấy đứa làm ùn tắc giao thông quá trời luôn kìa!
Hắn cười cười,sau đó ôm lấy Anh Nghi và lấy đà phóng thẳng qua đường bên kia.Giữa bầu trời xanh trong vắt,một chàng trai ôm lấy một cô gái và bay lơ lửng giữa không gian làm mọi người lại trố mắt nhìn theo,Anh Nghi và Vũ Khánh cứ như đang đóng phim hành động.
Một bà chị sau khi thấy cảnh đó liền thút thít với người yêu:
-Anh thấy người ta lãng mạn chưa?Sức mạnh tình yêu của họ thật to lớn,người nữ đã cứu người nam khỏi thần chết....Còn chúng mình thì....hức hức...
-Em à!Anh đẹp chứ anh đâu có bị ngu,lỡ anh bang ra xe ủi một cái thì anh lên bàn thờ ngồi luôn à?-Anh ta gõ đầu chị ấy,lấy tay chị vòng qua ôm eo mình và rồ ga phóng xe đi.
Lúc này,Nghi đỏ mặt,đóng sầm cánh cửa lại,giọng làu bàu:
-Bạn đúng là đồ điên mà!
-Vì yêu Nghi nên tôi mới điên!
-Lỡ xảy ra tai nạn thì sao hả?-Nghi gắt lên,2 mắt rưng rưng như muốn bật khóc.
-Nếu tôi chết mà làm Nghi nhận ra được tình cảm của Nghi dành cho tôi thì chắc có lẽ cũng không uổng phí cái chết này-Hắn đứng ở ngoài nhìn nó,nhẹ nhàng nói.
-Tôi lên nhà đây!-Nó quay lưng bước đi,không thèm nhìn lại,vì sao vậy?Nó không muốn để hắn thấy nó khóc,nó sợ hắn lo lắng.Vũ Khánh đứng im nhìn theo bóng dáng Anh Nghi và chờ Nghi đi khuất thì hắn mới lên xe trở về nhà.
Sau khi đi tắm và ăn bữa trưa,Nghi ngã phịch lên nệm và nằm ì ra đó,nó nhớ lại những chuyện khi nãy....Thật kì lạ mà.....Đầu óc nó rối tung lên như mớ bòng bong,hai ya ~ sao lại khổ vậy chứ,mọi chuyện vốn đơn giản mà.....Nó đang suy nghĩ nếu hắn .....sang bên kia thế giới thì nó sẽ ra sao,không thể tưởng tượng được nếu một ngày nào đó hắn không còn ở bên,thôi đi...đừng có nghĩ ngợi nữa !
-Không lẽ Vũ Khánh thích mình ?-Nó nhíu mày tự hỏi ( báiphục trình độ ngây thơ của mén này).Rồi bất giác đỏ mặt hết cả lên,vùi đầu vào chăn và nín thở.
Và cửa phòng của nó nhẹ mở ra,một nụ cười tươi roi rói được trưng ra trên bờ môi vô cùng kiều diễm.Chị Nga nhà mình chứ ai vào đây !
-Hê hê hê!
-Á yêu quái !-Anh Nghi nhỏm dậy và la làng lên.
-Suỵt!Chị em mình cần nói chuyện!-Chị Nga bò lên giường nó,tỏ vẻ bí mật.
-Hơ...nói gì hả chị?
Rồi chị ý bật cười hô hô như vừa mới chạm dây thần kinh.Anh Nghi đơ mặt nhìn chị và hoàn toàn không hiểu có chuyện động trời gì xảy ra khiến một con người vốn có
máu....tưng tửng giờ lại lại càng tưng hơn nữa.Nó đưa tay nâng cầm chị Nga lên,liếm môi và hỏi:
-Có gì muốn mói vậy cưng?
-Chẳng là.....Chuyện là.....cậu bạn em đẹp trai quá,giới thiệu cho chị đi!-Chị Nga cười bẽn lẽn.
-Ahahahahahha! Kya hahahahaha !!!!!!!!!!!
Anh Nghi ôm bụng cười lăn lộn,sau đó nghiêm chỉnh phán một câu :
-Không được!Vũ Khánh là của em.
Mặt chị Nga từ tươi tắn chuyển sang héo queo héo quắt.Chị phóng xuống giường,lê lết bước ra ngoài,giọng ão não:
-Chị đi tưới cây đây....
-Chị ơi cẩn...
rầm
cốp!!!!!! rầm !!
Chưa nói hết câu thì chị ý đã té cầu thang rồi,thiệt hết nói......
Nó ngủ một giấc lâu thật lâu.Đến khi mở mắt ra thì trời đã tối thui....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui