Thu, Nov 16th 2017
Hôm nay tôi lỡ trót dại rồi...
Chả là giờ ra chơi ý, chép sử chưa xong. Tôi sang lớp cậu nhờ vả cậu.
"Ê chép bài giùm tao với."
"Bài gì?"
"Hả?"
Cậu nghe chưa rõ.
"SỬ."
Tôi cố gắng nói to hơn.
"Tao chưa chép xong mà chép cho mày"
Nói xong cậu lại bĩu môi một cái rõ dài.
"Đi mà..."
"Được. Với một điều kiện."
Eo ôi nay còn ra điều kiện nữa cơ đấy. Tưởng là đơn giản gì thôi nên tôi đồng ý.
"Điều kiện gì?"
"Làm hết bài tập Hoá!"
Ôi giồi ôi thề đến lúc này tôi hết hồn luôn ý, cô dặn làm đủ một trăm năm mươi bài tuần sau kiểm tra. Thiếu một bài đồng nghĩa với một điểm sẽ ra đi.
"Thế mày làm được bao nhiêu bài rồi?"
"Khoảng năm mấy bài á."
WTF? Oh man. WTF MAN?
Năm mươi mấy bài á?? Thế là còn hơn thua một trăm bài nhé.
"Trời đụ..."
Tôi thốt ra một câu, rồi cậu bỏ đi.
Tôi cũng ngẫm là làm thật, cơ mà làm năm mươi bài thôi nhé! Có điên mà làm hết à!
Lúc sau cậu quay lại, vao trong lớp. Khi đấy tôi cũng đứng ngoài cửa sổ. Cậu giơ năm ngón tay lên, đồng nghĩa với năm mươi bài và miệng cũng vừa nói từ "năm mươi bài".
OK! Chị đây là chị chơi tất nhé!
Lúc vào lớp cậu cũng đi ngang qua tôi, nán lại một lát và lặp lại câu nói cũ.
"Làm năm mươi bài nhá."
"Ừ."
Và chính khoảnh khắc ấy tôi đã biết mình lỡ dại...
Lúc sau có tiết Văn, cũng chưa chép bài xong nốt. Ra về cũng lại nhờ vả cậu.
"Tám mươi bài!"
OH MAN HOLY SH*T!!
Tám mươi bài á?? Điên à???
"Năm mươi bài thôi!!"
Tôi dứt khoát đáp trả.
"Ngắn lắm mày, có chút xíu à!"
"Năm mươi lăm bài."
"Năm mươi!!!"
Lại khẳng định điều đó một lần nữa.
"Bài ngắn lắm, chép có mấy cái ví dụ à!"
"Đâu, đưa coi?!"
Tôi ngoan ngoãn lại lật vở ra cho cậu xem. Lúc đầu cậu tưởng chép bài văb thuyết minh, cơ mà tôi chỉ đến bài trước cơ. Thấy có vẻ ngắn nên cậu đồng ý.
Haizz...dù sao cũng tận năm mươi bài đó.
Rồi cậu còn hỏi tôi mai đưa phỏng. Tôi bảo lúc nào đưa cũng được, thứ bảy ý.
Còn dặn dò cậu kỹ càng là chép sao cho đẹp vào, chữ xấu đọc không ra là chết. Ấy sao mà cậu lại ngây thơ bảo "Chữ tao làm sao mà đẹp như chữ mày được!" mới đau chứ. Ối giồi chỉ bảo là viết sao chữ đẹp đẹp một tí chứ có bảo phải viết chữ giống tôi đâu hả giời! Cơ mà đáng yêu chết đi được ý.
Cơ mà nhắc vụ chữ đẹp chữ xấu mới nhớ nga. Hôm bữa cũng nhờ cậu chép bài. Lát sau cậu đem sang, eo ôi phải nói là chữ nó đẹp (hơn bình thường) rất nhiều luôn ý. Nhìn vở cậu thấy chữ như "rồng bay phượng múa"* cơ mà chép vở cho tôi chữ nó đẹp hơn bình thường ý nhờ. Cư tê chết đi được!
À mà lúc chiều quên bảo cậu đưa vở Hoá tôi làm bài tập mất rồi. Ai yo.
Đấy gọi là dại trai các cậu ạ, đừng bao giờ như tôi. Nhé! Đừng bao giờ...
Khuyên chân thành đấy!
*"rồng bay phượng múa": câu này có nghĩa là chữ đẹp nhưng trong trường hợp này nó có nghĩa ngược lại ấy :v. Thế nên mới để trong dấu ngoặc kép :>.
Chứ mà chữ crush tớ mà đẹp hơn tớ thì coi như tớ bất tài toàn diện cmnr :v.