. Sau cái ngày đó, chúng tôi thậm chí không thèm nhìn mặt nhau, tôi có lẽ vẫn buồn vì những lời nói hôm đó của cậu ấy, còn cậu ấy chắc là vì ái ngại không muốn tiếp xúc tiếp với tôi?
. Tại sao ngày hôm đó đã nói ra những lời nói thiếu suy nghĩ như vậy, đáng lẽ tôi nên làm ngơ, giả vờ không quan tâm rồi chúc cậu ấy hạnh phúc mới phải?
. Từ ngày hôm đó cho đến giờ, đêm nào tôi cũng không ngủ được, chỉ cần nghĩ đến cậu ấy tôi sẽ lại rất buồn, nước mắt lại rơi
. Cô bạn Ly nói với tôi rằng: ' Mày đừng như vậy nữa, đừng buồn vì người không đáng. Nó không thích mày thì thôi, là nó không biết trân trọng, mày chẳng cần gì phải buồn cả'
. Đúng vậy, là do cậu ấy không biết trân trọng tôi, sau này chắc chắn cậu ấy sẽ hối hận. Hối hận khi để mất một người thương cậu ấy như vậy, một người đã từng coi cậu ấy là cả thế giới, là nguồn sống của mình..
. Tôi đã hạ quyết tâm rồi, sẽ không thích cậu ấy nữa. Ngang qua thế giới của tôi có hàng ngàn chàng trai, tôi thật không tin cả đời này tôi chỉ thích mình cậu ấy.
. Cả thanh xuân điều gì cũng có, điều gì cũng dám làm, chỉ là không dám thốt lên ba chữ 'Tôi thích cậu'. Để rồi sau cùng lại bỏ lỡ..
. Tôi thích cậu, cậu không thích tôi, không sao. Vì thanh xuân là để bỏ lỡ mà..
. Cho dù bây giờ quá khứ có trở lại, tôi vẫn mong mình vẫn thích người con trai ấy. Cảm ơn cậu, vì đã xuất hiện trong thanh xuân của tôi. Nhờ cậu ấy, mà tôi biết rằng cũng sẽ có một ngày tôi kiên trì thích một người như vậy, biết cách chịu đựng, nhẫn nhịn vì một người, biết rằng có thể vứt bỏ cái tôi của mình để được bên ai đó...
. Thanh xuân vốn dĩ là bồng bột, đừng lầm tưởng giữa thích và thương.