Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái

 

-  Ottoke !!! – Giờ ra chơi , Ben liền chạy vội sang bàn của cái Cheer , ườn mình ra than vãn .
- Guê ??? – Cheer chau mày hỏi han .
- Mie bị ” cấm cung ” rồi ! – Hắn mếu máo .
- Hả ! Sao lại như thế ???
- Chả biết ! Hình như anh trai nó biết chuyện giữa bọn tao rồi ! Còn cấm không cho tao qua lại với nó nữa . – Vừa nói , Ben giữa nắm chặt đôi tay , hậm hực .
- Hừ ! Địch càng cấm thì mình càng phải xâm lược ! Ngu sao mà chịu trói ! – Vừa nói , nó vừa đưa ánh mắt mơ hồ đi nhìn xa xăm , viễn tưởng tới một điều nào đó … nhưng lại bị Ben kéo tuột trở lại thực tại .
- Như nào ???
- À ừm… để Mai tính đã … – Con bé khẽ đưa tay lên xoa cằm chèm chẹp, đôi lông mày chau lại tỏ vẻ tiến sĩ đang suy nghĩ … hừm hừm….
Đang suy nghĩ không biết làm thế nào , thì đúng lúc đó , cái Hummie cầm tờ thông báo chạy nhào vào lớp , cả lũ nhao nhao lên đọc tin tức .
- Bọn mày ơi ! Tuần sau trường mình tổ chức cho đi tham quan ở Yên Tử này !!!
” Tham quan ? ” – Vừa nghe đến hai chữ ” tham quan ” , chợt , trong đầu con Cheer nảy ngay ra một ý tưởng , rồi nó cười khả ố …
- Chị đã có cách !
…………….
Cuối tiết học , bây giờ mới là lúc cô giáo chính thức thông báo quá trình đăng ký tham quan , mọi người sẽ được đi … nguyên một ngày ! Cả lũ ngao ngán , năn nỉ đòi đi hai ngày ba đêm , nhưng cô chau mày .
- Có mà đi hai về ba ý à !
- Hê hê hê ! Cô chỉ được cái hiểu tụi em ! – Một số đứa đồng thanh nói .
- À ! Nhưng mà tôi nhắc trước ! Lần này không phải ai muốn đăng ký thì đi , không đăng ký thì thôi đâu nhé . Kỳ tham quan này cũng là một cuộc sát hạch đánh giá kỷ cương của mọi người , để đi về còn phải viết một bài văn cảm nhận nữa , ai không đi sẽ không được thi tốt nghiệp ! Ok ???
Nghe cô nói ,cả lớp lại nhao nhao lên , xì xào …
- Ôi xời… kỉ cương cái nỗi gì ! Có mà ép học sinh phải đi để ăn tiền thì có !
- Đúng đấy ! Chỉ đi Yên Tử thôi mà cũng đóng gần triệu bạc , chả hiểu !
Những tiếng rì rầm bắt đầu vang lên khiến cô chủ nhiệm lên cơn lôi đình , lại tiện tay cầm lấy cái thước gỗ , gõ rầm rầm vào mặt bàn vang lên tiếng động kinh hoàng khiến cả đám phải im bặt .
…..
- Này ! Đi không mày ? – Ben quay sang hỏi Cheer .
- Đi chứ ! Năm cuối rồi mà mày !- Cheer hào hứng trả lời .
- Nhưng Mie không đi … tao cũng chả muốn đi đâu … – Thằng Ben ủ rũ nằm gục ra bàn , than thở .
- Vớ vẩn , ai bảo nó không đi ! – Cheer ngạc nhiên đặt lại vấn đề .

- Ý mày là sao ???
- Thế này nhé ! Đây là một cơ hội vô cùng thuận lợi cho chúng mình . Qua vụ này , chúng mình sẽ rủ Mie đi , rồi đến lúc về thì đánh tráo xe , để cái Mie cùng mày chạy trốn . Ok ???
Nghe Cheer nói , Ben ngồi ậm ừ tưởng tượng một lúc , rồi mới chợt vỡ ra nhiều vấn đề , nhưng lại băn khoăn .
- Biết là thế , nhưng mà nhà Mie có thế lực lắm . Nhỡ bố mẹ nó lại dùng tiền để ép giáo viên khỏi cho nó đi thì sao ?
- Ơi xời ! Không sao ! Tao tính cả rồi ! Bà Thắm chủ nhiệm lớp con này nổi tiếng **** ! Chỉ cần kích đểu vài câu , đảm bảo xong chuyện .
- Thế bây giờ như nào ?
- Mày cứ chờ tao đấy !
……………….
Đến giờ ra chơi , cả đám con gái ngồi quây quần bên một góc bàn , cố tình chọn chỗ gần cô giáo chủ nhiệm lớp Mie đang ăn sáng để buôn chuyện bàn tán thật to về vụ tham quan . Bắt đầu là cái Hummie …
- Ủ uôi ! Nghe nói trường mình cho đi tham quan Yên Tử hả bọn mày !
- Ừ ! Nhưng mà tao chả thích ! Tự nguyện chả ăn ai lại còn bắt ép , không đi thì không được thi mới sợ chứ ! – Mita bĩu môi .
- Vớ vẩn ! Nhà trường làm thế là rất đúng ! Có đi Yên Tử cầu kinh thì chúng mình mới thi đỗ được chứ ! Không thì trượt cả đàn ! – Ben gật gù .
- Nhưng mà … không biết cái Mie lớp A5 có đi không nhỉ ? Nghe nói nó bảo là sẽ ở nhà đấy ! Một mình chống đối giáo viên luôn ! – Cheer quả quyết .
- Cái gì cơ ? Chống đối cô Thắm á ? Chắc không được đâu ! Cô Thắm ghê lắm mà ! – Ben hét thật to , cố tình để bà Thắm nghe thấy . Y như rằng … có chiếc ghế xanh ở bàn bên tự dưng dịch sát lại gần …
Đã thấy đối tượng có chút biến chuyển , cả lũ lại tiếp tục nhiệt tình thêm mắm thêm muối .
- Ơi xời ! Ghê thì có chê được ” Bác Hồ ” không ??? Nhà Mie giàu như thế ! Dích cho vài cộp là cũng im ngay chứ gì !
Nghe con Cheer nói đến đây , máu nóng dồn lên não , không chịu nổi được nữa , bà Thắm liền bật phắt dậy , hùng hổ đi ra bàn phía tụi nó , dõng dạc tuyên bố .
- Mấy cô nói cái gì đấy hả ? Tưởng tôi mà thèm sợ ” Bác Hồ ” à ? ” Bác Hồ” là cái đinh nhé !!!
Vừa nói , mặt bà ta vừa đỏ lựng lên khiến đám con gái đứa nào đứa đấy nhìn cũng tái mét , chỉ biết ngẩng đầu lên , bẽn lẽn cười trừ …
- Ơ… em chào cô ạ !!!
Bước một thành công !
……
Bước hai tiếp tục triển khai .
Không hiểu rằng Thắm đã gọi điện đe dọa những gì mà rút cục nhà Mie cũng đành phải miễn cưỡng cho con bé đi tham quan , mặc dù vậy , họ vẫn nhất quyết gài thêm hai ông vệ sĩ đi cùng để bảo vệ đề phòng nó xảy ra bất trắc .
Đang hớn hở , những tưởng sắp được gặp lại Mie trước giờ đi tham quan , nhưng cuối cùng , hắn lại đành tiu ngỉu khi bắt gặp Mie đi cùng hai ông vệ sĩ , và nhất định phải đi xe riêng … Quay sang nhìn Cheer , lại thêm một lần trân trối … Con bé đành thở dài .
- Thôi được rồi , để tao !
Nói rồi , nó liền dẫn cái Mita cùng mấy đứa con gái nữa , nhóng nhảy chạy sang xe của lớp A5 , đứng ngay trước cửa mà trực mô kích …
Ngước ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ chĩa thẳng sang phía con xe mui trần đen bóng bẩy của nhà cái Mie , Cheer chẹp miệng .

- Ủ uôiiii ! Xe nhà ai mà xịn vầyyyyy !!!
- Hình như là nhà Mie đấyyyy !!! – Mita thêm thớt .
- Ủ uôiiii ! Chơi sang thế ! Lại thích chơi trội rồiii ! Cơ mà ai đời lại để cô giáo phải ngồi xe buýt , còn học sinh thì đi ô tô riêng như thế kia ! Thật chả coi ai ra gì ! Ko được ! Góc độ là không được ! – Vừa nói , nó vừa kéo dài cái giọng đanh đá của mình ra . Chua ngoa hết sức .
- Chuẩn ! Chơi trội ! Chơi quá trội ! Quả này là chả coi chủ nhiệm A5 ra gì rồi ! Giàu thì giàu chứ thế này thì thể hiện quá ! – Nghe mấy đứa nói , Ben cũng đành bồi thêm vào …
Cả lũ đang bàn tán rôm rả , thì bỗng nhiên , một bóng người mặc áo khoác đen đằng sau từ từ xuất hiện , mang đầy sát khí , đứng ở phía cửa xe chằm chằm nhìn xuống quát .
- Mấy chị làm cái trò gì ở trước của xe lớp tôi thế hả ! Biến về lớp mau !!!
Nghe mụ mắng , cả lũ lại vội vàng kéo nhau ù té , để mặc cho Thắm tiếp tục tự mình xử lý … giai đoạn 3 .
………………
Vẫn không hiểu là bằng uy lực gì … mà Thắm có thể khiến cho 2 ông vệ sĩ kia buộc phải thả cho Mie về lớp , còn mình thì đành hý hoáy lái xe tiếp tục bám sát ở phía sau …
- Mẹ kiếp ! Sao mà chúng nó dai như đỉa thế nhỉ ! – Chán nản ngoái đầu lại nhìn con mui trần đang ngúng nguẩy bám sát xe lớp A5 ở phía sau , Ben vò đầu tức tối .
- Gruuu !!! Dám giỡn mặt bà à ! Đợi đấy ! Tao không bỏ qua vụ này đâu ! – Vừa nói , mắt con Cheer vừa nheo lại , bàn tay hiện hình nắm đấm, khuôn mặt vô cùng căng thẳng .
……….
Con đường tới chùa Yên Tử thật sự là khá xa , vậy nên trên đường đi nhà trường buộc phải cho học sinh dừng chân ở một vài điểm để nghỉ ngơi ăn uống … xử lý ” công chuyện” riêng . Tất nhiên , đây cũng chính là lúc thời cơ hành động .
Rình cho đúng lúc hai ông vệ sĩ tìm nơi thoáng mát để giải phóng chim muông , Cheer và Ben mới vội vàng nhảy tuột xuống xe , nhẹ nhàng áp sát con mui trần , rồi từ từ lôi đồ nghề ra hành động .
Vặn vặn , xoáy xoáy …
Nghiến răng trèo trẹo …
Và cuối cùng thì …
Xì xìiiiiiiiiiiiiii !!!!
Tiếng lốp xe hở van vang lên xèo xèo , vừa đúng lúc nhà trường báo loa gọi học sinh trở về xe lên đường đi tiếp , Ben và Cheer lại hớn hở rời bỏ chiếc xe lúc này đã trở thành vật vô dụng , thản nhiên trở về lớp mình , vừa đi vừa huýt sáo …
Trong lúc đó , Mie cũng đang ung dung ngồi trong xe của lớp nó , bị tiếng xấu đồn xa , Mie tự nhiên trở thành kẻ tự kỉ , ngồi im một góc , lặng lẽ nhìn về phía sau , kiểm tra xem hai ông vệ sĩ có còn bám theo mình không … nhưng … tuyệt nhiên không thấy !!!
…………………
Sau mấy tiếng đồng hồ gần như sống dở chết dở trên xe buýt , con Cheer kêu gào thảm thiết , thật sự thì nó bị say xe rất nặng . Mà theo như thằng Ben nói , thì chắc chắn con này bị yếu sinh lý !
- Tao tát chết cha mày bây giờ đấy ! Ăn nói linh tinh !
Vừa bước xuống xe , nó liền chạy nhào ra ngoài , ngồi thụp xuống một gốc cây , hồng hộc thở dốc , cố gắng đón lấy chút không khí trong lành tuyệt vời ở nơi đây , rồi mới bắt đầu tiếp tục cuộc hành trình leo núi .
Thử thách đầu tiên của chúng nó sẽ là phải ” tự mình ” leo lên đỉnh núi Yên Tử để cầu phúc lấy may , thế nhưng , chưa gì … cả lũ đã kéo nhau ùn ùn đi mua vé tháp treo , mong tìm đường ngắn nhất . Tất nhiên , trong lũ đó tuyệt đối không thể thiếu Mita .
- Chồngggg !!! Để cho vợ đi điiii !!! – Vừa nói , nó vừa cố gắng dùng hết sức bình sinh để giãy mạnh tay mình ra khỏi lực kéo của cái Cheery .

- Đừng mà ! Vợ định bỏ mặc chồng à !! Đây là cơ hội hiếm có để cho vợ giảm cân đây ! Sao vợ lại nỡ bỏ đi phí phạm như thế cơ chứ !!! – Vừa nói , nó vừa cố sức ôm chặt lấy Mita , tuyệt đối không chịu bỏ tay ra .
- Huhuhu … nhưng vợ không muốn giảm cân … – Mita mếu máo khóc …
- Huhuhu… nhưng chồng muốn có vợ gầy … – Cheer cũng vừa ôm Mita vừa khóc …
- Huhuhu… chúng mày làm ơn thôi đi cho tao nhờ … – Hummie nhăn nhó can ngăn .
- Huhuhu… thôi vợ chồng tao đi trước đây nhé ! Kệ mặc bọn mày ! – Vừa nói , Ben vừa vẫy tay gửi cái chào thân ái và quyết thắng đến Cheery và hội bạn , rồi lại cùng vợ mình tung tăng trèo lên tháp treo , tuyệt đối không để vợ phải chịu khổ .
……………..
Rút cục , mấy đứa con gái đành kéo nhau đi mua gậy rồi hì hục tự mình leo lên núi . Nhưng sự thật là …
Ở chân núi …
- A vợ ơi ! Chỗ này đẹp ! Chụp cho chồng kiểu này !
Ở lưng chừng núi …
- Uồi ! Background ở đây cũng đẹp ! Dừng lại chụp cho chồng phát …
- Á ! Chỗ này đẹp quá ! Từ từ dừng lại chụp ảnh …
……….
Cứ đi được vài bước , con Cheer lại đòi hai đứa dừng lại , chụp ảnh ” hộ sướng ” cho nó … Rồi hí hửng chạy lại xem .
- Ủ uôi ! Ai mà xinh thế này ! Chộ ôi ! Tao đây á ! Há há !!!
Vừa nói , nó vừa cười rung người sung sướng , khiến cho hai thằng nhóc lóc cóc lặng lẽ đi phía sau cũng phải đột ngột dừng khựng lại … Chan thở dốc , vừa cầm gậy vừa bịt mũi hổn hển nói…
- Mày ơi… dừng lại… tự dưng tao ngửi thấy có mùi thui thúi …
- Đâu đâu ! Ở đâu cơ ? – Yon đưa mũi lên rồi giả bộ hít khịt khịt , đồng thời đánh mắt nhìn quanh .
- Ở phía đằng kia kìa… – Vừa nói , hắn vừa cúi mặt xuống , rồi chỉ tay về phía 3 đứa con gái đang cười ngoác miệng ở trên chùa Đồng . Ánh mắt không giấu nổi vẻ thất vọng .
Nhưng kì cục thay , Yon lại vô tình đánh ánh mắt về phía Hummie , nhìn con bé xinh xắn với nụ cười ngượng ngùng e ấp mà tim thằng Yon như chợt sững lại , thẫn thờ cười ngẩn ngơ…
- Tao thấy cũng xinh mà !
Tưởng Yon nói Cheer , Chan lại vội xửng cồ lên.
- Cái gì ! Mày điên à ! Thằng này hôm nay mắt có đờm rồi ! Đéo nói với mày nữa !
- Đéo ai bắt mày nói với tao ! Thằng vô duyên !!
- Mày bảo ai vô duyên ???
- Mày chứ ai !
- Mày ý !
- Mày ý !!!
……………………….
Sau 30 phút hì hục vất vả , cuối cùng thì Cheer , Mita và Hummie đã leo lên được tới chùa đồng , hởn hở thắp vài nén hương và cầu xin đỗ đạt , rồi lại quyết định lên đường leo tiếp …nhưng … mới đi được chục bậc… Mita đã vội khựng lại …
- Chồng ơi ! Vợ hết chịu nổi rồi ! – Vừa đi , Mita vừa thở hổn hển , chống gậy một cách yếu đuối . Thấy thế , Cheer liền giả vờ xanh mặt , chạy xuống đỡ đần .
- Ôi ! Vợ tôi bị làm sao thế ! Hummie ơi ! Dừng lại chút đã !

Thỏ con đang leo hết sức hăng say và cật lực , nghe tiếng Rùa lười nói , nó liền dừng khựng lại , chán nản nhìn Ốc Sên yếu đuối định buông xuôi …
- Lại cái gì nữa đâyyy !!!
- Hình như vợ tôi không ổn ! Tụt huyết áp rồi !
- Híc híc … vợ mệt quá chồng ạ ! Không nhấc nổi chân nữa ! – Bám vào vai Cheery , nó cứ cố đứng lên rồi lại khụy xuống . Vẻ mặt mếu máo thì thào…
- Tôi nghĩ là phải dừng lại thôi bà ạ ! – Cheer lo lắng ngước lên nhìn Hummie bối rối.
- Cái gì cơ !!! Nhưng đây mới được có ¼ đoạn đường thôi !!! – Hummie nhăn mặt không đồng ý !
- Nhưng vợ tôi sắp chết rồi ! – Cheer hét lên làm căng !
- Hức hức … Vợ đói … vợ mệt… vợ chưa muốn xa chồng … huhu – Mita làm bộ thảm hại …
- Chết với vợ chồng chúng mày mất ! Thế xuống núi kiếm cái gì ăn đi ! – Bất lực với vở kịch nghiệp dư của hai đứa , Hummie đành miễn cưỡng nghe theo sự sắp đặt của Ốc sên và Rùa lười.
Hummie vừa dứt lời , Mita đột ngột bật phắt dậy , sung sướng chạy vội xuống phía dưới , nhưng Cheer vẫn đứng sừng sững ở phía trên .
- Âyyy !!! Chờ đã ! Xuống suông như vậy à ???
Nghe Cheer nói , Mita chợt dừng lại , khó hiểu ngước lên nhìn …
- Thế còn muốn như nào ???
- Mình đã không lên được ! Thì những người khác cũng tuyệt đối không được lên ! – Vừa nghĩ , nó vừa cười một mình như con tự kỉ .
- Nó lại bắt đầu rồi đấy ! – Hiểu ý Cheer , Mita và Hummie lại lắc đầu bất lực .
………………..
Ba đứa cố gắng leo lên một đoạn nữa , cố gắng để trán lấm tấm vài giọt mồ hôi , rồi lại kéo nhau hì hục chạy xuống , vừa đi vừa thở hổn hển nói …
- Xời ơi ! Tưởng thế nào ! Đúng là leo lên mất công !
- Ừ í ! Cứ tưởng đẹp lắm ! Ai ngờ có mỗi một ngôi chùa bé tí ti vớ va vớ vẩn ! Xuống thắp hương ở chùa Đồng còn hơn !
- Mệ ! Đúng là đi Yên về Tử các bà ạ !
Vừa đi , chúng nó vừa râm ran nói , “không thèm để ý” đến tốp thầy cô giáo đang lúng túng đứng sững lại sau khi lướt qua bọn trẻ con .
Như một thứ gì đó vừa đánh thức vào não bộ của mình , bà Thắm liền vội vàng đứng khựng lại , rồi luống cuống chạy xuống hỏi bọn nhóc.
- Ây ây ! Các em vừa lên trên đó rồi à ?
- Vâng !!! – Cả ba đứa đồng thanh quay lên đáp , vẻ mặt hết sức thản nhiên và khó chịu .
- Thế trên đó chả có gì hả các em ??? – Nghe bọn nhóc nói , mấy thầy cô khác cũng liền chầm chậm dừng bước rồi quay ngoắt lại hỏi .
- Vầng ! Chán lắm ý ạ ! Chả có cái quái gì ! Thà các cô xuống chùa Đồng mà thắp hương còn thích hợp hơn ! – Cheer leo lẻo một cách hết sức thuyết phục . Vẻ mặt truyền cảm khiến mọi người đều gật gù , quay sang chau mày nhìn nhau bàn tán , rồi lại quyết định …
- Ầy … thế thôi ! Bọn mình cũng già rồi ! Leo được lên trên ấy thì cũng héo ! Thôi xuống chùa Đồng đi ! – Thắm nói .
- Ừ xuống đi ! – Mọi người cùng đồng thanh .
- Hi hi ! Các thầy cô xuống vui vẻ nhé ! – Vừa nói , nó vừa đưa tay lên , vẫy vẫy chào tạm biệt vẻ rất xúc động và chân thành … khiến thằng Yon đứng núp trong gốc cây liền nhéo mạnh vào hông thằng Chan , cất giọng đe dọa .
- Cấm mày qua lại với con này đấy ! Đúng là đồ nguy hiểm !!!
- Mày nghĩ nó chỉ là nguy hiểm thôi á … – Chan nheo mắt gượng cười …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận