Con đường trở về trường có vẻ trôi qua nhanh hơn lúc đi , có lẽ là vì trong mỗi đứa chúng nó đều thỏa mãn được phần nào cuộc vui của mình . Ben và Mie cũng vậy , nằm gọn trong lòng hắn , những suy tư lo lắng về chuyện gia đình cũng tạm thời được ném đi đâu mất .
Chiếc xe buýt dừng lại ở con phố gần trường , Cheer đã tỉnh dậy từ bao giờ , mà thực ra con bé cũng không bao giờ có thói quen ngủ say … vì nó luôn sợ sẽ xảy ra chuyện bất trắc trong lúc ngủ . Vì vậy , nó lại là người đi đánh thức mọi người dậy , chuẩn bị cho kế hoạch giúp Mie dạt nhà của mình . Biết trước rằng ba mẹ Mie sẽ cho người đến đón nó ở cổng trường , nên Cheer liền bảo Mie đưa áo khoác và giày cho nó , sau khi quá trình trá hình đã thực hiện xong , Mita và Mie cùng nắm tay nhau hòa vào đám học sinh nhốn nháo chạy ùa ra khỏi xe buýt trước , rồi vội vàng trốn tuột vào trong con ngõ bí mật mà chỉ đám học sinh hay đi học muộn trong trường mới biết được … Còn Ben và Cheer , lúc này hai đứa nó mới giả vờ dìu nhau xuống xe sau … Vừa mới đi được vài bước , thì y như rằng … hai tên vệ sĩ bị bỏ rơi hồi sáng liền đùng đùng xuất hiện . Nhìn thấy Cheer , chúng cúi rạp người xuống rồi dõng dạc thưa .
- Mời tiểu thư về nhà !
- Ơ… tiểu thư cái gì thế ??? – Ben vờ ngơ ngác quay sang hỏi Cheer , lúc này con bé mới kéo chiếc mũ hình tai thỏ chùm kín trên đầu mình xuống , rồi ngước mặt lên nhoẻn cười .
- Nhầm người rồi hai anh nhé !
- … !!!
………..
Sau một đêm dài chờ con gái đi tham quan mãi vẫn chưa về , bố mẹ Mie lòng lo như lửa đốt , biết rằng chắc chắn thằng Ben đã giở trò … Vì thế ngay trong sáng ngày hôm sau , họ liền tức tốc đến trường . Sau khi làm việc với chủ nhiệm lớp Mie , họ đã sắp xếp được một buổi hẹn với bố mẹ thằng Ben thông qua cô Thắm .
Ngồi trong văn phòng nhỏ hẹp , không khí ngột ngạt , lại thêm những lời lẽ vô cùng đay nghiệt mà bố mẹ Mie dành cho ông Tuấn bà Ngọc , mặt họ tối sầm cả lại vì những lời kích bác dành cho con gái mình . Đợi nghe cho đến hết câu chuyện , bà Ngọc liền đứng phắt dậy , không thèm hứa hẹn trước điều gì , lạnh lùng quay trở về nhà , gọi ngay cho Ben phải lập tức có mặt để họp gia đình .
Lúc này , Ben và Mie cũng đang phải khốn khổ khốn nan. khi nếm món trứng tráng vỏ giàu canxi của bà ngoại thằng nhóc . Nhận được điện thoại của mẹ , Ben ngập ngừng suy nghĩ trong giây lát , rồi cũng quyết định trở về . Dặn dò Mie phải khóa cửa thật cẩn thận , tuyệt đối không được tự ý bước chân ra ngoài .
……………..
Vừa mới bước đến đầu ngõ , thằng Ben đã cảm nhận được sát khí dâng lên ngùn ngụt từ phía cánh cửa sắt nhà mình . Mồ hôi trên trán bắt đầu trở nên lấm tấm , Ben dằn bước tiến lại phía trước , gồng mình lấy tay bấm chuông mở cửa …
- Còn dám vác cái mặt chó của mày về đây nữa cơ à ! Con suc’ sinh ! – Ông Tuấn cầm chai rượu vừa tu lên miệng vừa hạ xuống nói .
Nhìn mặt bố đang say rượu đã đỏ phừng phừng , Ben thật không muốn gây sự , nên hắn nhịn .
Nhưng không ngờ , ông ta lại lấn tới .
- Dạo này mày lại đang qua lại với con biến thái nào thế ?
” Con biến thái ?” – Lão ta dám gọi Mie là con biến thái .
Nghe đến câu này , máu nóng trong lòng Ben lại dồn lên não , hắn không thể nhịn thêm được nữa .
Gì chứ ! Sỉ nhục hắn… thì muốn bao nhiêu cũng được … Hắn chịu tất !
Còn sỉ nhục Mie … thì tuyệt đối không thể nào !!!
- Ông im ngay cho tôi ! – Ben quắc mắt lên quát lại .
- A ! Con này láo ! – Trước phản ứng vô cùng hỗn xược của đứa con gái đáng xấu hổ của mình , lão lại càng điên tiết , cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm !
Nói rồi , lão liền đứng bật dậy , trừng mắt lên cầm chai rượu định phang thẳng vào đầu Ben , nhưng may mắn , hắn né được .
Ngỡ ngàng trước hành động thô bạo của ông bố hung hãn , Ben gằn giọng nói .
- Ông dám đánh tôi ?
- Tao xá gì mà không đánh mày ! Đồ mất day. ! – Nói rồi , lão lại tiện tay vơ lấy cái ghế gỗ đặt gần đó , giơ lên phang thẳng vào lưng thằng Ben khiến hắn choáng váng không kịp tránh , chỉ kịp vung tay lên đỡ …
Bị ăn cả một cái ghế vào lưng , thấm đòn đau điếng , cảm nhận được rõ các khớp xương bị tổn thương nặng nề từ đòn tấn công đầy kích động kia , Ben quyết định không nhẫn nhịn nữa . Dù sao nó vẫn là con gái , việc quái gì nó phải chịu nhịn để cho người bố không ra gì ấy thả sức hành hạ mình như thế cơ chứ .
Nghĩ rồi , hắn liền vung tay gạt phăng chiếc ghế ra khỏi tay ông già , rồi nắm chặt hai bàn tay mình lại , gân xanh nổi lên phần phật , nghiến răng nghiến lợi xông tới đấm huỳnh huỵch vào mặt ông già .
Bị đứa con gái phản công , mặc dù có chút choáng váng nhưng lão cũng chẳng chịu vừa , ăn một vài cú đấm khiến khóe mép lão có rỉ ra chút máu … Nhìn thấy máu , lão lại điên lên vùng tới đạp túi bụi vào bụng thằng Ben khiến hắn đau muốn thối gan thối ruột . Nhìn cảnh hai bố con đánh nhau loạn xạ , bà mẹ ở phòng trong không thể khoanh tay ngồi yên . Nhất là khi thấy đứa con gái đang ôm chặt vào hông bố , bị thụi lia lịa những nhát củ chỏ vào phần xương sống nhìn đến là xót xa . Bà liền chạy vụt ra , la toáng lên hoảng hốt .
- Ông làm cái trò gì thế ! Dừng tay ! Dừng tay lại mau .
Tiếng mẹ ù đi trong giây lát vì tai nó đã bị bố đấm quá nhiệt tình đến nỗi sưng vù lên hết cả . Nó chỉ biết ôm chặt lấy hông bố và đẩy áp sát ông ta vào tường ngăn cho lực đánh không đạt được đến cường độ cao nhất . Mặc cho bà vợ liên tục gào thét , cấu xé bắt mình phải buông ra , lão vẫn liên tục lên gối và dùi củ chỏ vào lưng đứa con gái to xác .
- Dám hỗn với ông này ! Tao cho mày chết !
- Dừng tay ! Tôi bảo ông dừng tay lại ngayyyyyyyyyyyyyyyyyy !!! – Tiếng bà hét lên trong sự bàng hoàng lẫn tức giận . Là đứa con mình dứt ruột đẻ ra , gắn liền với mình trong suốt 9 tháng mười ngày , nhìn nó bị chính cha ruột đánh đập như thế . Sao không đau cho nổi .
Nghe tiếng vợ gào lên trong nước mắt , cùng với sự đe dọa từ con dao tự hứa rằng sẽ cứa vào tay mình nếu lão còn tiếp tục đánh con gái . Ông ta đành bần thần sững lại trong giây lát , rồi bất lực dừng tay …
Ném con nhóc đã thân tàn ma dại sang một bên , lão vứt cho nó một cái nhìn thật khinh miệt rồi lại quay sang nói với vợ .
- Bà liệu mà xử lí nó ! Tôi đi uống rượu .
Nói rồi , lão lại khoác chiếc áo sơ mi đã sờn màu cũ kĩ của mình lên đôi vai trần sương gió , rồi lững thững đi ra ngoài , không quên tự tay lục túi lấy đi chút tiền lẻ còn sót lại trong quần của bà vợ già xấu số .
Nhìn đứa con gái bị bố đánh đến nỗi mặt mũi tím tái , tay chân co ro vẫn cố gượng mình đứng dậy mà bà không khỏi nao lòng . Bao nhiêu tức giận từ lúc nghe tin con gái mình bị đồng tính đến giờ đã tan đi đâu hết .
- Vào trong nói chuyện !
Vội vàng đóng sập hai cánh cửa sắt lại tránh thiên hạ nhòm ngó chuyện chẳng hay của gia đình , buông chất giọng nhẹ nhàng nhưng đầy căng thẳng gọi con gái vào phòng trong nói chuyện .
………..
- Bị như thế này từ bao lâu rồi !
” Bị ?” – Nghe mẹ nhắc đến từ này với giọng điệu chẳng khác nào nó đang mắc ” một căn bệnh ” khiến Ben nhảy dựng lên , hắn lại cãi lí .
- Đây là giới tính con chọn , Không phải bệnh tật gì hết ! Mẹ đừng dùng từ ” bị ” !
Nhìn thấy rõ sự phản bác và lòng tự trọng bị đả thương mãnh liệt nơi con gái , bà lại thở dài … giọng thông cảm .
- Ừm… thôi được rồi ! Mẹ xin lỗi ! Thế phát hiện ra như thế này từ bao giờ ?
- Từ lớp 9 …
- Tại sao lại biết …
- Vì con yêu một người lưỡng tính …
- Vậy con là …
- Một người lưỡng tính …
” Lưỡng tính ! ” – Con gái bà là một người lưỡng tính , chứ không phải đồng tính như bố mẹ con bé Mie nói . Mà dù sao thì cũng để lại hệ lụy như nhau cả thôi . Từ lúc nghe con bé nói ra câu này với cái giọng thản nhiên , đầu óc bà như ong lên vì choáng váng … Thậm chí trước đó , bà đã từng không tin , coi rằng đó chỉ là sự nhục mạ của người đời dành cho con gái mình . Rằng con gái bà chỉ đơn thuần là một đứa cá tính mạnh mẽ .
Nhưng không ngờ …
Có lẽ là do , ngay từ khi sinh ra , bởi vì là con đầu lòng mà lại không phải con trai nên chồng bà rất tức tối , liền bắt con bé phải diện đồ con trai từ nhỏ , không cho phép chơi những trò con gái . Trong khi bé gái nhà người ta được chơi búp bê , đồ hàng , thì một mình Ben lại phải chơi trò xếp hình , bắn súng nước .
Nói trắng ra là … tại ai … mà nhận thức về giới tính của con bé đã trở nên lệch lạc như thế này cơ chứ !
Tại bà sinh hạ ra nó không phải con trai …
Hay vì chồng bà vốn biết con gái đầu lòng không phải nam giới mà cứ cố bắt ép nó phải sống theo ý bố …
Cứ trách con trách cái , chẳng phải rút cục cũng là lỗi tại mình ra mà cả sao…
Càng nghĩ , bà lại càng thấy cay đắng hơn…
Đôi môi cắn chặt cố gắng gồng mình không để cho nước mắt chảy ra …
- Vậy bây giờ con yêu con bé đó đúng không ?
- Họ nói cho mẹ biết cả rồi ạ ?
- Ừm ! Vậy bây giờ nó ở đâu ? – Trước sự kích động không đáng có của con gái , bà vẫn cố gắng bình tĩnh hỏi han .
Mặc dù biết rằng nói cho mẹ không hẳn là một ý kiến sáng suốt , nhưng không hiểu sao lúc đó hắn lại quyết định dành hết sự tin tưởng gửi cho mẹ mình .
- Nhà bà ngoại ạ !
- Ừm ! Được rồi ! Giữ nó cho chắc đấy …
- Mẹ ?…
Nghe mẹ nói , thằng Ben chỉ biết tròn xoe mắt ngạc nhiên , không thể tin nổi điều mình vừa nghe thấy .
Và nếu như mà có thắc mắc trong nghi hoặc , thì câu trả lời thỏa đáng mà hắn nhận được cũng chỉ có thể là …
” Nếu như phải để cho hươu chạy lạc hướng , thì chi bằng , mẹ thà tự vẽ đường cho hươu chạy đúng hướng còn hơn ! ” …
Chà ! Không phải ai cũng có được bà mẹ tâm lý như thế này đâu nhỉ !