Phù Đồ và Miwa Nozaki nghe vậy thì vô cùng vui mừng, liền không chút do dự nhảy xuống hồ nước ngâm mình.
Lời Lục Hi nói không thể sai được, mỗi một bước tiến của võ giả đều hết sức khó khăn, đã có cơ hội như vậy thì tất nhiên bọn họ không thể bỏ qua.
Trong lúc hai người ngâm mình trong hồ nước đang yên lặng vận công, Lục Hi lại nhìn về phía tảng đá kia.
Ngọc tủy bên trong tảng đá này cũng là một thứ tốt để hiến tế, anh chắc chắn sẽ lấy đi.
Nhưng sau sự việc của Tần Lam, Lục Hi lại có chủ đích khác.
Anh không định mang ngọc tủy đi hiến tế ngay mà dự định giữ lại, trong tay của anh đã có một hai món dự trữ để hiến tế, trong thời gian ngắn anh vẫn có thể hiến tế thứ gì đó nếu như xảy ra vấn đề.
Sau khi tính toán, Lục Hi lại bắt đầu quan sát Phù Đồ và Miwa Nozaki.
Cả hai đều đang nhắm mắt đắm chìm bên trong hồ, nét mặt rất hưởng thụ.
Nhũ dịch Chung Linh này chứa đựng thiên địa linh khí nồng đậm, có ích lợi rất lớn cho cơ thể của võ giả, nếu như có thể ngâm mình thường xuyên thì sẽ rất tốt.
Đáng tiếc, nơi này quá hẻo lánh, không tiện lui tới, hơn nữa hồ nhũ dịch này cũng cần phải có khối ngọc tủy kia, một khi khối ngọc tủy kia bị lấy ra thì nhũ dịch Chung Linh cũng sẽ dần dần khô cạn.
Trong hai người thì người cần ngâm nhũ dịch nhất chính là Phù Đồ.
Phù Đồ đã nhận máu rồng của Lục Hi cho nên thể chất cũng đã thay đổi, vừa khiến hắn ta trở nên mạnh mẽ hơn nhưng đồng thời cũng ẩn giấu những nguy cơ tiềm tàng.
Một khi máu rồng khiến cho cơ thể biến dị thì một người không tu luyện Long Đằng huyết như Phù Đồ có thể chết bất cứ lúc nào.
Nhũ dịch Chung Linh này có thể trung hòa tính hung bạo của máu rồng, giảm bớt khả năng máu rồng gây biến dị cơ thể.
Quan sát một hồi, thấy hai người không có gì khác thường, Lục Hi liền nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cho đến giữa trưa Lục Hi mới chậm rãi mở mắt ra.
Làn da sẫm màu ban đầu của Phù Đồ lúc này đã được bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu trắng nhàn nhạt.
Lục Hi biết nhũ dịch Chung Linh đã thấm vào trong cơ thể của hắn ta, sau khi hắn ta hấp thụ hoàn toàn thì sẽ có thể trung hòa máu rồng, cải thiện thể chất.
Ngay lập tức ánh mắt của Lục Hi chuyển sang Miwa Nozaki.
Làn da của Miwa Nozaki cũng nổi lên một tầng sáng màu trắng sữa, vốn dĩ cô ta đã rất trắng thì bây giờ lại càng thêm trắng trẻo không tì vết giống như một thánh nữ.
Tuy nhiên, Lục Hi phát hiện ra trên khuôn mặt Miwa Nozaki đột nhiên xuất hiện sự thống khổ, đôi lông mày của cô ta đang nhíu chặt vào nhau.
Lục Hi lập tức mở mắt xuyên thấu ra nhìn.
Một lúc sau, Lục Hi lớn tiếng nói: "Phù Đồ, đi ra ngoài canh giữ, không cho bất kỳ kẻ nào tiến vào".
Phù Đồ mở mắt, ngay lập tức lên bờ và bước ra ngoài không chút do dự.
Mệnh lệnh của Lục Hi hắn tuyệt đối sẽ thi hành vô điều kiện, cho dù nước hồ quý giá đến cỡ nào thì hắn ta cũng lập tức từ bỏ.
Sau khi Phù Đồ rời đi, Lục Hi quan sát Miwa Nozaki thật kỹ, chỉ thấy thân thể của cô ta đang không ngừng vặn vẹo trong hồ, miệng thì đang rên rỉ.
"Nóng quá…"
Vừa nói, cô ta vừa cởi bỏ quần áo của mình.
Trong khoảnh khắc, thân thể trắng nõn của Miwa Nozaki đã hòa vào làn nước hồ.
Lúc này Lục Hi cũng bắt đầu cởi bỏ quần áo rồi đi vào trong hồ.
Nước hồ xung quanh Miwa Nozaki đã sủi lên bọt khí giống như đang sôi trào.
Khuôn mặt của cô ta đã vặn vẹo không chịu nổi, trông vô cùng thống khổ.
Lục Hi đến bên cạnh Miwa Nozaki rồi nắm lấy eo cô ta, Miwa Nozaki cảm nhận được hơi thở của Lục Hi thì lập tức cuộn lại như một con bạch tuộc quấn chặt lấy Lục Hi.
Cơ thể hai người áp chặt vào nhau trong hồ nhũ dịch, lúc này hai mắt của Miwa Nozaki mơ màng, khuôn mặt ửng đỏ.
Toàn thân cô ta nóng như lửa đốt, gắt gao ôm chặt lấy Lục Hi.
Cảm nhận nguồn năng lượng cường đại từ trên người Lục Hi.
Hồ nước gợn sóng.
Thời gian dần trôi qua, sắc đỏ trên khuôn mặt Miwa Nozaki cũng dần dần biến mất, cơ thể cũng không còn nóng như lửa đốt nữa.
Lục Hi cũng dần dần dừng lại, cẩn thận quan sát Miwa Nozaki, đồng thời kiểm tra những thay đổi trên cơ thể cô ta.
Cảm thấy không còn vấn đề gì thì Lục Hi mới chậm rãi lên bờ, mặc quần áo vào, trầm tư nhìn Miwa Nozaki đang yên lặng ngâm trong hồ.
Vừa rồi khi phát hiện ra Miwa Nozaki không ổn thì anh đã lập tức mở mắt xuyên thấu ra.
Anh ta phát hiện ra bên trong cơ thể của Miwa Nzaki có một nguồn năng lượng giống như sương mù màu đen bao trùm lấy đan điền, nguồn năng lượng này đã xung đột dữ dội với nguồn năng lượng của nhũ dịch Chung Linh.
Sau đó, anh nhận ra đây chính là sức mạnh mà Miwa Nozaki đã có được khi cô ta tu luyện nhẫn thuật trước đó.
Nguồn sức mạnh này không thuộc về chính đạo, thứ mà cô ta đang tu luyện chính là quỷ đạo của nhẫn thuật, một con đường ít ai biết và cũng ít ai muốn tu luyện.
Nhẫn thuật này sẽ cho người tu luyện kết quả nhanh chóng trong một thời gian ngắn, đó là lý do tại sao Miwa Nozaki còn trẻ như vậy mà đã trở thành cao thủ nhẫn thuật hàng đầu ở Phù Tang.
Tuy nhiên, sức mạnh này khi tu luyện đến một trình độ nhất định sẽ gây ra phản phệ, do đó ở Phù Tang có rất ít người tu luyện tâm pháp này.
Lục Hi phát hiện ra chỗ không ổn nên liền dùng năng lượng tinh khí chí cương chí dương của mình để hóa giả nguồn năng lượng màu đen kia.
Kể từ bây giờ năng lực của Miwa Nozaki tạm thời sẽ bị suy yếu, nhưng cô ta sẽ không còn bị phản phệ, chỉ cần cô ta chăm chỉ tu luyện ngũ hành độn thuật đạt đến trình độ đại thành thì thành tựu sau này của cô ta sẽ vô cùng to lớn, vượt xa thành tựu khi cô ta tu luyện quỷ đạo.
Không mất nhiều thời gian để Miwa Nozaki khôi phục lại, sau đó cô ta liền chậm rãi bước lên bờ.
Cô ta vẫn để nguyên trạng thái không một mảnh vải che thân rồi quỳ xuống dưới chân Lục Hi nói: "Cảm ơn ông lớn đã giải cứu".
“Tại sao cô lại tu luyện công pháp tự hại mình thế này?”, Lục Hi cau mày hỏi.
Miwa Nozaki phủ phục trên mặt đất đáp..