Nhưng bọn họ không biết Lục Hi chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể mình có thể làm được điều này, cũng không cần tiêu hao pháp lực, khoảng cách này chẳng là gì với anh cả.
Cứ như vậy Lục Hi chạy như điên, chỉ để lại một đường hư ảnh.
Có vài người vừa hay đụng phải cũng chỉ cảm thấy hoa mắt, giống như có vật gì bay qua, không thấy rõ thân hình của anh.
Lục Hi vừa chạy như điên, vừa chú ý đến tình hình của Lam Long.
Dường như Lam Long cũng biết con bạch tuộc này không đơn giản, nó không tùy tiện tấn công, Lục Hi có thể cảm giác được Lam Long cực kỳ có hứng thú với bạch tuộc, cũng không có ý định buông tha.
Vì vậy anh dùng linh hồn liên lạc, trực tiếp ra lệnh cho Lam Long, bảo nó đừng động tay trước, chờ anh tới rồi, chỉ cần trông chừng nó là được.
Lam Long nhận được mệnh lệnh Lục Hi thì không hành động nữa, mà lẳng lặng nhìn nó ở cách đó không xa.
Mà quái vật bạch tuộc đợi vài phút, thấy Lam Long không có động tĩnh, nó lại bắt đầu chủ động khiêu khích Lam Long.
Bởi vì nó cũng cảm giác được, nếu có thể ăn tên nhãi này thì sẽ có lợi ích cực lớn với mình.
Chỉ thấy quái vật bạch tuộc huy động xúc tu, khuấy động nước biển, nhào về phía Lam Long.
Tám cái xúc tu của nó mạnh mẽ có lực, hơn nữa đã mở ra linh trí, tu luyện được pháp lực, ở vùng biển này nó là tồn tại vô địch, bất kỳ sinh vật đại dương nào cũng không phải là đối thủ của nó.
Lúc này, Lam Long nhìn thấy xúc tu của quái vật bạch tuộc xoắn tới mình, đột nhiên nó phun ra một hơi, nước biển bên cạnh lập tức hình thành một dòng nước chảy xiết vọt về phía quái vật bạch tuộc, khiến nó ngã trái ngã phải.
Lam Long là loại rồng thuộc tính thủy, có lực tương tác cực mạnh với nước, mặc dù nó còn nhỏ nhưng đã có năng lực điều khiển nước biển.
Mà Lục Hi bảo nó không được chiến đấu với quái vật bạch tuộc, Lam Long cũng không có lựa chọn phương thức kịch liệt hơn.
Quái vật bạch tuộc bị nước biển chảy xiết cuốn trôi cũng trở nên thận trọng, nó ở phía xa nhìn chằm chằm Lam Long, cũng không chọn cách tiến lên.
Lúc này, trong lòng Lục Hi nóng nảy, anh bắt dầu dốc toàn lực chạy như bay, con quái vật bạch thuộc đã thành tinh, không phải dễ đối phó, còn anh vẫn chưa quá hiểu về năng lực của Lam Long, sợ nó có điều bất trắc.
Quái vậy bạch tuộc và Lam Long giằng co mười mấy phút, thấy Lam Long không động tĩnh, cuối cùng nó không nhịn được lại một lần nữa vọt tới.
Lần này, ánh sáng vàng trên người nó hưng thịnh, tám xúc tu nhanh chóng khuấy động, trong chốc lát đi tới bên cạnh Lam Long, đồng thời siết chặt nó.
Lam Long đã có chuẩn bị trước, nó há rồi khép miệng, bên cạnh hiện lên mấy quả cầu nước toát ra ánh sáng màu lam, đánh về phía quái vật bạch tuộc.
Những quả cầu nước này hình thành bởi sức mạnh rồng của chính bản thân Lam Long, vừa xuất hiện đã đẩy lùi nước biển.
Mà quái vật bạch tuộc cũng không có ý né tránh, nó mặc kệ năm quả cầu đánh vào người mình.
Sau một trận nổ nặng nề, quái vật bạch tuộc cuối cùng đã lừa được với cái giá phải trả là chống lại sự tấn công của Lam Long, đồng thời siết chặt nó.
Nhưng con quái vật bạch tuộc cũng không dễ chịu gì, tuy Lam Long còn nhỏ, nhưng nó đứng đầu trong chuỗi thức ăn, đương nhiên có lý do hùng mạnh.
Năm quả cầu này thật ra chính là pháp thuật Long Ngữ.
Quái vật bạch tuộc chống lại một kích, trên người đã ngấm ra vết máu.
Lúc này, tim Lục Hi đã dâng tới cổ họng, quái vật bạch tuộc cuốn lấy Lam Long, nếu Lam Long không có cách khác, với sức mạnh của một con bạch tuộc thành tinh thì đủ để siết chết nó.
Lục Hi chau mày, Long Tinh trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, tốc độ lại tăng lên mấy phần.
Lúc này anh không để ý đến sức mạnh tiêu hao, an nguy của Lam Long mới quan trọng.
Lam Long bị cuốn lấy, quái vật bạch tuộc không ngừng siết chặt xúc tu, Lam Long gắng sức giãy giụa, nhưng không thể nào thoát được miệng xúc tu đang hút lấy.
Nhìn Lam Long đang rất nguy cấp.
Đúng lúc này, Lam Long lại lần nữa há miệng, phun ra mấy âm tiết, ánh sáng màu lam tỏa ra toàn thân, đồng thời thân hình tăng vọt.
Chỉ nghe mấy tiếng “Đoàng đoàng đoàng”, gần như trong nháy mắt Lam Long biến thành Cự Long, lập tức cắt đứt ba xúc tu của con quái vật bạch tuộc.
Con quái vật bạch tuộc bị đau vội vàng buông Lam Long ra, lùi xuống mười mấy mét ra ngoài, nó chăm chú nhìn chằm chằm Lam Long.
Nó bị đứt mấy mấy cái xúc tu, máu rỉ ra tràn khắp mặt biển.
Một lát sau, Lam Long khôi phục lại dáng vẻ ba mét ban đầu, tinh thần tỏ ra có chút uể oải, xem ra vừa rồi bỗng nhiên biến thân cũng đã tiêu hao sức mạnh cực lớn.
Lúc này, Lam Long và con quái vật bạch tuộc bắt đầu đứng sóng đôi, Lục Hi lại càng nóng lòng, nhưng anh vẫn chưa chạy tới cửa biển, cách nơi chiến đấu còn xa lắm, chỉ có thể gấp gáp thôi.
Mấy phút sau, quái vật bạch tuộc gần như không cam lòng với thất bại, nó lại một lần nữa xung phong.
Tám cái xúc tu dùng sức vung xuống, toàn thân giống như đạn đại bác đánh tới Lam Long, mà đỉnh đầu của nó tỏa ra một tầng ánh sáng vàng phá vỡ nước biển, khí thế hung hãn.
Lục Hi càng kinh hãi, con quái vật bạch tuộc này xem ra đã quyết tâm ăn Lam Long, nên nó đã dốc toàn lực ra.
Lúc này, Lam Long há miệng hút một ngụm lớn nước biển, sau đó gắng sức phun.
Một quả cầu nước cực lớn, bên trong toát ra tia chớp màu xanh da trời đánh về phía con quái vật bạch tuộc.
Trong nháy mắt, quả cầu nước này đụng vào nó.
Sau một tiếng rên, điện quang vờn quanh con bạch tuộc, nó bị điện giật đến phát run, mà nó cũng vọt tới trước mặt Lam Long, từ trong cơ thể vọt ra mực đen, nhất thời khiến Lam Long mất đi tầm nhìn.
Lam Long không còn tầm nhìn, trong đầu Lục Hi cũng tối om, nhưng lúc này anh đã chạy như điên đến bờ biển, đạp nước liên tục về nơi đang chiến đấu, điên cuồng chạy thành sóng trắng.
Một lát sau, trong ý thức của Lục Hi chỉ nghe thấy từng tiếng long ngâm Lam Long phát ra, giống như đang chiến đấu kịch liệt, Lục Hi có thể cảm nhận được Lam Long đã bắt đầu vật lộn với con quái vật bạch tuộc..