Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

CHƯƠNG 70

“Kỳ Phong!” Kỳ lão gia khiếp sợ gầm nhẹ một tiếng.

Kỳ Phong chậm rãi thu hồi chân, lúc này mới đem ánh mắt lạnh như băng đến trên người Kỳ lão gia.

Kỳ lão gia chưa từng thấy qua ánh mắt lạnh như băng như vậy của Kỳ Phong, lúc này tim run lên, trong ánh mắt hiện lên một tia không dám tin.

Từ nhỏ đến lớn, Kỳ Phong tuy rằng tính tình cổ quái thực khó cùng người khác câu thông, nhưng vẫn luôn tôn kính với ông nội, chưa từng dùng ánh mắt chói mắt như vậy với ông?

Trong lòng sóng lớn mãnh liệt, nhưng trên mặt của ông lại vẫn không động thanh sắc, vẫn duy trì dáng vẻcủa người đưng đầu gia đình, hít một hơi trầm giọng nói, “Lâu như vậy không về nhà một lần, cảlễ phép ân cần thăm hỏi tối thiểu cũng bị mất, còn thể thống gì?”

Kỳ Phong mặt không đổi sắc, hoàn toàn không nói gì, đưa ánh mắt thu hồi tới Lạc Khâu Bạch cầm tay hắn đi ra ngoài, trực tiếp đem Kỳ lão gia trở thành không khí.

Lạc Khâu Bạch vẫn không cân nhắc lại đây, Kỳ Phong như thế nào lại đột nhiên xuất hiện, nhưng hắn thật sự không muốn cùng lão gia có bất luận liên lụy gì, nhìn thấy gương mặt già nua cao cao tại thượng, trong lòng hắn liền nảy lên một trận chán ghét, không nhiều lời, đem nghi vấn đặt ở trong lòng.

“Nói cho con, con không nghe thấy?” Kỳ lão gia không vui quát lớn một tiếng, “Vừa vào cửa liền đánh người, trong mắt còn có con còn có ông nội không!?”

Kỳ Phong đột nhiên dừng lại cước bộnói, “Conkhông đánh người, mà là đánh chó điên cắn người.”

Lời này vừa ra, tim Kỳ lão gia đập nhanh, đánh chó còn nhìn chủ nhân, Kỳ Phong không từ phân trần đánh vệ sĩ của ông, tương đương cho ông bạt tai.

“Con đứng lại đó cho ta!”

Kỳ lão gia chống gậy ngăn chặn hai người, nhìn thoáng qua Lạc Khâu Bạch sắc mặt đông lạnh cùng tiểu tử bạch béo trong ngực hắn, cuối cùng đưa ánh mắt dừng ở trên người Kỳ Phong, “Nếu ta không tha, chẳng lẽ cả ta cũng muốn đánh?”

Nói xong ông vung tay lên, vệ sĩ không thể không nghe lệnh vây đi lên, đem toàn bộ cửa phá hỏng.

Kỳ Phong nheo lại ánh mắt, sắc mặt lạnh lùng, một tia nhẫn nại cuối cùng hết sạch.

Nhìn thấy Lạc Khâu Bạch cùng nhi tử bị một đám vệ sĩ bao vây, trong lòng là một tư vị gì.

Trong tim giống như là bị người gắt gao nắm lấy, phẫn nộ tựa như mưa rền gió dữ, rốt cuộc vô pháp ức chế bừng lên.

Nếu ytới muộn một bước, Lạc Khâu Bạch cùng Đoàn Đoàn sẽ như thế nào, y cảliên tưởng cũng không dám, mà tất cả đều do một người ban tặng.

Y cười lạnh một tiếng, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt đảo qua vệ sĩ ở đây “Kỳ lão tiên sinh, ngài cho rằng bằng mấy con chó điên này có thể ngăn được con? Hôm nay là cơ hội cuối cùng của ngài, kiên nhẫn của con đã dùng hết, ngài bảo chó nhường đường, không nên ép con động thủ lần nữa.”

Kỳ lão gia vừa nghe cái này, kịch liệt ho khan vài tiếng, thanh âm đều run rẩy, “Con… Con bảo ta cái gì?”

Kỳ Phong nhắm mắt lại, che dấu tia thất vọng, khẩu khí lãnh ngạnh nói, “Kỳ lão tiên sinh, đừng làm cho tôi lặp lại lần thứ hai, gọi người tránh ra.”

“Kỳ lão tiên sinh” bốn chữ, nghe thực lễ phép, chính là lại lập tức xé rách quan hệ gia tôn

Lạc Khâu Bạch cũng bởi vì Kỳ Phong sửng sốt một chút, nắm chặt tay y, không dám tin nhìn y, như là đang hỏi: Anh điên rồi sao?

Kỳ Phong tránh đi ánh mắt của hắn, ánh mắt cường thế lại kiên định, bên cạnh Kỳ lão gia sắc mặt đột nhiên trắng bệch, thân hình nhoáng lên một cái, nếu không phải vệ sĩ đỡ ông, ông thiếu chút nữa ngã nhào trên đất.

Kịch liệt ho khan, ***g ngực của ông kịch liệt phập phồng, như là không chịu được áp lực, ngón tay đều run run, “Con vì người ngoài… Con rốt cuộc còn coiđây là nhà của con không?!”

“Đây không phải là nhà của con.” Kỳ Phong mím thật chặt khóe miệng, bàn tay buộc chặt, nắm tay Lạc Khâu Bạch.

“Đêm nay lại một lần nữa ngài thừa dịp con không có mặt tính kế con, nơi này cũng đã không còn là nhà con.”

Kỳ lão gia chưa từng nghĩ Kỳ Phong sẽ nói như vậy, ông cho rằng bất luận như thế nào, Kỳ Phong cũng không dám thật sự làm vậy, mình là trưởng bối của nó, làm những chuyện này cùng vì nó, vi cái nhà này, nó luôn nghe lời mình, nhưng Kỳ Phong lại tuyệt tình như thế.

Trong tim bén nhọn đau, một hơi giấu ở trong lòng, Kỳ lão gia sắc mặt xanh mét, cơ hồ không thở nổi, thanh âm đều run rẩy, “Ta bất quá là thỉnh Lạc tiên sinh tới hỏi mấy vấn đề, hỏi xong liền sẽ thả nó đi, còn chưa đủ khách khí với nó!? Có hài tử chuyện lớn như vậy, con cũng muốn gạt ta, chẳng lẽ ta làm ông hài tử, tư cách làm rõ ràng thân phận hài tử cũng không có?”

Vừa nghe lời này, Kỳ Phong lộ ra một tia châm chọc, “Nguyên lai kêu một đám vệ sĩ vây quanh một người tay không tấc sắt gọi là khách khí. Ngài rốt cuộc chỉ muốn hài tử, vẫn đơn thuần muốn hỏi một chút, trong lòng con rất rõ ràng, khẳng định trong lòng ngài sẽ rõ ràng hơn.”

“Lúc ngài dưỡng đàn chó điên cắn người, ngài có nghĩ tới hài tử còn chưa tới một tuổi, còn sinh bệnh, sắp ngã trên mặt đất, chỗ nào còn có đạo lý!?”

Câu nói sau cùng của Kỳ Phong cơ hồ là từ trong hàm răng rống lên, Kỳ lão gia cắn chặt hàm răng, thanh âm khàn khàn, “Ta muốn kiểm nghiệm huyết mạch Kỳ gia có sai sao? Nếu connói cho ta sớm một chút đứa nhỏ này là của con, ta cũng không phí nhiều tâm sức như vậy.”

“Kia làm ngài thất vọng rồi.” Kỳ Phong nhìn thoáng qua Đoàn Đoàn, híp mắt gằn từng tiếng nói, “Đứa nhỏ này mặc kệ có phải là của con hay không, hiện tại đều cùng ngài không có bất cứ quan hệ nào.”

Kỳ lão gia sắc mặt cứng đờ, bàn tay run rẩy, nếp nhăn dầy đặc khiếp sợ, “Con… Có ý gì?!”

Độ ấm cuối cùng trong đôi mắt thâm thúy của Kỳ Phong cũng dập tắt, y mặt không đổi sắc mở miệng, “Từ nay về sau, con sẽ không nhận ngài làm ông nội, về phần sản nghiệp Kỳ gia vẫn là tự ngài giữ đi, con cũng không cần.”

Kỳ lão gia lảo đảo một chút, gậy cơ hồ chống đỡ không trụ thân thể ông, nhìn một nhà ba người gần trong gang tấc, rồi lại giống như xa lạ, ông run run mở miệng, “Tiểu Phong, con đã quên… Từ nhỏ đến lớn ta thương con thế nào sao?”

Kỳ Phong nhắm mắt lại, Lạc Khâu Bạch nhìn thấy hầu kết y lăn động một cái, tiếp lần thứ hai mở to mắt, trong ánh mắt chỉ còn lại có cục diện đáng buồn.

Y không quay đầu lại, từ đầu đến cuối không nhìn Kỳ lão gia một lần, “Người ông làm con đau đớnkia đã bị tự tay ngài sở tác sở vi giết chết.”

Nói xong lời này, y hết kiên nhẫn, cường ngạnh cầm tay Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài.

“Không cho đi! Khụ khụ… Khụ… Kỳ Phong! Ngăn nó lại cho ta!” Lão gia kịch liệt ho khan, ở phía sau gầm nhẹ, thanh âm khàn khàn run rẩy.

Vệ sĩ đều xông tới, Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn như không thấy tiếp tục đi, vệ sĩ ai cũng không dám động thủ, nhưng không thể không ngăn trở.

Vừa lúc đó, một vệ sĩ lá gan lớn phác đi lên, phá hỏng cửa, bên ngoài không biết sao mà vây quanh một vòng vệ sĩ, nhìn thấy Kỳ Phong cùng Lạc Khâu Bạch, cùng kêu lên một tiếng “Kỳ tiên sinh, Lạc tiên sinh.”

Cục diện thoáng chốc nghịch chuyển, hai bên vệ sĩ giằng co, Kỳ lão gia còn muốn ngăn trở đã vô lực xoay chuyển trời đất, lúc này ông nhìn thấytiểu tử trong ngực Lạc Khâu Bạch tỉnh, nhìn thấy Kỳ Phong, “Ngô a” một tiếng, thanh âm đều mang theo làm nũng, vươn ra hai tiểu móng vuốt, muốn ôm một cái.

Lúc này Kỳ lão gia vẫn nhìn tiểu tử oa trong ngực Kỳ Phong, trộm nhìn bé một cái.

Từ đầu đến cuối, Kỳ Phong cùng Lạc Khâu Bạch đều không quay đầu lại, một nhà ba người ngồi vào trong xe, Kỳ lão gia nhìn cháu của mình càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất trong bóng đêm mờ mịt, ông suy sụp run rẩy ngã lên sô pha.

Vệ sĩ lúc này đã lui ra, ngoài phòng tối đen một mảnh, phòng đuốc sáng trưng, nhưng Kỳ lão gia lại thanh lãnh.

Ông tìm được một chắt trai, cuối cùng cả tôn tử cũng không có lưu lại, tiếng ho khan to như vậy quanh quẩn trong biệt thự, ác mộng trở thành sự thật, ông thật sự thành người cô đơn.

*****

Kỳ Phong cường ngạnh cầm cánh tay Lạc Khâu Bạch, đi đến xe trước mặt, mở cửa xe ném hắn vào, tiếp cũng không có chỉ thị cho vệ sĩ chung quanh, lập tức ngồi vào ghế lái, một cước đạp chân ga.

Lạc Khâu Bạch phía sau lưng đánh vào lưng ghế dựa, Đoàn Đoàn ngửa đầu phát giác nơi quen thuộc, tiếp lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ trên người ba ba, cũng không có sợ hãi.

“Vừa rồi những người hộ vệ kia…”

“Câm miệng! Không cần nói gì với anh!” Kỳ Phong không đợi Lạc Khâu Bạch hỏi xong, lập tức ngắt lời, đạp chân ga, xe lao đi.

Thẳng đến khi xe tốc độ cực nhanh ra khỏi nhà cũ, phía sau không còn có vệ sĩ, xe mới ngừng lại.

Trong xe lâm vào ngắn ngủi trầm mặc, tiểu tử kia y y nha nha đùa nghịch tiểu móng vuốt.

Kỳ Phong vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, một câu cũng không nói lời nào.

Lạc Khâu Bạch muốn hỏi nhiều lắm, nhưng lúc này lại không biết nói từ đâu, nhịn không được đưa tay đi chụp bờ vai của y, kết quả mới vừa đụng cũng cảm giác được sống lưng Kỳ Phong buộc chặt cứng ngắc, tiếp tay hắn đã bị Kỳ Phong lập tức nắm chắc, sau đó lại như là điện giật cổ quái bỏ ra.

Làn da hai người cùng dánnhau.

Lạc Khâu Bạch nhích lại bên người Kỳ Phong, càng cảm giác sống lưng y cứng ngắc, nhịn không được đưa tay sờ sờ bờ vai của y, “Kỳ Phong, thực xin lỗi.”

Kỳ Phong không nói lời nào, Lạc Khâu Bạch nhếch môi tiếp tục nói, “Hôm nay nếu không bởi vì em, anh và Kỳ lão gia có lẽ không cần…”

“Câm miệng! Anh không muốn nghe cái này.” Kỳ Phong quay đầu, chau mày, sắc mặt phi thường không xong.

Lạc Khâu Bạch nhất thời ách thanh, tiếp cười khổ một chút, “Anh sinh khí cũng được, đều tại em không chiếu cố tốt Đoàn Đoàn, ra ngoài cũng không cẩn thận, nếu hôm nay em xin phép ở nhà, tiểu tử kia cũng sẽ không cảm lạnh phát sốt, cũng sẽ không có gặp chuyện như vậy.”

Nhắc tới cái này, sắc mặt Kỳ Phong càng thêm không xong, cầm tay lái, “Em cũng biết mình không cẩn thận!”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, không nghĩ tới Kỳ Phong sẽ phát hỏa như vậy, vừa nghĩ tới là bởi vì mình mới để cho gia tôn Kỳ gia nháo thành hiện tại, hắn nan kham rũ xuống ánh mắt, còn nói một lần “Thực xin lỗi” .

Kết quả Kỳ Phong hỏi, “Em vì cái gì muốn giải thích cho anh?”

“Lạc Khâu Bạch em là đứa ngốc sao! ? Lão gia gọi em đi nói chuyện, em liền đi với ông ấy sao? Nếu không phải vệ sĩ nói cho anh biết, em ngốc hồ hồ lên xe, em cùng Đoàn Đoàn xảy ra chuyện thì làm thế nào?!”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nhất thời không kịp phản ứng.

“Anh… Là bởi vì em mới sinh khí?” Mà không phải vì mâu thuẫn với Kỳ lão gia?

Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, không trả lời, nhưng thái độ đã chứng minh vấn đề.

Lạc Khâu Bạch chậm rãi há to miệng.

Hắn cho rằng Kỳ Phong ít nhất sẽ bởi vì chuyện này oán giận hắn, lại không nghĩ rằng từ đầu tới đuôi đều không phải chuyện này, ngược lại là bởi vì quan tâm mình mới nóng nảy.

“Lúc ấy trên đường cái, em còn mang theo Đoàn Đoàn, chung quanh đều là vệ sĩ, nếu em không đi với ông ấy em còn có thể làm sao?” Lạc Khâu Bạch thuận miệng vừa nói, đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất trọng yếu, “Chờ một chút, anh mới vừa nói là vệ sĩ nói cho anh biết, vệ sĩ nào? Sao em không biết?”

Kỳ Phong liếc mắt nhìn hắn, cứng rắn mở miệng, “Em nghĩ mình là ai? Liền tính chỉ có anh mới miễn cưỡng tiếp thu người quái dị như em, tiểu minh tinh chó ngáp phải ruồi, nếu không có vệ sĩem chết như thế nào cũng không ai biết!”

Lạc Khâu Bạch hơi hơi mở to hai mắt, phương thức biểu đạt biệt nữu cổ quái của Kỳ Phong, “Ý của anh là… Anh phái vệ sĩ âm thầm bảo hộ em? Đây là lúc nào?”

“Nếu là âm thầm bảo hộ, có cần nói cho em biết sao?” Kỳ Phong bĩu môi, bàn tay lại gắt gao nắm lấy tay lái, không vui thấp giọng nói, “Đáng tiếc như vậy cũng vô dụng, vẫn là bị chui vào rọ!”

Y mãnh liệt đập tay lái, loa phát ra chói tai một tiếng “Tích —— ”

Quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, sống lưng y cứng ngắc, mặt nghiêng gắt gao băng trụ, lông mi run rẩy.

Lạc Khâu Bạch không biết y vì cái gì lại sinh khí, đưa tay bao trùm tay y, nhẹ giọng nói, “Như vậy là tốt, em cùng Đoàn Đoàn hiện tại không tốt, hơn nữa nếu không phải anh xuất hiện đúng lúc, còn không biết sẽ ồn ào đến cái tình trạng gì, hơn nữa… Anh hà tất cùng Kỳ lão gia nháo thành như vậy, không đáng.”

Kỳ Phong không hề động, nhưng Lạc Khâu Bạch có thể cảm giác được trong lòng bàn tay buộc chặt.

Y nhìn ngoài cửa sổ thủy chung không cùng Lạc Khâu Bạch đối diện, qua nửa ngày mới trầm giọng mở miệng, “Không tốt, tuyệt không tốt.”

“Khi đóanh vừa ly khai, lão gia sau lưng động thủ với em, thời điểm đó anh tự nói với mình, về sau vô luận như thế nào cũng không thể để loại chuyện này phát sinh. Nhưng Đoàn Đoàn sinh bệnh, anh không chỉ không ở bên cạnh em, còn để lão gia thực hiện được âm mưu.”

“Nhưng ông không thực hiện được a, không phải em vẫn ở đây sao? Bất quá, anh nói có vệ sĩ đi theo em, vậy tại sao vẫn luôn không xuất hiện, ngược lại đi tìm anh.”

Kỳ Phong trầm giọng nói, “Lão gia mang nhiều người, vệ sĩ đi theo bên cạnh em không thể cứng đối cứng, liền trực tiếp gọi điện thoại cho anh, nói cái gì em tự nguyện cùng đi, đám phế vật kia việc nhỏ cũng làm không được!”

“Còn có em, em sao ngốc như vậy, ông ấy kêu em đi em sẽ đi sao?”

Kỳ Phong càng nóng nảy, thoạt nhìn cực kỳ giống phát giận, nhưng thần sắc trong đồng tử lại bán đứng y.

“Em chỉ muốn đi trong trong chốc lát, vài giây đồng hồ thôi…”

Nghĩ đến lúc đá văng cửa phòng, vệ sĩ kia hung thần ác sát phác đi lên, y mãnh liệt đập một cửa sổ xe, phát ra “Phanh”.

“Kỳ Phong.” Lạc Khâu Bạch mở miệng.

“Em vừa muốn làm gì…” Kỳ Phong nhíu mày, lãnh mặt quay đầu lại.

Lúc này, Lạc Khâu Bạch đi lên, vài chữ cuối cùng bị nuốt vào giữa môi răng.

Toàn thân Kỳ Phong cứng ngắc vài giây đồng hồ, tiếp hung tợn phản công, đem Lạc Khâu Bạch đặt trên xe, dùng sức hôn trả lại, như đều nuốt vào trong bụng tất cả, động tác vừa vội vàng lại mạnh mẽ.

“Ngô a…” Đoàn Đoàn vẻ mặt ngạc nhiên ngưỡng mặt nhìn, mắt to trợn trừng.

Lạc Khâu Bạch buồn cười muốn trốn, Kỳ Phong lại một bàn tay che mắt của tiểu tử kia, một tay khác đem thê tử một lần nữa kéo trở về tiếp tục hôn.

“Nha… ?” Tiểu tử kia duỗi chân, quơ lung tung trong ngực Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch đang hôn, cười liếm liếm môi, mở miệng nói, “Đừng áy náy, anh đã làm tốt, cám ơn anh Phong Phong.”

Mặt Kỳ Phong nhất thời cứng đờ, tiếp trong bóng đêm dày đặc đều có thể nhìn ra hồng sắc, “Không biết em đang nói cái gì, thật sự là tự mình đa tình, anh vì cái gì muốn áy náy, buồn cười!”

Lạc Khâu Bạch nở nụ cười, tâm tình cả một đêm phiền muộn tan thành mây khói.

Kỳ Phong không nói chuyện, nóng nảy lái xe về nhà.

Khi về đến nhà trời cũng sắp sáng, Lạc Khâu Bạch đi tắm rửa, từ phòng tắm đi ra, trong phòng ngủ không có một bóng người.

Hắn có chút kỳ quái, sang phòng cách vách, phát hiện giường lớn oa một lớn một nhỏ.

Đoàn Đoàn đã ngủ, còn khò khè, bên cạnh ôm bé chính là Kỳ Phong, trong tay của y cầm một quyển tranh liên hoàn (dựa theo tình tiết của câu chuyện mà đưa ra rất nhiều bức tranh, nói chung mỗi bức tranh thường có chữ kèm theo để giải thích), cũng đã ngủ.

Từ khi về nước, đại điểu quái vô luận có bận như thế nào, chỉ cần Đoàn Đoàn còn tỉnh, y nhất định sẽ đọc truyện cho bétrước khi ngủ, cũng mặc kệ Đoàn Đoàn nhỏ như vậy có thể nghe hiểu không, dù sao chưa bao giờ gián đoạn qua.

Lạc Khâu Bạch lặng lẽ đi qua, có thể là đánh thức Kỳ Phong, y mơ mơ màng màng mở mắt, đưa tay đem Lạc Khâu Bạch kéo lên trên giường, một cánh tay tinh tráng kéo, đem Lạc Khâu Bạch cùng Đoàn Đoàn tất cả đều ôm, thậm chí tỉnh hay không tỉnh, chính là theo bản năng làm xong động tác này lại ngủ .

Lúc này Lạc Khâu Bạch thấy rõ trong tay của y là tranh liên hoàn, mặt trên có một chữ “Ba ba”.

Lạc Khâu Bạch khẽ thở dài một cái, đưa tay sờ sờ khuôn mặt lãnh ngạnh của nam nhân.

Về sau chỉ có nơi này mới là nhà của Kỳ Phong.

*****

Thời tiết dần dần chuyển ấm, trận chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》 cuối cùng cũngsắp diện ra.

Lạc Khâu Bạch gần đây vừa vội vàng quay phim, vừa chuẩn bị trận đấu, có thể nói thiếu nước phân thân, thường xuyên diễn tập trong phòng vội vàng cả ngày.

Hôm nay thật vất vả nhàn rỗi một ngày, Trịnh Hoài Giang lại đưa cho hắn thiệp mời, nguyên lai tối hôm nay là kỷ niệm 15 năm Tinh Huy thành lập, hắn là nghệ sĩ ký hợp đồng có nghĩa vụ tham dự.

Bất quá Lạc Khâu Bạch cũng không muốn đi, hắn tình nguyện ở nhà ngủ ngon, đùa nhi tử cùng đại điểu quái cũng lười xã giao.

Ngồi ở trước bàn ăn, hắn vừa ăn cơm một bên nghe Trịnh Hoài Giang nói, “Công ty còn có rất nhiều tài nguyên không dùng đến, buổi tối hôm nay các nhân vật nổi tiếng và những người tai to mặt lớn đều sẽ đến cổ động, thừa cơ hội này tôiđề cử cậu cho vài đạo diễn quốc tế lớn, cậu nên chuẩn bị một chút.”

Lạc Khâu Bạch nắm khuôn mặt tròn của Đoàn Đoàn, nghe nhi tử “Y y nha nha” cười, lập lại một câu, “Trịnh lão sư ngài mới vừa nói cái gì, tôi không nghe thấy.”

Trịnh Hoài Giang lúc này lãnh mặt, “Cậu mỗi ngày làm vợ chăm sóc cho nhi tử, có thể có chút tiến thủ không? Lễ mừng tối hôm nay cậu phải đi.”

Lạc Khâu Bạch bất đắc dĩ nhu nhu thái dương, “Yến hội này đều là địa bàn củatai to mặt lớn, tôi có chút danh thanh đi xem náo nhiệt làm gì, ngài tạm tha cho tôi đi.”

Đang nói lời này, Kỳ Phong từ trong phòng tắm đi ra, nghe nói thế cướp điện thoạitrong tay Lạc Khâu Bạch nói, “Cậu ấy buổi tối sẽ đi, cứ như vậy.”

Nói xong y răng rắc một tiếng cúp điện thoại, hoàn toàn không cho Lạc Khâu Bạch thời gian phản kháng.

“Uy uy, em lại chưa nói muốn đi, anh đáp ứng anh ấy làm gì?” Lạc Khâu Bạch trừng mắt.

“Em không muốn đi?” Kỳ Phong nheo lại ánh mắt, tựa hồ có chút không vui.

“Không muốn, đúng không Đoàn Đoàn, con cũng không muốn ba đi ha?” Hắn điểm chóp mũi của tiểu tử kia, Đoàn Đoàn cười khúc khích, ngậm ngón tay ba ba.

“Không thương lượng, phải đi.”

“Nhi tử không đồng ý!”

“Xuẩn nhi tử kháng nghị không có hiệu quả.”

Thái độ của Kỳ Phong phi thường kiên quyết, Lạc Khâu Bạch ngay từ đầu còn cảm thấy kỳ quái, dù sao trước kia mình tham gia bất luận hoạt động công cộng gì, đại điểu quái đều cực lực phản đối, mặt lạnh một bộ muốn cùng người khác bỏ trốn, lần này còn quá tích cực thật đúng là kỳ quái.

Bất quá nghi vấn này, khi Kỳ Phong thay đổi một thân âu phục màu đen đuôi chim từ trên lầu đi xuống, liền có đáp án.

Nguyên lai người kia cũng phải đi tham gia.

Lạc Khâu Bạch vừa thấy tư thế này, nhịn không được mở miệng cười nói, “Liền tính anh muốn đi, em cũng chưa nói nhất định phải cùng đi a?”

Kỳ Phong trừng hắn, “Phu xướng phụ tùy, em làm phu nhân chủ tịch công ty giải tríLưu Bạch, không đi bộ dáng thế nào?”

Một câu nghẹn Lạc Khâu Bạch, phu xướng phụ tùy muội anh! Phu nhânchủ tịch muội anh!

“Được được được, em đi.” Lạc Khâu Bạch nhấc tay đầu hàng, vào phòng thay quần áo, phát hiện nguyên lai lễ vật cùng áo khoác tất cả đều không có, “Ai, quần áo của em đâu?”

“Đưa đi giặt rồi.” Kỳ Phong ngồi ở trên ghế sô pha, bưng một ly hồng trà nhẹ nhàng nói.

“Giặt? Em mặc cái gì?” Lạc Khâu Bạch cười hắc hắc, ôm nhi tử quơ quơ tiểu móng vuốt, “Không quần áo không cần đi, chủ tịch ngài đi một mình đi.”

Ai biết Kỳ Phong như dự đoán được hắn sẽ nói những lời này, khóe miệng gợi lên một ý cười, đứng lên, trong tủ treo quần áo tìm ra một hộp quần áo đưa qua, “Chỉ có bộ này, em thông qua thì mặc đi.”

Lạc Khâu Bạch vừa thấy quần áo, lúc này da đầu đều đã tê rần, bởi vì quần áo này không khác biệt, đúng là tây trang màu bạc đuôi chim khổng tước trước Kỳ Phong đưa cho hắn.

Lần trước ở trong xe mặc bộ quần áo này để lại hồi ức cầm thú, Lạc Khâu Bạch trực tiếp tẩy sạch sẽ ném vào lãnh cung, không nghĩ tới hiện tại lại bị đại điểu quái lấy ra.

Trời biết mặt trên dính qua mễ thanh dịch của hai người, sao hắn mặc được!?

Cho nên, khi hắn kiên trì mặc bộ quần áo này ra khỏi nhà, chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp đều không được tự nhiên, Kỳ Phong ý vị sâu sa liếc hắn một cái, vừa lòng gật gật đầu, “Không tồi, trở về nhớ rõ cởi quần mặc cho anh xem.”

Kỳ Phong nói cho hắn biết yến hội bắt đầu lúc 9 giờ tối, lúc hai người ra khỏi nhà mới có 6 giờ, trên đường đi, đến nơi phỏng chừng cũng sẽ không có nhiều phóng viên.

Lạc Khâu Bạch tưởng tượng như vậy, liền trực tiếp ngồi vào xe Kỳ Phong.

Kết quả đến yến hội mới biết mình triệt để bị lừa, bởi vì bao gồm Trịnh Hoài Giang ở bên trong, không có một người nói cho hắn biết yến hội này còn có nghi thức lên thảm đỏ, vừa lúc bắt đầu lúc 7 giờ.

Khi nhìn thấyphóng viên vây quanh hiện trường, Lạc Khâu Bạch ngỡ ngàng, cách thật xa liền kéo cánh tay Kỳ Phong, “Uy uy! Không thể lên phía trước, nếu không hai ta sao xuống xe? Quay đầu về phía sau, em kêu Trịnh Hoài Giang tiếp ứng một chút.”

“Em sợ lên thảm?” Kỳ Phong gắt gao cau mày, thê tử của y sao ngượng ngùng như vậy, đãlàm minh tinh, cả thảm đỏ cũng không dám đi.

“Đương nhiên không phải.”Em sợ hãi chính là hai ta cùng đi! Lạc Khâu Bạch vò đầu.

“Vậy em cảm thấy mình rất tao, ngại ngùng đi cùng người khác?” Kỳ Phong ngăn mày càng khẩn, phù dung câu nội mị cũng không phải đùa giỡn.

Lạc Khâu Bạch quả thực nhanh bị y tức chết rồi, một búng máu tạp trong cổ họng.

“Em tao em vui lòng!”

Kỳ Phong không vui phiết hắn, ở trong lòng mắng một câu “Không biết mất thể diện”, tiếp không đợi Lạc Khâu Bạch phản ứng liền một cước đạp chân ga, trực tiếp vọt vào cửa lớn nơi phóng viên đang tụ tập.

Lạc Khâu Bạch mắt thấy rất nhiều phóng viên chạy lên, tái ngăn trở đã không còn kịp rồi.

Nhân viên phục vụ mở cửa, Kỳ Phong dẫn đầu xuống xe, bộ dạng anh tuấn, tóc vuốt thẳng, tây trang màu đen phẳng phiu tu thân, quả thực giống thân sĩ mặt lạnh trong ***g kính đi xuống.

Bởi vì là tiệc khánh công của công ty, mời đều là nhân vật nổi tiếng trong hai giới chính thương, cho nên hiện trường giới nghiêm, trừ bỏ truyền thông cùng phóng viên cũng không có fan hâm mộ.

Phóng viên vừa thấy là đại công tử Kỳ gia, sôi nổi nhảy lên, muốn cướp lời, còn không quên mồm năm miệng mười đoán vịKỳ thiếu gia nàydễ dàng không lộ diện, sẽ mờingười nổi tiếng hoặc nữ tinh làm bạn gái.

Đèn chớp loang loáng, Lạc Khâu Bạch bị 囧 chết, thật không biết nên xuống xe như thế nào.

Lúc này nhân viên phục vụ cố tình hảo tâm giúp hắn mở ra cửa xe, Lạc Khâu Bạch chỉ có thể kiên trì đi ra ngoài.

Trong lúc nhất thời đèn chớp loang loáng, Kỳ Phong cùng Lạc Khâu Bạch đứng chung một chỗ, một đen một trắng, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, hoàn toàn quên phản ứng.

Khách quý toàn bộ đều là nam nữ phối hợp, như thế nào… Như thế nào Kỳ công tử cùng Lạc Khâu Bạch hai nam nhân lại đồng thời xuất hiện.

Nghĩ đến trước kia hai người dính scandal”Bao dưỡng”, ánh mắt của truyền thông đều sáng, đèn chớp loang loáng liên tiếp, quả thực muốn chọc mù mắt người ta.

“Kỳ tiên sinh, xin hỏi ngài cùng Lạc Khâu Bạch đồng thời xuất hiện là có thâm ý gì sao?”

“Lạc tiên sinh, ngài cùng Kỳ tiên sinh là quan hệ như thế nào?”

“Đã từng có tin đồn ngài cùng Lạc tiên sinh có quan hệ ái muội, hiện giờ ngồi chung một xe, công khai làm nổi bật tâm tư của nhân vật, là dụng ý gì?”



Lòng bàn tay Lạc Khâu Bạch có chút mồ hôi, bất quá trên mặt vẫn lạnh nhạt, đi về phía trước cố ý hung hăng đạp Kỳ Phong một cước, đại điểu quái e sợ cho thiên hạ bất loạn!

Kỳ Phong bỏ hai tay vào túi, cúi đầu phiết hắn, không vui nhíu mày, thê tử của y cũng dám đạp y, còn dùng sức như vậy, phù dung câu chết tiệt không biết rằng y hiện tại sở dĩ bỏ tay vào túi, là vì khắc chế chính mình không vươn tay ôm hắn sao? Thật sự là không thiện giải nhân ý!

Lời của editor: Thiệt nghe phu nhân chủ tịch cười lăn cười bò!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui