Cự Tuyệt Kịch Bản Lưu Đày Ta Từ Hôn Chăm Lo Làm Ruộng


“Tam nha đầu, chúng ta đều thấy cả rồi, nghe thấy cả rồi, có thể làm chứng cho con!”
“Nguyên Nguyên, chúng ta đều ở đây, sẽ không để cho bọn họ sau này trở mặt đâu.


“Đúng vậy, Tam nha đầu, nhớ viết giấy trắng mực đen, mọi người điểm chỉ làm chứng, sau này có tranh chấp cũng có bằng chứng!”
……
Có được sự ủng hộ nhiệt tình của bà con, trong lòng nàng cảm thấy ấm áp.

Sau khi cảm ơn dân làng, Đào Tiêu Nguyên nhìn Ôn Thanh Hành và Uông Chấn Kỳ đang ngạc nhiên.

Đào Tiêu Nguyên trông rất thờ ơ, hoàn toàn không có sự dịu dàng và ngượng ngùng khi họ gặp nhau trước đây.


Nhưng trong mắt hắn, đây có lẽ mới là bộ mặt thật của nàng, trước kia đều là giả vờ.

Nghĩ đến những điều này, Uông Chấn Kỳ càng thêm chán ghét nàng.

Ôn Thanh Hằng thì ngược lại, vẫn luôn chú ý tới phản ứng của Uông Chấn Kỳ.

Thấy hắn chán ghét Đào Tiêu Nguyên, ả ta mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, Đào Tiêu Nguyên lại tiếp tục nói: “Uông công tử, năm đó, phụ thân ta đã cứu Uông lão gia một mạng, chuyện này là thật chứ?”
Nhìn Đào Tiêu Nguyên cả người toát ra khí thế, vẻ mặt lạnh lùng, giống như muốn tính sổ với mình, Uông Chấn Kỳ hơi sững sờ, nhưng vẫn đáp: “Phải, năm đó là do bá phụ cứu gia phụ.


Thấy Uông Chấn Kỳ cứ thế mà nhận, Đào Tiêu Nguyên lại nói: “Vậy, bao nhiêu năm qua, các người cho nhà ta thứ gì làm quà cứu mạng? Là thi thoảng ghé qua, lại mang một ít nông sản trong gia trang của các người, hay là, mang theo mấy món bánh ngọt sắp mốc meo của nhà các người? Hửm?”

“Đây là những gì mà ngươi vừa nói, là quà cứu mạng mà Uông gia cho nhà ta sao?”
“Nếu thật sự là như vậy, giá trị của Uông viên ngoại, thật sự chẳng đáng là bao.


Nói đến đây, Đào Tiêu Nguyên còn mỉa mai lắc đầu.

Dân làng ở ngoài nghe được chuyện này, đều xôn xao cả lên.

Bọn họ tuy biết Uông Đại Quý - Uông viên ngoại có tiếng là người tốt, nhưng thực chất lại vô cùng keo kiệt bủn xỉn, ruồi bọ cũng không tha, vắt mũi con muỗi cũng muốn liếm!
Nhưng mà, bọn họ không ngờ, Uông Đại Quý có thể keo kiệt đến mức này, đến mặt mũi cũng không cần!
Đây chính là chuyện đại sự tặng lễ kết thân, thế mà cũng có thể giở trò được sao?!!!
Chuyện này, thật sự là khiến cho bọn họ được mở rộng tầm mắt.

Trước kia Đào gia vì mặt mũi của Uông Chấn Kỳ, thật sự là chịu thiệt thòi lớn!
Uông gia như vậy, Đào Tiêu Nguyên cho dù có gả qua đó, cũng sẽ không có ngày tốt đẹp gì!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận